55
“Xếp Hạng thí là gì vậy Hư Tâm lão sư?” Tiến Mỹ thắc mắc.
“Các ngươi biết tới Tứ Viện Đại Chiến Chứ?” Hư Tâm trả lời bằng một câu hỏi
“Ta biết, đó là cuộc giao hữu năm năm một lần giữa tứ đại học viện của tứ đại đế quốc.” Vân Điệp lên tiếng trả lời
“Đúng vậy, để tuyển chọn thí sinh tham gia Tứ Viện Đại Chiến, Lăng Tiêu học viện ta năm năm cũng sẽ tổ chức một giải đấu, đó là xếp hạng thí, giải đấu này mỗi năm mỗi luật, không giới hạn độ tuổi học sinh, kết quả của giải đấu sẽ quyết định 7 người tham gia Tứ Viện Đại Chiến, cùng đó cũng là ảnh hưởng cực lớn tới thứ tự của học sinh trên tam bảng Thiên, Địa, Linh của học viện.”
“Vậy những người giành chiến thắng trong hôm nay sẽ được người cấp phép tham dự Xếp Hạng Thí sao lão sư?”
“Đúng vậy, nhưng các ngươi cũng nên nhớ, Xếp Hạng Thí này rất nguy hiểm, nếu được tốt nhất không nên tham gia.”
“Nghe có vẻ vui a” Minh Hùng nói
Lúc này, Hư Tâm cho lớp A tiến hành bốc thăm đối thủ. Trận đầu tiên, Hồ Lam đấu với Vân Điệp!
Hồ Lam cùng Vân Điệp đứng đối diện nhau từ hai phía của sàn đấu, cả hai nàng đều dùng kiếm, nhưng nhìn phong thái của Hồ Lam lại ung dung cùng tự tin hơn hẳn Vân Điệp, dù sao nàng cũng từng là đệ tử của tông chủ Ánh Dương Tông, mặc dù chỉ mới bước vào con đường tu luyện gần một năm nhưng cũng đã rất có phong thái của một võ giả lâu năm rồi.
Lúc này Hồ Lam nói
“Vân Điệp đồng học, tung hết toàn lực đi, tránh khỏi ngộ thương.”
Vân Điệp đâu dám khinh thường, trước mặt nàng là một người đã tới vòng bán kết của cuộc Tuyển Sinh của Lăng Tiêu học viện, thực lực không thể nào yếu hơn nàng được. Vân Điệp chĩa mũi kiếm về phía trước, thét lên
“Tử Điệp Bách Phi!”
Thanh kiếm màu tím của nàng đâm thẳng tới Hồ Lam, nhìn từ ngoài thì vậy nhưng kẻ đối mặt với nó là Hồ Lam thì thấy khác, kiếm của Vân Điệp như biết phân thân, hàng loạt mũi kiếm với quỹ tích hỗn loạn như đường bay của loài bướm lao tới trước mặt Hồ Lam, làm cho nàng nhất thời luống cuống, chỉ kịp ngăn chặn một bài đường kiếm, còn lại đều gây cho nàng thương tích nhất định, sau khi chiêu kiếm kết thúc, Vân Điệp nhảy lùi về, thở hổn hển còn Hồ Lam một bên thì trên thân đã có vào vết máu, y phục đôi chỗ rách đi nhưng nhìn cũng không gặp thương thế gì ngiêm trọng. Hồ Lam đưa thanh kiếm của Asuna lên, nói
“Thiên Hoả Hoá Kiếm”
Từ đầu thanh kiếm bốc lên một tia lửa, chạy dần tới cán kiếm, tia lửa bao lấy cả tay của Hồ Lam mà nàng cũng không có phản ứng gì, chỉ trùng người một chút rồi lấy tốc độ cực nhanh lao tới Vân Điệp, Vân Điệp như đã đoán trước được tình huống, nhảy sang một bên, bất quá Hồ Lam đang bạo phát tốc độ cộng thêm nàng hơn Vân Điệp một tiểu cảnh giới, Vân Điệp phản ứng kịp nhưng tốc độ quá chậm so với Hồ Lam, vậy nên Vân Điệp không hoàn toàn né được một kiếm này, tay trái nàng bị rạch một kiếm, vết chém đó còn bốc lên chút lửa, thoạt nhìn cực kì đau đớn. Có vẻ như Vân Điệp không màng đau đớn, kiếm lại vào thế, hét lên
“Vạn Điệp Thăng Thiên!”
Lúc này Hồ Lam cũng hét lên
“Huyền Hoả Phệ Kiếm”
Cả hai cùng lao vào nhau, kiếm của Hồ Lam từ trên bổ xuống dưới, mang theo hỏa diễn hừng hực như có thể đốt những gì chạm vào nó thành tro, trong khi đó, kiếm của Vân Điệp lại ẩn ẩn, hiện hiện, mơ hồ không các định. Cả hai võ kỹ mà Hồ Lam cùng Vân Điệp dùng đều là Hoàng Giai Cao Phẩm, lại thêm tư thế ra đòn mà cả hai đều không thể đỡ đòn của nhau này, cả hai sẽ chết chắc nếu dính chiêu của đối thủ! Ngay khoảnh khác hai người sắp trúng đòn của nhau, Hư Tâm xuất hiện, mỗi tay chặn một kiếm, trận chiến kết thúc
“Trận này hoà” Hư Tâm nói
Hồ Lam cùng Vân Điệp xuống đài, trận chiến tiếp theo, Minh Hùng đấu với Trường An. Trường An chính là một trong hai học sinh bị ngộ sát khi Minh Hùng chiến đấu với “năm anh em siêu nhân”
Cả hai lên đài, Trường An biểu cảm sợ hãi, nói
“M...mong ngươi nương tay”
Cái biểu cảm sợ hãi này là đương nhiên, Trường An đã tận mắt thấy Minh Hùng đánh với tên “siêu nhân” có tu vi đại võ sư kia, hắn mới chỉ nhập võ cửu kì, làm sao dám so với Minh Hùng.
Minh Hùng gật đầu, nói
“Lên đi”
Trường An nghe vậy thì tay đưa vào ngực, lấy ra ba chiếc hộp đựng linh thú, nắp hộp mở ra, lần lượt xuất hiện
“Quỷ Diện Hùng” (Gấu mặt quỷ)
“Kim Cương Chi Hầu”
“Bách Độc Ma Chu”
Đây là ba con yêu thú mạnh nhất của Trường An, hắn là một Khống Thú Sư, một chức nghiệp hiếm có của Huyền Vân đại lục, một Khống Thú Sư có thể điều khiển được yêu thú dựa theo tinh thần lực của mình, mặc kệ đã khế ước hay là yêu thú hoang dã nếu đủ mạnh mẽ thì yêu thú cấp 7,8 đã có linh trí cũng có thể điều khiển.
Minh Hùng thấy vậy cũng khá bất ngờ, không phải vì Trường An là một khống thú sư mà vì yêu thú của hắn, tất cả đều là nhị cấp yêu thú, còn là những yêu thú cực mạnh, có thể vượt cấp điều khiển những yêu thú này chứng tỏ tinh thần lực của Trường An cực mạnh!
Minh Hùng lúc này lấy ra một lá bài
“Rồng Đen Mắt Đỏ”
Một con rồng phương Tây toàn thân đen tuyền, cặp mắt đỏ rực lửa nhìn cực kỳ hung hãn xuất hiện, tiếp đó Minh Hùng lại nói
“Demon”
Một con ác quỷ từ mặt đất ngoi lên, toàn thân con quỷ này là xương, nếu kẻ yếu bóng vía nào thấy cảnh tượng này chắc sẽ nhất tại trận.
Minh Hùng lúc này ra lệnh
“Rồng Đen Mắt Đỏ, Demon, tấn công đi”
Rồng Đen Mắt Đỏ mở miệng ra, một quả cầu năng lượng màu đen xuất hiện từ miệng của nó, dần dần to lên, còn Demon thì hai tay triệu ra sấm sét, muốn cận thân chiến đấu.
Ngay lúc Demon lao lên và cũng là lúc Rồng Đen Mắt Đỏ muốn phóng quả cầu năng lượng kia, đôi mắt Trường An sáng lên, Trường An nói nhỏ
“Dừng lại!”