Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 112

Lạc Dịch Bắc ra tay cứng rắn sạch sẽ bá đạo, chuẩn soái ca!

Phương Trì Hạ nhìn một màn này, nhịn không được ở bên cạnh vỗ tay nói: "Chồng thật là đẹp trai!"

Lúc trước Phương Trì Hạ gọi "Chồng" là cố ý gọi cho mấy tên người Italy nghe, nhưng bây giờ Phương Trì Hạ lại gọi rất tự nhiên.

Nhìn Lạc Dịch Bắc quên mất quan hệ giữa hai người, cứ như vậy thốt lên.

Vừa nói xong Phương Trì Hạ cũng sững sờ.

Bình thường Phương Trì Hạ chưa bao giờ gọi Lạc Dịch Bắc như vậy, tuy hai người đúng là quan hệ vợ chồng, nhưng Phương Trì Hạ biết rõ ràng hai người không thân mật đến mức gọi nhau là vợ chồng.

Lạc Dịch Bắc nghe Phương Trì Hạ nói khẽ giật mình, liếc xéo Phương Trì Hạ, đuôi lông mày nhếch lên.

Phương Trì Hạ không được tự nhiên, nhưng chỉ một hai giây sau lại khôi phục tự nhiên.

Bước về phía Lạc Dịch Bắc, giống như không có việc gì hỏi, "Anh đến đây lúc nào?"

"Vừa đến." Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt nói hai chữ, cầm áo khoác ném về phía Phương Trì Hạ, đi về hướng khách sạn.

Lạc Dịch Bắc làm động tác này vô cùng đẹp trai, động tác tiêu sái hấp dẫn tới mấy cô gái tóc vàng đi ngang qua ghé mắt nhìn.

Phương Trì Hạ cứng ngắc chụp lấy áo khoác, sững sờ nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Dịch Bắc, muốn đi theo, nhưng liếc thấy mấy tên người Italia bị Lạc Dịch Bắc đánh nằm rạp trên mặt đất thì bước chân bỗng nhiên dừng lại.

Một tên từ dưới đất bò lên, trong tay cầm dao găm, dùng tiếng ý mắng một câu, giơ dao lên hướng về phía Lạc Dịch Bắc xông đến.

"Cẩn thận!" Phương Trì Hạ la to, cũng không biết dũng khí từ đâu, nhặt lên một chai bia, khi tên kia sắp đâm trúng Lạc Dịch Bắc, Phương Trì Hạ giơ cái chai nhắm ngay gáy tên đó đập xuống.

Động tác Phương Trì Hạ vô cùng bối rối, nhưng sử dụng lực rất lớn.

Thân thể tên đó lảo đảo rồi ngã xụi lơ trên mặt đất.

Lạc Dịch Bắc nghiêng người, nhìn gáy tên đó, ánh mắt nhìn về phía Phương Trì Hạ đang cầm hung khí, đuôi lông mày nhếch lên.

Phương Trì Hạ phát ngốc, trong tình huống khẩn cấp Phương Trì Hạ không suy nghĩ nhiều, hiện tại sau khi lấy lại tinh thần, khuôn mặt sợ hãi giống như tờ giấy trắng.

Phương Trì Hạ dù sao cũng là con gái, từ trước đến nay chưa từng đánh hay giết ai, đột nhiên làm ra chuyện này, không khỏi chấn kinh.

Hơn nữa Phương Trì Hạ cũng không biết khống chế độ mạnh yếu khi ra tay, không biết tên trên mặt đất thương thế như thế nào.

"Lạc Dịch Bắc, tôi đánh chết người khác rồi!" Ánh mắt Phương Trì Hạ cứng ngắc nhìn về phía Lạc Dịch Bắc, ném chai bia trong tay, ánh mắt giống như thỏ con bị kinh sợ.

"Qua đây!" Lạc Dịch Bắc không để ý tới tên trên mặt đất, vươn tay về phía Phương Trì Hạ.

Phương Trì Hạ cứng ngắc đi về phía Lạc Dịch Bắc, Lạc Dịch Bắc thuận thế ôm Phương Trì Hạ vào trong lòng.

"Ở đây không ai thấy là do em gây ra." Ôm chặt Phương Trì Hạ ở trong lòng, ánh mắt Lạc Dịch Bắc lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về phía du khách đang vây xem, một đám người bị ánh mắt Lạc Dịch Bắc chấn trụ, tất cả đều thức thời quay đầu sang hướng khác.

"Đi thôi." Buông Phương Trì Hạ ra, Lạc Dịch Bắc nắm tay Phương Trì Hạ, trong cái nhìn chăm chú của đám du khách, quang minh chính đại dẫn Phương Trì Hạ rời đi.
Bình Luận (0)
Comment