Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 148

Một chiếc xe Range Rover mượt mà lướt chạy như bay trên đường, ánh đèn xe sáng rực trên đường vượt qua từng chiếc xe, không mất nhiều thời gian dừng trước cổng của Club Kim Tước.

Cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc một bộ quần áo xám giản dị bước xuống, dáng vẻ quần áo trời sinh, cho dù những thứ hàng rẻ tiền mặc lên người cũng đầu có một hương vị phi phàm, càng đừng nhắc đến chất liệu sang trọng và thiết kế mới ra.

Bậc thềm dẫn đến cánh cửa, cung kính cúi chào.

Người đàn ông đem chìa khoá vứt lại cho anh ta, kêu anh ta đi đỗ xe.

Động tác tự nhiên phóng khoáng, sau khi cách hơn mười năm, đêm nay lại một lần nữa tiêu xa, có một loại trở lại của năm tháng thanh xuân, ảo ảnh về thời gian phóng đãng không kiềm chế.

Trong xương cốt một số người có dòng máu tuyệt vời, ngày sau họ nhận được mức độ giáo dục cao nhất, sau này bất kể rơi tới tầng lớp nào, làm việc ở nơi đâu, trình độ được luyện thành trên người không bao giờ thay đổi.

“Anh, em tới rồi.”

Tập Vị Nam bước vào trong đại sảnh nguy nga lộng lẫy, vừa nói chuyện với đầu dây điện thoại bên kia, ngón tay kẹp một túi giấy kraft màu vàng đậm.

Dáng hình cao đẹp được dẫn dắt bởi những phục vụ liên tục nghiêng mắt nhìn, vì sự trưởng thành trên người đàn ông thẳng thắn yêu mị này, cao quý rõ ràng tới choáng váng, giọng nói bí ẩn nồng đậm đánh chìm trái tim người khác, gây ra sự rung động bất ổn trong không khí.

“Vâng.”Tập Vị Nam tắt điện thoại, điện thoại nắm trong lòng bàn tay, nghiêng mắt nói với phục vụ: “Tầng năm phòng vip tổng thống.”

Club Kim Tước là chi phí cao nhất Kinh Thành, Club cao cấp phục vụ chu đáo nhất, cuộc họp của giới chính trị có thế lực tai to mặt lớn thương nhân đều chọn nơi đây, tính bảo mật cao, phương sách an toàn cao, nhưng một đêm chi phí ít nhất là năm chữ số, phòng vip tổng thống càng cao hơn mức bình thường, một đêm ít nhất là sáu chữ số, thành viên club mới được đặt, đồ uống miễn tính.

Nữ phục vụ bị anh hời hợt liếc qua, kiều diễm dỏ hai má lên.

“Mời ngài.” Làm ra tư thế nời, ở một bên dẫn đường.

Giống như vài vị công tử cao quý, giới chính trị thương nhân có thế lực, sẽ không nhìn những nam nữ đi làm thêm như bọn họ, nhưng mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ này, đều không chịu được mà động lòng, nếu như được người ta coi trọng, cả đời này sẽ trèo lên được giới danh lưu, thoát khỏi tầng lớp bình dân.

Một đường đi dọc theo dãy hành lang kính dài, tới phòng vip cuối cùng, nữ phục vụ ấn xuống khoá cửa trên tường, vài giây sau, cửa tự động lùi ra hai bên.

Trong phòng vip gần 100 mét vuông, cực kỳ xa xỉ, tủ rượu, quầy bar, bàn bida, phòng chơi bài.

Ánh đèn vàng kim từ trên trần nhà chiếu xuống, chiếu rực rỡ lộng lẫy khắp nơi.

Thảm đỏ trải trên sàn, các bức tường được khắc với các hoa văn tinh tế và thanh cao, các góc được thiết kế hoa loa kèn đắt tiền và thanh nhã, giống một sàn khiêu vũ nhỏ.

Không có âm nhạc khuấy động, thay vào đó là tiếng piano nhẹ nhàng, cũng không có mùi khói rượu ngột ngạt trong không khí, trong không khí lưu chuyển mùi vị thanh lịch.

Những người địa vị cao quý có máu mặt tập trung bên quầy bar, bên cạnh là những cô gái xinh đẹp có khí chất xuất chúng, không phải tình nhân cũng là ngôi sao trên đà phát triển, bọn họ loại cấp độ hiển vinh, không thèm với những nữ bồi rượu trong club trộn lẫn với nhau.

Các batender ở bên cạnh quầy rượu pha chế, rượu vang với màu sắc tươi rực rỡ từ trong chai vào các cốc pha lê, đầy hấp dẫn thu hút ánh mắt.

Tập Vị Nam vừa vào cửa đã thu hút sự chú ý của mọi người, khí chất trầm tĩnh, trán hiên ngang, một thân ăn mặc giản dị màu xám nhạt với các ông trùm trong bộ com lê hoàn toàn không hợp.

Mái tóc ngắn sát vào da đầu càng bắt mắt, lại không mảy may ảnh hưởng đến hình tượng của anh, ngược lại trông sạch sẽ gọn gàng hơn.

Đối diện với ánh mắt kỳ lạ và ánh mắt đánh giá của đám đông, anh quét xung quanh một vòng, trong một vòng vây của đám người ngồi khu vực ghế sofa của quán bar, nhìn thấy bên Tập Vị Cận đang ngồi một mình ở một bên.

Bộ com lê màu đen được cắt may thủ công phù hợp với dáng người, mái tóc ngắn gọn gàng và sạch sẽ, trên cổ tay thủ công tinh tế, khuy măng sét màu đen loé lên ánh sáng, trong tay cầm một ly rượu, để lộ đồng hồ Thụy Sĩ tinh tế trên cổ tay.

Anh rủ mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay trên ly rượu, chất lỏng màu đỏ đung đưa trong chiếc cốc, anh im lặng đến mức người khác không thể cảm nhận được sự hiện diện của anh, mặt nghiêng thanh cao, giấu không hết được trong góc tối.

Giống như không cảm nhận được sự khác biệt của đám người, anh vẫn duy trì động tác tựa lưng vào ghế.

Cho đến khi Tập Vị Nam bước tới trước mặt anh, đem tài liệu anh bỏ rơi tại nhà đem cho anh, anh mới chậm chạp nâng đôi đồng tử yên tĩnh giống như sa mạc tĩnh mịch lên, vài sợi tóc rơi trên trán, tăng thêm sợi nhân khí.

“Đến rồi?” giọng của anh rất thấp, lại khiến cho mấy người trong bàn đều nghiêng mắt, nhìn về đường nét Tập Vị Cận có vài phần tương tự như trên mặt người đàn ông.

“Ừ.” Tập Vị Nam chuyển mắt liếc nhìn căn phòng, không nhịn được chau mày, bây giờ đã không quen với loại xa xỉ phô trương lãng phí này nữa rồi.

Tập Vị Nam không cùng ai chào hỏi, đáy mắt chỉ có người đàn ông trước mặt cùng anh lớn lên giống nhau kia.

Có lúc anh không hiểu rõ, đối với Tập Vị Cận loại đàn ông lạnh nhạt đến khinh miệt cùng người khác giao tiếp, thậm chí ngay cả khuôn mặt cười cũng không cam lòng phô ra, làm sao có thể ở trên thương trường rung chuyển trời đất?

Nhưng, anh chính là người mới nổi nhất trong cộng đồng doanh nghiệp trong thập kỷ qua, ông trùm thần bí truyền kỳ trong giới thương nghiệp.

Tập Vị Cận tiện tay cầm túi giấy kraft đặt lên trên bàn, hất hất cằm.

“Ngồi xuống một lúc đi, lúc nãy gia đình trợ lý có chút chuyện, anh kêu cậu ta lái xe về rồi, đợi anh một lát, sau khi kết thúc anh cùng em đi về.” Tập Vị Cận hơi hơi chau mày, đối diện với ánh mắt lộ rõ nghi ngờ của Tập Vị Nam, lắc lắc ngón tay cầm ly trong suốt đựng đầy chất lỏng “uống chút rượu rồi, có chút đau đầu.”

Tập Vị Nam đứng trước mặt anh, từ trên cao nhìn xuống người đàn ông có tính cách có chút giống nhau, lại lạnh mặt còn cách xa anh.

Khí chất hai người tương đương, đều là rồng phượng trong người, càng không đề cập đến trong giới quân thương, mỗi người chiếm giữ một góc, đều là nhân tài xuất sắc trong giới.

Há chỉ là uống chút rượu, ánh mắt mặc dù lành lạnh, nhưng mùi rượu đậm đặc trên người ngay cả hương hoa nhài thanh lịch phía sau lưng cũng bị giấu chặt.

Tập Vị Nam vừa muốn quay người tìm một góc ngồi xuống, trong đám người vẫn luôn im lặng không lên tiếng, có người nhịn không được hiếu kỳ, lên tiếng hỏi: “Tập tổng, vị này là?”

Đôi mắt Tập Vị Cận quét qua Tập Vị Nam, không lên tiếng hỏi, Tập Vị Nam không thích loại trường hợp này chưa từng đặt chân vào giới thương trị, thế giới bên ngoài căn bản không có ai biết trong nhà trưởng Tập gia còn có một đứa con trai.

Năm đó anh đang trong giai đoạn nổi loạn, cùng trong nhà náo đảo lộn, tận lực kiếm sống, Tập bà chủ Tập gia sợ mất mặt, sỉ nhục gia đình, càng xấu hổ khi nói với bên ngoài còn có một đứa cháu bất hiếu.

Tập Vị Nam không biết đang nghĩ gì, đôi mắt đen trầm tĩnh, yên lặng đứng dưới ánh đèn, khuôn mặt lạnh lùng cùng với khuôn mặt hờ hững của Tập Vị Cận tương tự đến ngạc nhiên, không cần nói rõ, đáp án đã rõ ràng.

Hành động này của Tập Vị Nam, nhận thức mơ hồ về Tập Vị Nam đã sâu sắc, đem Tập Vị Nam giới thiệu với mấy người có máu mặt trong giới thương nhân.

“Em trai tôi.”lời nói trầm bổng, câu từ có nhịp điệu.

Không có giới thiệu công việc của anh, cũng không nói đến họ tên, ba từ nhẹ nhàng đã dậy lên làn sóng.

Đáy lòng bọn họ đang chấn động.

Ai ai đều biết chủ tịch tập đoàn Tia Tập Vị Cận tác phong mạnh mẽ, chặt chém quả quyết, khi còn học đại học, bắt đầu tham gia vào ngành công nghiệp Internet ở New York, nước Mỹ, hai năm sau chưa tốt nghiệp đại học liền ở trên phố Wall đưa ra thị trường, giá trị của công ty đáng giá vài tỷ, mấy năm sau chuyển về nước, cùng doanh nghiệp gia tộc hợp lại, mười mấy năm sau, phát triển thành một trong những tập đoàn toàn diện tốt nhất ở Trung Quốc hiện nay.

Tuổi tác của Tập Vị Cận luôn là một ẩn số với thế giới bên ngoài, bình thường chỉ có nhân sĩ trong giới thương nhân tới làm cùng anh làm ăn mới đắc ý bí mật dò xét phong thái của anh, thật không ngờ tới tập đoàn Tia còn có nhị công tử.

Có thể cùng tập đoàn Tia hợp tác, đều là những công ty nhất nhì trong giới thương nhân, những lão tổng này đều là người tinh anh, ít nhiều hiểu được ý tứ của Tập Vị Cận.

Người Tập gia của quân môn thế gia, ẩn hình nhà quyền thế trăm năm, không phải là các thế hệ hời hợt như bọn họ leo lên cao được.

Tập Vị Nam không nghĩ cùng bọn họ giao lưu, cái gọi là không đồng không tương xem là người dưng, anh ở quân giới, những người này ở thương giới, đại bác bắn không tới.

Tập Vị Nam hướng về bọn họ gật gật đầu, sau khi chào hỏi, tìm một chỗ thanh tĩnh ngồi xuống.

Thấy anh không có ý nói chuyện, đám người kia cũng biết điều không đi làm phiền anh, nhưng trong lòng lại âm thầm nghĩ, hai anh em nhà này quả nhiên đủ cao ngạo, đối với người khác không nhiệt tình, không sợ đắc tội người khác.

Bên này, Tập Vị Cận lật tài liệu, cùng bọn họ nhập chủ đề, bàn chuyện dự án hợp tác.

Tập Vị Nam liên tục mở điện thoại ra, có chút tư tưởng không tập trung, Tập Vị Cận thỉnh thoảng nâng mắt, đem hành động của Tập Vị Nam bỏ vào đáy mắt.

...

“Có chuyện gì thì đi làm đi.” Tập Vị Cận lấy tới một cốc rượu champagne, đưa cho anh một ly vó màu nâu xám.

“Không có gì.” Tập Vị Nam lắc đầu, nắm điện thoại trong tay, hướng về đám người liếc mắt nhìn, hơi hơi chau mày, “Em không uống rượu.”

“Dahongpao được sản xuất từ cây mẹ của núi Vũ Di.” Tập Vị Cận lắc lắc champagne, nghiêng đầu nhấp một ngụm.

Tập Vị Nam nhận lấy, lại không uống, đặt mộ bên tay, nhíu mày nhìn tập Vị Nam ngồi bên cạnh.

“Anh uống ít rượu thôi, cẩn thận dạ dày xuất huyết.”

Tập Vị Cận ở New York bắt đầu mở doanh nghiệp, quanh năm suốt tháng tăng ca, làm việc và nghỉ ngơi xáo trộn, ba bữa không cố định, dẫn đến nhiều lần xuất huyết dạ dày nằm viện, nhiều năm đi qua như vậy, mặc dù nuôi dưỡng tốt rồi, nhưng có thể tránh chua cay thì tránh.

Tập Vị Cận không cho rằng đúng, nghi ngờ đánh giá anh.

“Làm sao vậy?Có hứng thú chuyển ngành không?Quay về giúp anh?”

Quân giới có tốt thế nào, chung quy vẫn là có thể có nguy hiểm, Tập Vị Nam còn là lực lượng đặc nhiệm tỷ lệ thương vong cao nhất, những năm nay nhiều lần ở bờ cõi chết lưỡng lự, thương giới mặc dù âm mưu gian trá, nhưng với IQ của Tập Vị Nam, những thứ này đều không đáng nói.

Tập Vị Nam mỉm cười “Anh từ lúc nào bắt đầu giống mẹ rồi, khuyên em rời bỏ quân đội nhập thương nhân?Lão thái gia nếu như nghe được lời này của anh, thế nào cũng náo loạn gia đình đến gà chó không yên.”

Biểu cảm Tập Vị Cận nhàn nhạt, mặc dù không có cười, nhưng khoé miệng hơi cong lên, đáy mắt nhuộm ý cười.

...

Rượu quá ba tuần, bữa tiệc cũng nên tàn rồi.

Diệp Bạc Hâm mặc dù không có ý say, nhưng tối hôm nay cơm không ăn mấy miếng một bụng toàn là rượu, trong dạ dày rất cồn cào.

Cô nằm bò trên bàn rượu giả chết, nhìn thấy dưới bàn có một đôi bàn tay to béo hướng về phía đùi cô, ánh mắt hơi lạnh không quét qua mặt bàn, lẩm bẩm khó chịu.

Lúc này ly rượu bên tay bị cô quét qua, đúng lúc đập trên bàn tay của Lâm phó chủ tịch chìa qua, ông ta đau đến sắc mặt biến đổi, lại bày ra tôi đang lén lút ăn đậu hủ của người ta, không dám lên tiếng.

Ly rượu “Choang” rơi xuống sàn, một bàn người nghe thấy động tĩnh, hướng về bên này nhìn qua, Lâm phó tổng cười ha ha nói không sao, sắc mặt lại trầm xuống vài phần.

Sau chín giờ bữa tiệc cuối cùng kết thúc, giám đốc Lý lại kiến nghị đi hát karaoke.

Một đồng nghiệp nữ từ bộ phận quan hệ công chúng tối nay vì sự hiện diện của Diệp Bạc Hâm, giúp cô uống đỡ rượu, bữa tiệc này đang vui vẻ, nhìn bộ dạng Diệp Bạc Hâm say bí tỉ liền biết đám người này có trò quỷ gì, không nhịn được thương hại Diệp Bạc Hâm.

Kết quả không phải Diệp Bạc Hâm, tối nay bị tính kế, bị bán rẻ chính là cô, đáng tiếc cô gái lần đầu tiên bước vào nơi này, không mảy may một chút phòng bị trong lòng, người ta khuyên uống cô liền uống, không hiểu sâu xa một chút.

Nữ đồng nghiệp bên bộ phận quan hệ công chúng vốn dĩ là đồng tình, trước khi Lâm phó tổng giơ móng vuốt về nâng đỡ Diệp Bạc Hâm, đỉnh đầu có ánh mắt chết chóc nhìn, ôm Diệp Bạc Hâm lùi ra hai bước.

Lâm phó tổng không thể ở trên tay người khác đi cướp người, âm thầm nghiến răng, rời khỏi phòng vip, giám đốc Lý tức giận chỉ chỉ nữ đồng nghiệp bộ phận quan hệ công chúng, sau đó đuổi theo sau.

...

“Thật sự không suy nghĩ lại?” Thật không dễ gì mới ký được hợp ước tốt, từ trong đám người thoát ra, Tập Vị Nam cùng Tập Vị Cận đi ra đại sảnh hai anh em bề ngoài xuất sắc, trên người khí chất tương đương, một người com lê giày da, tư thái trầm tĩnh, một người trang phục giản dị, có một loại lười biếng khác.

“Không suy nghĩ.” Thần sắc Tập Vị Nam nhàn nhạt, ánh mắt lại rất kiên định.

Người đón ở cửa đem xe tới, Tập Vị Nam dẫn trước bước ra, ánh mắt đột nhiên hơi dừng lại bước chân về phía bên trái đi ra.

Người đón đứng ở cửa xe chờ là một khuôn mặt bối rối, Tập Vị Nam thuận theo hướng ánh mắt của anh nhìn đi.

Bên trái dừng hai chiếc xe thương vụ, ba nam ba nữ đứng bên xe, một thân nữ mặc váy âu phục màu đen dường như say bất tỉnh, đứng cũng đứng không vững, dựa trên người cô gái ăn mặc phong cách Ol.

Một người đàn ông 40 tuổi dường như muốn kéo bọn họ lên xe, hai người lùi về sau tránh.

Lúc này, Tập Vị Nam ép một thân tức giận, đứng sau lưng hai người, người đàn ông phía trước dừng động tác chau mày nhìn người đàn ông mặt lạnh lùng đột nhiên nhô ra.

Tập Vị Nam lạnh lùng liếc nhìn ông ta, rất muốn động thủ đánh người, một thân trang phục màu xám nhạt khiến cho mọi người vô cớ cảm thấy lạnh lẽo, đôi mắt trầm lạnh đến tĩnh mịch, ép người khác không dám nhìn thẳng, anh như vậy đứng ở đó, trầm mặc không nói, lại khiến cho người khác khí lạnh sau lưng dâng lên, chảy đến xương cốt tứ chi.

Một nhóm nữ đồng nghiệp bộ phận quan hệ công chúng nhìn thấy Lâm phó tổng và giám đốc Lý dường như ánh mắt đang trốn tránh, cong cong nhìn sau lưng bọn họ, sống lưng phát lạnh, cô miễn cưỡng quay đầu.

Tay lại buông ra, cô đặt bàn tay lên eo của Diệp Bạc Hâm từ từ rơi xuống, bả vai nhẹ lên.

Một người đàn ông lạnh lùng đứng cách sau bọn họ một bước chân, rủ mắt xuống nhìn cô gái anh mãnh liệt kéo qua, vén mái tóc bên má cô gái lên, đôi mắt lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, trong đôi mắt đẹp đẽ kia, không có một nửa tia say rượu.
Bình Luận (0)
Comment