[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 232

Song Trùng không thể sao chép hoàn toàn sức mạnh của Pagma. Tuy nhiên, chỉ số của nó lại tương đương với Hell Gao. Và vì Grid có xu hướng thường phụ thuộc hoàn toàn vào các kỹ năng, nên việc cậu ta bị đánh bại hoàn toàn trong trận đánh đầu tiên sau khi Kiếm Pháp Pagma của cậu bị chặn là điều dễ hiểu.

Con quái vật khủng khiếp này …

‘Đấu lại?’

Grid không hề muốn. Chẳng phải kết quả vẫn sẽ như vậy ngay cả khi họ chiến đấu thêm vài lần nữa sao? Cậu sẽ thoải mái hơn nhiều nếu Piaro đứng ra và xử lý nó. Nhưng cậu đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ đó.

“Piaro nói hãy học hỏi Kiếm Pháp Pagma của nó. Đúng vậy, đây là cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn.”

Càng ngày càng mạnh. Cậu cần có đủ sức mạnh để làm những việc phải làm.

“Hàaaaaa…”

Grid ngập ngừng trước khi hít một hơi thật sâu.

Vèo!

Con Song Trùng đâm về phía trước. Đòn tấn công đã không tới, suýt nữa nó đã chạm đến dạ dày của cậu mặc dù cách xa 5m,.

Piaro nói từ phía sau cậu. “Một thanh đại kiếm sẽ có giới hạn rõ ràng. Nó rất lớn, vụng về và khó sử dụng khi đang di chuyển. Đòn đâm đại kiếm thì cực kỳ đơn giản và có thể dễ dàng nhìn ra. Đừng lo lắng và hãy chặn nó lại.”

Đó là một lời khuyên thuyết phục. Sự tự tin của Grid được nâng lên và cậu bình tĩnh di chuyển. Cậu tận dụng động tác của Khinh để di chuyển sang trái và phải và tránh được cú đâm của Song Trùng.

Vèo vèo vèo!

Đại kiếm ngọc bích của Song Trùng sượt qua bên cạnh Áo Giáp Thánh Quang. Những tia lửa bắn ra rải rác như pháo nổ và cậu nhìn thấy Song Trùng đằng sau những tia lửa đó.

“Một khi cú đâm bị trượt thì sẽ có sơ hở. Đó là cơ hội để đánh trả.”

Đại kiếm thì lớn và nặng. Điều gì sẽ xảy ra nếu đại kiếm đâm tới nhưng không trúng mục tiêu? Người cầm đại kiếm sẽ mất thăng bằng và tư thế sẽ bị sụp đổ.

“Được rồi!”

Grid mỉm cười hài lòng và cậu phản công. Đại kiếm của cậu chém từ dưới lên và nhắm vào trái tim Song Trùng.

Vút!

Nó đã tránh được. Song Trùng đã thể hiện sự nhanh nhẹn của mình bằng cách vặn người phía trên để tránh đòn đánh. Tuy nhiên, quần áo đằng trước của nó bị bung ra làm lộ rõ ​​phần thân trên của nó.

“Kyaaak!”

Laella là một thành viên của tổ đội và cô đã phát ra âm thanh cảm thán. Song Trùng sao chép ngoại hình của Pagma đẹp đến nỗi nó đã cướp mất trái tim của cô ngay lập tức. Sẽ không hề cường điệu khi nói rằng cơ thể cơ bắp bóng mượt đó là một tác phẩm của thần thánh. Nhưng cơ thể thì không phải là yếu tố quan trọng trong trận chiến. Vì chỉ có kẻ mạnh mới chiến thắng mà thôi.

“Ồ!”

Phế Phẩm sượt qua đầu Song Trùng và một lần nữa chém xuống.

Vun vút!

Nặng. Grid đã tận dụng tối đa lợi thế của Giày Grid, vì vậy trọng lượng ở đầu thanh kiếm đã mạnh hơn trước rất nhiều. Cậu thậm chí có thể dễ dàng đánh vỡ một tảng đá. Làm sao Song Trùng có thể chịu được?

Tất nhiên, nó có thể. Con Song Trùng này là con boss cao cấp ở Khu rừng Bí ẩn ít nhất đã 100 năm. Ngoài chỉ số cao ra, máu của nó sẽ là hàng triệu.

[Chí mạng!]

[Bạn đã gây ra 17.790 sát thương cho mục tiêu.]

“Đúng vậy, chẳng có một vết xước nào trên nó cả.”

Grid đã mất tinh thần ngay lập tức khi thấy rằng thanh máu của Song Trùng không giảm tí nào cả. Sau đó, thanh đại kiếm ngọc bích của nó nhắm vào Grid.

‘Ah!’

Một cơn ớn lạnh đi dọc sống lưng Grid.

Jeeeong!

Bảy lưỡi kiếm vàng đã di chuyển để bảo vệ Grid. Chúng kết hợp thành một để tạo ra hàng rào bảo vệ trước thanh đại kiếm. Nhưng chúng đã không thể hấp thụ hoàn toàn sức mạnh và bị đơ tại chỗ.

Piaro lại lên tiếng. “Nhược điểm lớn nhất của một đại kiếm là nó sẽ mất nhiều thời gian để thu lại sau khi tấn công. Cậu đã quên điểm này và vì thế bị nó phản công.”

Vậy thì Grid phải làm gì?

Keng! Kang!

Grid bị bối rối và động lực của Song Trùng lại tăng lên. Nó bắt đầu tung ra các đòn tấn công bất tận và không cho phép Grid có thời gian để thực hiện bất kỳ biện pháp đối phó nào. Các pavranium đã di chuyển liên tục để bảo vệ Grid nhưng cũng chỉ có giới hạn vì chúng bị đơ liên tục.

“Phản ứng của đối thủ là rất hợp lý. Cậu cũng nên làm như thế. Nếu cậu tận dụng phản lực xảy ra khi tấn công, cậu sẽ có thể liên kết được nhiều đòn hơn.”

“Urgh …!”

Grid cảm thấy cậu cần phải chặn được các đòn tấn công của Song Trùng. Nếu vậy, cậu nên né tránh hơn là phòng thủ. Mặc dù Piaro đã khuyên rằng “không nên né tránh khi cầm một thanh kiếm trong tay”. Tuy nhiên, tốc độ tấn công của kẻ thù lại nhanh hơn nhiều so với tốc độ tấn công của cậu, vì vậy đâu dễ phản ứng đâu.

Vậy thì cậu phải làm sao? Grid cuối cùng đã bị trúng một đòn và đòn tiếp theo đang nhắm vào cổ cậu. Sau đó.

Teong!

Piaro tiến về phía trước một lần nữa. Ông ấy chặn thanh kiếm của Song Trùng lại và một lần nữa cứu mạng Grid.

“Tại sao cậu chỉ sử dụng lưỡi kiếm vàng làm công cụ phòng thủ thế? Hãy tối ưu hóa sự kiểm soát của cậu và sử dụng chúng như vũ khí nếu có thể. Nào, hãy chiến đấu lại một lần nữa.”

“…”

Sau đó.

Chuyện tương tự đã được lặp đi lặp lại nhiều lần sau đó. Grid lắng nghe lời dạy của Piaro và đánh nhau với Song Trùng. Mỗi khi cậu sắp phải đối mặt với cái chết vì một sơ hở thì cậu sẽ được Piaro cứu.

Grid cảm thấy như cậu đang ở trong một phòng game xèng vậy.

“Mỗi khi mình nghĩ trò chơi sắp kết thúc thì thằng bé hàng xóm sẽ bỏ vào một đồng xu nữa.”

Nhưng trên thực tế, cậu chưa bao giờ gặp một người tốt như vậy.

“Nếu đối thủ có nhiều máu hơn, cậu phải tấn công thay vì phòng thủ. Hãy đấu lại.”

“Kỹ thuật chém từ dưới lên trên chắc chắn sẽ yếu hơn vì phải chịu trọng lực. Cậu có thể sử dụng kỹ thuật đó để gây sát thương cho kẻ thù, nhưng nó sẽ có tác dụng phụ. Chưa kể là một vũ khí khổng lồ thì sẽ còn khó hơn chứ? Đấu lại.”

“Đừng mặc kệ những lưỡi kiếm vàng chỉ vì chúng không thể giết kẻ thù. Nếu cậu điều khiển chúng để che được tầm nhìn của kẻ thù, chúng sẽ là một trợ thủ đắc lực hơn cả vài đồng đội.”

“Tôi đã giải thích tại sao đâm đại kiếm là một kỹ thuật đơn giản, nhưng tôi không biết tại sao cậu lại bị ám ảnh bởi nó. Cậu chỉ nên đâm trong một tình huống mà cậu chắc chắn có thể đánh gục đối thủ của mình. Cậu nên biết rằng đại kiếm được thiết kế cho cả đâm và chém. Đừng quên sử dụng kỹ thuật nào phù hợp cho tình hình cụ thể. Đấu lại.”

“Lại.”

“Đấu lại!”

“Lần nữa! Lần nữa! Lần nữa!”

“Hộc…hộc….”

Đã bao nhiêu lần cậu phải lặp đi lặp lại trận chiến chết tiệt này? Trời còn chưa sáng lúc họ đến rừng tre này mà bây giờ mặt trời đã lên cao. Grid bắt đầu kiệt quệ cả về tinh thần và thể chất.

Trong khi đó, các thành viên Chơi Đồ Mạnh …

Nhom nhom nhom. Grid đang vất vả rất nhiều.”

“NPC mạnh nhất đang dạy cậu ấy Kiếm Pháp và bảo vệ mạng sống cho cậu ấy, vậy thì có vất vả gì đâu? Là tôi thì sẽ rất thích ấy.”

“Thú vị thật, nhưng rất vất vả.”

“Đâu có dễ để chiến đấu hơn nửa ngày đâu?”

“Đúng vậy … Nếu tôi liên tục chiến đấu như Grid bây giờ, sức chịu đựng của tôi sẽ đạt đến giới hạn của nó.”

Các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã thoát khỏi cảm giác bất lực và đang ăn trước một ngọn lửa trại. Họ nướng và luộc khoai tây cầu vồng, họ thư giãn trong khi xem Grid chiến đấu.

Đó không phải là vì họ lười biếng. Các thành viên Chơi Đồ Mạnh cũng có mong muốn tham gia cuộc đột kích. Tiến bộ qua các trận đấu là niềm vui mà họ mong muốn. Nhưng họ không nên can thiệp vì Piaro đang huấn luyện Grid chống lại Song Trùng của Pagma, vì vậy không có chỗ cho họ thể hiện.

“Dù sao đi nữa, tốc độ tăng trưởng của Grid là rất đáng chú ý.” Lauel nhận xét.

Các thành viên Chơi Đồ Mạnh đồng ý.

“Đúng vậy. Cậu ấy tiến bộ rất nhiều.”

Song Trùng đã hoàn toàn áp đảo Grid trong trận đấu đầu tiên. Cậu ta đã bị tấn công mà không thể đánh trả một lần, và phải đối mặt với khủng hoảng của cái chết. Trong trận đấu thứ hai, Grid đã cố gắng tấn công được một lần. Trận đấu thứ ba, đó là hai đòn tấn công và trận đấu thứ tư, ba đòn tấn công, v.v. Và tới trận đấu thứ 51, Grid đã có thể trao đổi những đòn đánh ở cấp độ tương đương với Song Trùng. Điều đặc biệt ấn tượng là cậu ta luôn tránh được cái chết mỗi lần.

“Grid là một tờ giấy trắng. Nên việc cậu ta tiến bộ nhanh hơn là dễ hiểu.”

Sức mạnh kết hợp của giáo viên giỏi nhất và bạn tập tốt nhất (?) đã nâng tầm cho khả năng kiểm soát của Grid. Có người chơi nào lại không muốn trải nghiệm một cái gì đó như thế không? Các thành viên Chơi Đồ Mạnh thực sự ghen tị với Grid.

“Tôi ước mình có một sư phụ như thế …”

“Làm thế nào mà Grid có được một NPC tuyệt vời như vậy?”

“Thật ghê rợn khi ông ấy đã cosplay nông dân suốt một thời gian dài.”

Danh tính của Piaro là gì? Và hoàn cảnh nào đã khiến ông ấy dạy Grid? Trong khi sự băn khoăn của các thành viên Chơi Đồ Mạnh ngày càng sâu sắc thì.

“Hức hức …!”

Grid cuối cùng đã sụp đổ. Thể lực của cậu đã hoàn toàn cạn kiệt. Mặt khác, con Song Trùng thì vẫn ổn. Grid đã chiến đấu được nửa ngày, nhưng máu của nó vẫn ở mức 9/10.

Piaro ngăn nó ra đòn kết thúc Grid và chuyển ánh mắt sang các thành viên Chơi Đồ Mạnh. Rồi ông chỉ vào Regas.

“Cậu.”

“Huh? Tôi?”

Regas nãy giờ đang cảm thấy khó chịu khi anh thấy Grid ngày càng mạnh hơn và được huấn luyện một mình. Anh thậm chí đã tưởng tượng ra Song Trùng Pagma là một kẻ thù ảo trong tâm trí của mình và bắt đầu chiến đấu với nó. Do vậy, anh đã sững sờ khi Piaro bất ngờ chỉ vào anh.

Piaro nói. “Cậu sẽ đối phó với kẻ thù này trong khi Công Tước Grid nghỉ ngơi.”

Đôi mắt Regas rực sáng như ngọc. “Ông sẽ đào tạo tôi sao?”

Piaro công nhận. “Tôi đã theo dõi tiềm năng của cậu từ xa.”

“Ồ…!’

Regas thấy vui tưng bừng. Đó là một cơ hội được huấn luyện bởi Piaro – người mạnh hơn bất cứ ai anh biết tới. Piaro bắt đầu bài giảng ngay khi anh chạy tới.

“Wow.”

“Chuyện gì vậy nhỉ…? NPC đó sẽ dạy mọi người sao?”

“Kinh ngạc! Chúng ta cũng có thể nhận được những lời dạy của ông ấy sao?”

Các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã rất phấn khích. Họ mong rằng mình cũng sẽ mạnh mẽ hơn sau khi được Piaro dạy. Và kỳ vọng đó đã trở thành hiện thực.

“Kế tiếp.”

Piaro lần lượt thay đổi các thành viên và cho phép họ chiến đấu với Song Trùng của Pagma. Ông đã huấn luyện các thành viên Chơi Đồ Mạnh bằng cách chỉ ra những điểm mạnh và điểm yếu do ông đã quan sát được khi còn ở Reidan. Đó là vì ông hy vọng rằng họ sẽ trở nên mạnh hơn và cũng sẽ làm cho ông mạnh hơn.

Kiếm sĩ vĩ đại Piaro sẽ là một gia tài lớn cho Grid và các thành viên Chơi Đồ Mạnh.

Chương 233. – Kết quả trận chiến. –
Bình Luận (0)
Comment