8
Tỉnh dậy bởi một tiếng động lạ, điều đầu tiên Minh Hùng thấy chính là cô gái hôm qua. Cô gái này ngồi ở góc hang, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn hắn, cô gái lên tiếng
"Ng.....ngươi là ai?"
Mặc dù đã dung nhập ký ức của Songoku tuy vậy Minh Hùng vẫn không thể chữa được tính nhát gái của mình, hắn lắp bắp nói
"T...ta l....là..."
Chưa kịp nói thì cô gái đã cắt lời
"Ngươi đưa ta về đây có mục đích gì, chẳng lẽ..."
Nói đến đây mặt cô gái đỏ lên với tốc độ mắt thường cũng thấy được
Minh Hùng muốn thanh minh
"T...ta đã l...làm..."
Nói đến đây thì cô gái hét lên
"Ngươi đã làm sao?"
Rồi ôm mặt chạy ra khỏi hang để lại Minh Hùng ngơ ngác bên trong lẩm bẩm
"Ta muốn nói là ta đã làm gì đâu, tại sao chưa nghe hết đã chạy vậy"
Không yên tâm về cô gái, Minh Hùng đuổi theo để xem có vấn đề gì không. Đúng như hắn lo lắng chỉ 5 phút sau tiếng hét của cô gái vang vọng cả khu rừng, chỉ thấy cô gái đang vắt chân lên chạy còn đằng sau là một con phong lang hung dữ đuổi theo, cô gái có lẽ vẫn chưa bình phục hẳn nên đã ngã xuống, phong lang nhân cơ hội này vung trảo lên, một đạo phong nhận từ trảo của nó vung ra bắn thẳng về phía cô gái, cô gái thấy vậy nhắm mắt, đón chờ cái chết. Phong lang đang đắc ý vì sắp có cái bỏ bụng thì bỗng dưng "vút" một ánh sáng màu đỏ lướt qua vị trí của cô gái mang cô gái đi khiến đạo phong nhận găm thẳng vào đất tạo nên một vắt cắt sâu trên nền đất, phong lang quay đầu về hướng mà ánh sáng bay qua thì thấy một thân ảnh toát ra hào quang đỏ rực đang ôm lấy con mồi của mình, đó chính là Minh Hùng trong trạng thái Kaioken, nó tức giận gầm lên rồi lao về phía Minh Hùng, hai chân trước giơ lên, tuy nhiên chưa kịp tấn công thì Minh Hùng đưa tay lên, duỗi ra ngón trỏ lạnh lùng nói
"Súng ngón tay"
Thân thể của phong lang liền bị đục một lỗ xuyên tim, chết không thể chết hơn. Cô gái thấy Minh Hùng tiêu diệt con sói thì nói "tại sao ngươi lại cứu ta"
Minh Hùng trả lời
"Ta chỉ muốn nói với cô rằng cô đã hiểu lầm tôi chưa làm gì cô cả"
Cô gái nghe vậy thì cũng thở phào nói
"Tôi tin anh, nhưng mà anh có thể bỏ tôi xuống được không"
Lúc này Minh Hùng mới nhận ra hắn vậy mà bế cô gái này theo kiểu bế công chúa,hắn luống cuống buông hai tay ra, khiến cô gái dùng mông tiếp đất kêu lên một tiếng, hắn lại luống cuống đỡ cô gái lên miệng xin lỗi luôn hồi, thấy Minh Hùng như vậy cô gái phì cười cũng triệt để tin rằn Minh Hùng chưa làm gì cô,nhớ đến hôm qua khi bị yêu thú hổ kia đuổi rồi được Minh Hùng cứu,cô lên tiếng
"Xin lỗi anh, anh đã cứu tôi hôm qua vậy mà khi tỉnh dậy tôi lại nghĩ anh là người xấu"
Nói đến đây thì mặt cô cúi gằm xuống, mắt rưng rưng nước. Thấy vậy Minh Hùng không biết phải làm sao liền nói
"Tôi không để tâm đâu, cô đừng lo lắng giờ chúng ta quay lại hang, sau đó cô có thể tôi nghe tại sao cô lại trong đây một mình để mà bị con hổ đó truy đuổi được không?"
Cô gái nghe vậy, khuôn mặt toát lên vẻ lưỡng lự nhưng vẫn gật đầu đáp
"Được"
Hai người quay lại hang động, Minh Hùng tốn 100 điểm hối đoái để cho cô gái thay đổi với bộ quần áo rách trên người. Xong xuôi, hai người mới ngồi một chỗ, cô gái nói
"Ta là Hồ Lam, đệ tử chân truyền của tông chủ Ánh Dương tông, một trong tam đại tông môn của Văn Kiêu đế quốc, tuy nhiên một tuần trước hai đại tông môn còn lại của Văn Kiêu đế quốc đã hợp lực tấn công bất ngờ tông môn của ta, do chưa có sự phòng bị nên chỉ trong một đêm cả tông đã bị diệt, chỉ còn một mình ta sống sót, tuy vậy ta vẫn bị truy đuổi bởi chiến thú của đại trưởng lão Ám Ma tông, chính là con hổ hôm qua ngươi đánh đuổi, hôm qua ta sơ ý bị nó phát hiện, may là có ngươi nếu không giờ ta chắc đã chết"
Minh Hùng nói
"Ngươi đừng quá đau buồn mặc dù chỉ còn ngươi sống sót, nhưng vậy là đủ rồi, truyền thừa của Ánh Dương tông vẫn chưa đứt đoạn, ngươi vẫn có thể mạnh lên rồi đến một ngày khiến kẻ kia phải trả giá, và ngươi vẫn có thể gây dựng lại một Ánh Dương tông mạnh mẽ"
Nói xong Minh Hùng cũng không tin được tại sao hắn có thể nói chuyện với phái nữ một cách trôi chảy mà lại toàn lời hay ý đẹp như vậy
Hồ Lam nghe Minh Hùng nói thì cũng được an ủi lần nào cô nói
"Đúng vậy, một ngày ta mạnh lên chính là ngày chúng phải trả giá cho những gì đã làm !"
Minh Hùng lúc này mới nói
"Được thôi, tuy nhiên giờ chúng ta cần rời khỏi đây đã, một khi chiến thú của đại trưởng lão Ám Ma tông về được với chủ thì tên đại trưởng lão sẽ phái thêm người tới diệt chúng ta, gần đây có Án Hưng thành, chính là nơi ta ở chúng ta về đó lánh nạn vậy"
"Ừm"
Hồ Lam lên tiếng
Sau đó hai người tiến hành quay lại Án Hưng thành.