57
Levi không kịp hoàn hồn, Hư Tâm lên đài đưa nàng xuống, từ trước tới giờ, Levi luôn là người mạnh nhất trong lứa cùng tuổi, nàng chưa từng thua một trận đấu nào với người cùng tuổi, kể cả thiên tài của các đại gia tộc. Hiện tại nàng đã bại, thua khâm phục khẩu phục trước Thanh Tùng, người khi nãy nàng còn không coi ra gì! Levi được Hư Tâm đưa xuống, nàng đứng cạnh Minh Hùng, khuôn mặt lộ rõ vẻ chán chường, thất vọng, Minh Hùng thấy vậy, tay đặt lên đầu nàng, vừa xoa vừa nói
“Ai cũng có lúc thất bại thôi, ta nên lấy nó làm bài học để rèn luyện bản thân chứ không nên để nó đè nặng lòng mình, nhìn ngươi buồn như vậy ta không thích đâu”
Trong lúc Minh Hùng đang tự sướng với những lời vàng ngọc của mình, Levi thì như được bừng tỉnh, nàng tự vỗ vỗ vào hai bên má, thầm nghĩ
“Đúng vậy, sao ta lại như vậy chứ, cứ buồn phiền như vậy, sau này tu luyện sẽ dẫn tới tâm ma, không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma ngay! Không những thế, Minh Hùng đã nói không thích ta buồn rồi, ta phải tươi tắn lên”
Ngay sau đó Levi đã quay lại vẻ mặt vui tươi, năng động như thường, cùng Minh Hùng xem trận đấu tiếp theo.
Lúc này Tiến Mỹ đang bàn tán cùng Hư Tâm
“Để ta đấu với hai tên đó đi, một mình ta chấp hết!” Tiến Mỹ nói
“Ngươi có chắc chắn không? Hai ta cũng không phải dạng yếu đuối đâu” Tinh Bàn-Một trong hai người còn lại nói
“Hừ, trong bảo tháp ngươi giám hẫng tay trên đồ của Thanh Tùng, ta nghe hắn kể rồi, hôm nay ta sẽ trừng phạt ngươi.”
Tinh Bàn á khẩu, không biết nói gì cho cam, ngay khi Tiến Mỹ đang đắc ý, Hình Kinh, người còn lại nói
“Hừ, trong trận với năm tên biến thái kia, tên Minh Hùng cũng khiến chúng ta chết đó thôi, phải không Trường An.”
Trường An đang một bên hồi sức nghe vậy bối rối, lắp bắp nói
“Đ...đúng nhưng mà là do hắn vô ý thôi, cũng nhờ có hắn nên chúng ta mới vượt qua được bao cạm bẫy nữa”
“Dù vậy, cũng là vì hắn mà chúng ta bị loại ra ngoài nữa, vậy mà tên Tiến Mỹ này còn muốn so đo.”
“Hừ, nói suông không có tác dụng, đánh đi, ai thắng người đó đúng!” Tiến Mỹ hừ lạnh
“Được rồi, được rồi, các ngươi muốn thì đánh đi, có ân oán gì cứ giải quyết luôn đi” Hư Tâm mang vẻ mặt hứng thú nói
“Được” Tiến Mỹ nói
Ngay sau đó Tiến Mỹ lên đài, nhưng đặc Việt hơn là hắn không cầm lấy một món vũ khí nào trên tay, hắn nói
“Ta chấp các ngươi, ta không cần vũ khí”
Tinh Bàn cùng Hình Kinh thấy vậy thì cho rằng Tiến Mỹ đang coi thường bọn hắn, liền vứt tất cả vũ khí xuống, nói
“Vậy bọn ta cũng không cần vũ khí”
Ngay sau đó Hư Tâm ra lệnh bắt đầu trận đấu, Tinh Bàn cùng Hình Kinh ngay lập tức lao lên, tay quyền tay trải đánh thẳng Tiến Mỹ, thấy vậy, Tiến Mỹ không thèm tránh né mà hét
“Thôn Thiên Địa”
Lúc này bên dưới đài, Minh Hùng nói chuyện với Thanh Tùng
“Này, lên tới cảnh giới Võ Giả thì mới có thể phóng linh khí ra ngoài cơ thể để sử dụng võ kỹ đúng không?”
“Đúng vậy, trừ những võ kỹ đặc biệt như [Thôn Thiên Địa] của tên béo ra”
“Nếu ta không nhầm thì [Thôn Thiên Địa] của tên béo chỉ có thể hấp thụ linh khí của võ kỹ chứ không thể hút linh khí trong cơ thể võ giả mà.”
“Nếu vậy thì tên béo toang rồi”
Tiến Mỹ lúc này bằng một cách nào đó lại nghe được cuộc trò chuyện của Minh Hùng và Thanh Tùng, người không khỏi toát mồ hôi, liền dừng võ kỹ lại, quay đầu chạy, bất quá giờ mới chạy cũng đã không kịp, Tinh Bàn cùng Hình Kinh đã ở gần, cả hai tung quyền/trảo vào Tiến Mỹ, làm hắn văng ra một góc sàn đấu, ngay sau đó cả hại lại sáp lại tấn công, một tràng cảnh “máu tanh” diễn ra, Levi ơn bên dưới không khỏi đưa tay bịt mắt, trong lòng thầm xót xa cho chú lợn con đang bị “mổ xẻ” trên sàn đấu.
Mặc dù bị đánh cho một trận thê thảm, nhưng Tiến Mỹ vẫn thắng trận chiến, lớp mỡ dày khắp người như một bộ chiến giáp kỳ diệu vậy, nó khiến cho Tiến Mỹ chịu công kích của hai người kia mà chẳng mảy may thấy đau còn hai người kia thì đã gục ngã vì kiệt sức, trận chiến này như là một trò hề vậy!
Tinh Bàn cùng Hình Kinh lúc này được đưa về phòng y tế, Hư Tâm lúc này tiếp tục cho những người còn lại luyện tập, rồi dần dà cũng hết một ngày. Minh Hùng lúc này tụ tập Hồ Lam, Tiến Mỹ, Thanh Tùng, Vân Điệp cùng Levi về phòng mình, sau khi đã ổn định, Minh Hùng lên tiếng trước
“Các ngươi có muốn mau chóng mạnh mẽ lên không?”
“Có”
Tất cả đồng thanh trả lời.
“Được, ta có cách giúp các ngươi tăng lên thời gian tu luyện, nhưng ta cần các ngươi hứa với ta, không được tiết lộ với ai về việc này cả.”
“Chúng ta thề, nếu như thất hứa, sẽ nhận thiên đạo trừng phạt, Vĩnh viễn không được siêu sinh”
Thanh Tùng đứng ra thề , lời thề này có thể nói là cực kỳ độc, nếu vi phạm nó chắc chắn kết cục sẽ không tốt đẹp!
Minh Hùng thấy vậy gật đầu, từ trong túi đồ của hệ thống lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, chiếc nhẫn này đính một viên Ngọc tinh xảo, phản chiếu như một chiếc gương, Minh Hùng tiếp tục lấy ra một chai nước nhỏ, sau đó hắn cầm chai nước nhỏ bài giọt nước vào viên đá của chiếc nhẫn. Ngay sau khi giọt nước tiếp xúc với viên đá, bề mặt của viên đá giao động, y như là một mặt nước vậy, khoảng bài giây sau thì giao động này mới kết thúc, Minh Hùng đưa chiếc nhẫn lên, đeo vào ngón trỏ, nói
“Thu”