20
Vân Điệp nói tới đây thì không nhịn được mà khóc rống lên, Minh Hùng thấy vậy thì thương cảm, nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng, an ủi
"Ngươi đừng quá buồn, chắc chắn sẽ có biện pháp đuổi linh hồn đó khỏi thân thể ngươi thôi, ta sẽ cố gắng để giúp ngươi"
Vân Điệp nghe vậy cũng áp chế được cảm xúc, nàng đưa tay lên lau nước mắt nói
"Cảm ơn ngươi, hiện tại ta đã có thể gia nhập Lăng Tiêu học viện, đã có một tia hy vọng rồi"
Ngay sau đó nàng rời khỏi Lăng Tiêu học viện do nàng đã thua trận vừa rồi nên cũng không còn lý do ở lại nữa.
Trong các trận đấu tiếp theo, Minh Hùng đều dùng một đòn miểu sát đối thủ mà thắng, tạo nên một hồi bàn tán xôn xao, còn Hồ Lam thì cũng một mạch đánh thắng, nàng có tu vi Võ Giả sơ kỳ, mặc dù mới tấn thăng không lâu bất quá vẫn đủ nghiền ép các đối thủ khác. Tuy vậy trong trận bán kết, nàng thua cuộc, kẻ thắng nàng là đối thủ của Minh Hùng trong trận chung kết.
Sau khi loạt bán kết kết thúc được 30 phút, trận chung kết bắt đầu!
Minh Hùng bước lên sàn đấu, đối mặt với hắn là một tên nam tử có chút gầy, lùn,thân trên để trần, bên hông hắn đeo một thanh kiếm màu lam, khi thấy Minh Hùng lên đài, người này nói
"Mặc dù ngươi chỉ có thực lực là Nhập Võ thất kỳ, bất quá tiến được tới đây thì không phải đơn giản, vậy nên ta sẽ đánh hết sức đấy, cẩn thận"
Ngay sau câu nói, nam tử rút thanh kiếm bên hông ra, điều khiến Minh Hùng kinh ngạc là thanh kiếm này rất giống với kiếm katana của nhật bản, thứ đáng lẽ không thể xuất hiện ở đây.
Minh Hùng thấy kẻ địch dùng kiếm thì hắn cũng rút kiếm ra, sau đó lấy tốc độ nhanh cực kì lao tới chém nam tử kia, thấy vậy nam tử kia cũng không hoảng, kiếm trong tay đưa lên trực tiếp đỡ được đường kiếm của Minh Hùng, sau đó hắn nhảy về phía sau, kiếm trong tay vung lên, một đạo gió lốc thẳng hướng Minh Hùng bay tới, Minh Hùng thấy vậy thì biết được nam tử này đã đạt tới cảnh giới Võ Giả, vì chỉ võ giả mới có thể xuất ra linh khí, tu luyện võ kỹ mà thôi. Đạo gió lốc kia bay khá là nhanh, tuy vậy với tốc độ của Minh Hùng thì cũng không thấm tháp vào đâu, Minh Hùng sau khi né tránh được đòn gió lốc thì lao tới tấn công người kia, khiến cho hắn chỉ có thể phòng ngự. Thực ra Minh Hùng cũng không biết kiếm pháp gì cả, hắn chỉ đơn thuần là cầm kiếm và chém thôi, nam tử kia thì kiếm pháp cao siêu, liên tục vô hiệu hoá các đường kiếm của hắn, tuy những nhát chém của Minh Hùng thiếu kỹ xảo, nhưng uy lực lại có thừa, đỡ những nhát chém của Minh Hùng một hồi, hai cánh tay của người kia cũng đã run lên, có vẻ không trụ được lâu nữa, lúc này Minh Hùng mới nói
"Ngươi nên chịu thua đi, chỉ cần thêm vài đợt tấn công nữa thì ngươi sẽ không cầm được kiếm nữa đâu"
"Một kiếm khách sẽ luốn chiến đấu tới cùng"
Người kia nói
"Được lắm, vậy thì tới đây, đánh tiếp a"
Sau đó Minh Hùng lại lao tới, điên cuồng công kích, người kia mặc dù tay đã sắp gãy tới nơi nhưng vẫn giữ chắc lấy thanh kiếm của mình, khoảng 3 phút sau, Minh Hùng đẩy được hắn xuống đài, lúc này trận đấu kết thúc.
Minh Hùng lại gần người kia, nói
"Ngươi rất khá, nếu chỉ so về kiếm đạo ta chắc chắn thua ngươi"
"Thua vẫn là thua thôi"
Người kia nói
"Ta là Minh Hùng, ngươi tên gì, chúng ta làm quen nếu được ngươi chỉ ta chút kiếm pháp"
Người kia trả lời
"Ta là Thanh Tùng, nếu ngươi muốn ta truyền thụ kiếm pháp cũng được, bất quá.."
Thanh Tùng đưa tay lên, cọ cọ ngón trỏ với ngón cái, Minh Hùng nhìn thấy thì khoé miệng co giật, không ngờ ở đây cũng có động tác đó.