[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 259

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một ngày trước khi bảy Bang hội xâm chiếm Reidan, Pon và Regas đang đi trên sa mạc và 2 người họ phát hiện ra lối vào một hầm ngục trông giống hệt như một tổ kiến.

Regas hỏi. “Hầm ngục này hình như không được đánh dấu trên bản đồ, phải không?”

Pon kiểm tra bản đồ và gật đầu. Sau đó, Regas ngay lập tức vào hầm ngục. Pon đã không kịp ngăn anh ta lại. Tốc độ của Regas thực sự đáng kinh ngạc. Vì vậy Pon đành phải theo sau Regas.

Nhưng 10 giây sau khi họ vào hầm ngục, lối vào của nó bỗng biến mất và hòa mình vào sa mạc.

“Wow.”

“Gì vậy…”

Pon và Regas thấy rất ngạc nhiên và rồi một loạt các cửa sổ thông báo xuất hiện trước mặt họ.

[Bạn đã vào Thành Phố Ma Ca Rồng Dưới Lòng Đất (13).]
[Bạn sẽ nhận được phần thưởng vì là người tìm ra hầm ngục này đầu tiên! Tỷ lệ rơi vàng và vật phẩm trong hầm ngục sẽ tăng 8%! Lợi ích này có tác dụng trong 10 ngày và sẽ biến mất khi bạn chết.]
Tiếc rằng tỷ lệ nhận kinh nghiệm thì không được tăng, nhưng như vậy thì cũng tốt rồi. Nhưng những thông báo còn lại mới là vấn đề.

[Lối vào của hầm ngục đã bị chặn. Liên lạc với thế giới bên ngoài sẽ bị chặn.]
[Bạn sẽ không thể thoát khỏi hầm ngục trừ khi bạn chết hoặc giết được boss của hầm ngục.]
Đó là một hầm ngục loại khác thường. Dù Pon và Regas là bộ đôi mạnh nhất trong Chơi Đồ Mạnh nên họ được giao nhiệm vụ ‘thu thập thông tin về các hầm ngục phía tây và tìm nơi săn bắn lý tưởng’, nhưng đây là thời điểm mà họ đã phải rơi vào khủng hoảng tuyệt vọng.

“Chúng ta đã bị mắc kẹt …”

Pon biết rõ về ma cà rồng. Chúng là một loài chiến đấu hàng đầu sở hữu những kỹ năng cấm đánh và kỹ năng mê hoặc. Chúng còn đặc biệt mạnh ở trong bóng tối. Ánh sáng ở trong đây đã bị chặn hoàn toàn và họ đang bị mắc kẹt trong một thành phố đầy ma cà rồng …

‘Chúng ta sẽ chết.’

Trong khi Pon đang cảm thấy thất vọng thì Regas đã nhìn vào hầm ngục đang hiện ra trước mắt mình với đôi mắt sáng ngời.

“Sao nơi này tuyệt vời không thể tin nổi thế nhỉ?”

Những tòa nhà cao vút và những ngọn tháp nhọn. Các tòa nhà theo kiến ​​trúc gothic trông giống như Nhà thờ Notre Dame và Nhà thờ Cologne đang nằm rải rác trong hầm ngục tối. Khung cảnh ngoạn mục và ảm đảm đó sẽ làm người xem sợ hãi, nhưng Regas thì lại hài lòng về việc tìm ra một hầm ngục mới.

“Chúng ta nên tranh thủ đi săn trước khi hết buff.”

“…”

Bất cứ ai cũng sẽ sợ án tử hình. Đặc biệt, cái chết còn sẽ nghiêm trọng hơn đối với những ranker. Nhưng Regas lại không sợ chết chút nào. Anh ta có thể đang đứng thứ 12 trên bảng xếp hạng chung nhưng anh ta lại rất thích các thử thách.

‘Dù sao thì chuyện này cũng rất vui.”

Regas mỉm cười trước khung cảnh xung quanh.

Pon cũng mỉm cười theo và di chuyển.

“Đi thôi.”

Đúng vậy, dù sao thì họ vẫn phải chiến đấu, vì vậy họ nên làm điều đó một cách chuẩn chỉ. Sẽ thật lý tưởng nếu họ giết chết tất cả ma cà rồng và boss trước khi buff kết thúc.

Pon và Regas nhẹ nhàng di chuyển. Và đây là sự khởi đầu cho một quá trình khổ sở kinh khủng khiếp của 2 người.

Jude là Kị sĩ của Grid và anh giữ chức đội trưởng lực lượng an ninh ở Reidan. Anh sẵn sàng ngăn chặn mọi hiểm họa có thể xảy ra với thành phố của Công Tước Grid.

Và đây là góc nhìn của Jude.

“Đội trưởng, hãy nghỉ ngơi một chút.”

“Ta không muốn.”

Không có nghỉ ngơi gì hết. Anh luôn cố gắng duy trì an ninh của Reidan chỉ trừ lúc đi ngủ ra. Anh ta thậm chí còn ăn trong khi tuần tra.

“Đội trưởng thật đáng ngưỡng mộ.”

“Mình phải làm việc chăm chỉ hơn!”

Jude nhai bánh mì khô trong khi tuần tra đã trở thành một hình mẫu cho những người lính. Nhờ đó mà những người lính của Reidan đã trở nên siêng năng hơn mỗi ngày. Họ chịu đựng được sự huấn luyện khắc nghiệt đó và tốc độ tăng trưởng của họ rất nhanh. Họ về cơ bản là đã những người lính mặc trang bị cực mạnh, vì vậy vấn đề còn lại chỉ là thời gian cho tới khi họ trở thành những người ưu tú.

“Hôm nay. Reidan. An toàn.”

Jude đã không biết rằng.

Vào một đêm tuần trước, có hàng trăm kẻ thù đã cố xâm chiếm Reidan trong lúc anh ngủ. Anh đã không bao giờ biết rằng họ đã bị đẩy lùi bởi chỉ bốn nông dân. Có phải vì Jude là một thằng ngốc chỉ có 20 Trí Tuệ không?

Không hề. Thực ra đó là ý định của Lauel. Lauel đã không loan tin về cuộc xâm lược Reidan để người dân không bị quấy rầy. Và cũng may mắn là sự cố đó dễ dàng được che đậy do thời gian xảy ra là vào ban đêm và kẻ thù chỉ có thể tiếp cận được tới các cánh đồng lúa mì bên ngoài tường thành. Chúng thậm chí đã phải rút lui rất nhanh chóng. Do vậy chỉ có một vài người đã biết về những gì đã xảy ra đêm đó. Thật đáng buồn là Jude không nằm trong số những người này.

“Jude. Hôm nay. Mạnh.”

Hôm nay, Reidan vẫn bình yên. Mọi người đều tin rằng đó là do công lao của Jude.

“Đội trưởng Jude! Hãy làm việc chăm chỉ ngay hôm nay!”

“Cảm ơn anh!”

Jude rất tự hào mỗi khi có người chào anh. Anh đã tuần tra còn chăm chỉ hơn nữa. Tất cả mọi thứ là vì Công Tước Grid.

[Nhiệm vụ ẩn <Huấn luyện Vui vẻ và Thích thú!> đã hoàn thành.]

Ngay khi cửa sổ thông báo bật lên, Kraugel đặt nông cụ mà anh đã sử dụng trong một tháng qua xuống.

‘Kết thúc rồi.’

Thật đáng buồn. Anh rất vui khi có thể rời đi để tìm những cuộc phiêu lưu mới, nhưng anh cũng rất tiếc khi phải nói lời tạm biệt với Reidan. Nhìn lại thì đây là lần đầu tiên anh ấy ở một nơi lâu đến như vậy.

“Mình sẽ nhớ nó.”

Anh nhìn khắp những cánh đồng lúa mì rộng lớn. Những ký ức vui vẻ và quý giá của tháng vừa qua là không thể nào quên được và chúng đã khắc sâu trong tâm trí anh.

“Tôi đi đây.”

Anh lại gần một người đàn ông trung niên trông rất ấn tượng với dáng vẻ chỉ huy và ánh mắt sâu thẳm. Chỉ cần nhìn qua đôi mắt của ông ấy cũng thấy rằng đó không phải là người bình thường.

Đó chính là Piaro. Kraugel xếp hạng đầu tiên cũng không thể giành chiến thắng khi đấu với ông. Kraugel mỉm cười trìu mến và cúi đầu thật sâu với ông.

“Cảm ơn ông vì tất cả mọi thứ.”

Việc gặp được Piaro thực sự là may mắn của cả cuộc đời anh. Nhờ làm việc chăm chỉ trên cánh đồng và đấu kiếm với Piaro liên tục mà Kraugel cuối cùng cũng có thể vượt qua được bức tường ngăn trở và đạt đến giai đoạn 4 của vị trí Kiếm Thánh. Chỉ còn một giai đoạn nữa phải vượt qua để Kraugel trở thành Kiếm Thánh.

“Cậu nên quay lại đây thường xuyên. Cậu luôn được chào đón.”

Piaro đưa tay mình ra. Đó là một bàn tay bẩn thỉu phủ đầy những vết chai. Kraugel có thể thấy được một chút con đường mà Piaro đã trải qua chỉ nhờ việc nhìn vào đôi bàn tay đó. Kraugel nắm lấy bàn tay của ông một cách trịnh trọng.

“Được thôi, Huynh Đệ.”

Lần tới khi anh đến thăm …

“Mình sẽ là người giỏi nhất.”

Kraugel đã rất thất vọng khi Piaro trở thành một nông dân. Anh nghĩ rằng Piaro đã từ bỏ con đường trở thành một vị Kiếm Thánh. Nhưng hóa ra không phải vậy. Anh đã nhận ra một điều khi bên cạnh Piaro. Đó là không phải Piaro đã bỏ cuộc, mà là ông đã chọn một con đường khác phù hợp hơn cho mình.

Nghề gì cũng không quan trọng. Điều quan trọng là ông ấy đã trở thành một huyền thoại. Hiện tại, Piaro đã thành công kết hợp được trang bị canh tác và kiếm thuật với nhau. Kể cả Kiếm Thánh Muller thậm chí cũng không thể so sánh được. Piaro đã trở thành người đàn ông mạnh nhất. Để đấu được với ông ấy thì …

“Mình cũng phải trở thành một huyền thoại.”

Kiếm Thánh. Không quan trọng là phải mất bao lâu, nhưng Kraugel sẽ quyết tâm đạt được nó. Anh muốn trở nên ngang hàng với Piaro và đối đầu với ông.

‘Mình đã biết rồi.’

Có một người đàn ông đội mũ rơm đang nói lời tạm biệt với Piaro. Anh ta vẫn luôn đội mũ cho đến lúc cuối. Faker bám theo anh ta và ngay khi anh ta rời Reidan, Faker thấy anh ta đã sử dụng.

“Đó thực sự là anh ta…”

Faker đã chắc chắn sau khi nhìn thấy ánh sáng trắng đó.

“Bầu Trời Trên Cả Bầu Trời.”

Đó là đỉnh cao của hai tỷ người chơi – Kraugel. Không khó để Kraugel có thể cắt đuôi được Faker và một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khuôn mặt Faker. Việc Kraugel có mối quan hệ với Reidan sẽ có thể có ảnh hưởng tích cực đến Grid sau này.

[Nhiệm vụ ẩn <Huấn luyện Vui vẻ và Thích thú!> đã hoàn thành.]

Tám ngày sau khi Kraugel rời đi thì Damian cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình.

“Tốt.”

Damian xác nhận chỉ số và cấp độ kỹ năng vừa được tăng của mình từ phần thưởng nhiệm vụ và tràn ngập trong niềm vui. Đó là một sự đền bù không thể tin được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Nhờ nó mà Damian đã có thể đạt được sự tăng trưởng mạnh hơn hẳn ba tuần trước.

“Nếu được chia sẻ niềm vui này với Rin-chan thì tốt biết bao.”

Damian cảm thấy hối tiếc. Anh hướng sự chú ý về phía chân trời bên kia cánh đồng lúa mì.

‘Bây giờ mình chỉ cần đợi Grid nữa thôi.”

Hôm nay là ngày mà Grid sẽ trở lại theo kế hoạch và Damian tràn đầy kỳ vọng.

‘Nếu Grid có thể phong ấn Thương Lifael …”

Isabel-chan có thể sẽ được cứu. Nhưng mặt khác thì anh cũng lo lắng.

‘Điều gì sẽ xảy ra nếu Grid từ chối yêu cầu của mình?”

Grid mà Damian biết vốn là một người rất tham lam. Anh không thể tưởng tượng rằng một người như Grid sẽ sẵn sàng giúp đỡ người khác vì lòng tốt.

‘Lauel nói rằng mình nên có niềm tin, nhưng … ‘

Anh cũng phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất. Damian bắt đầu chuẩn bị trước những báu vật để trả cho Grid. Anh bán hết tất cả các vật phẩm ngoại trừ những trang bị chính của mình, và thậm chí anh cũng đổi cả tiền tiết kiệm của mình thành vàng.

‘Mình cũng sẵn sàng bán nhà của mình đi…”

Damian kiên định.

Và đêm đó, Grid cuối cùng cũng trở lại. Asmophel cũng đi cùng với cậu ta.

“Cậu có khỏe không?”

Grid đã trở lại sau năm tuần và bây giờ cậu đã đạt cấp 295. Cậu thậm chí đã mạnh hơn nữa sau một hành trình dài, điều đó khiến các thành viên Chơi Đồ Mạnh bị choáng ngợp. Đặc biệt là Lauel cảm thấy cực kỳ vui mừng.

“T-tuyệt!”

Đôi mắt Grid tỏa sáng màu đỏ! Điều đó là hoàn toàn hợp với khẩu vị của Lauel. Grid gãi đầu và nhìn xung quanh mọi người. Đôi mắt cậu tràn đầy cảm xúc.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Damian lắc đầu ngạc nhiên khi đang đứng đằng sau các thành viên Chơi Đồ Mạnh và nhìn vào Grid.

‘Chuyện gì vậy? Cậu ta không biết rằng thành phố của mình đã bị tấn công sao?”

Cuộc xâm lược Reidan của bảy bang hội là một vấn đề toàn cầu. Ngay cả những người không chơi Satisfy cũng ít nhiều đều biết về sự cố đó nhờ các tin tức ngập tràn. Do đó, thật đáng ngạc nhiên khi người liên quan nhất là Grid lại không biết được điều đó.

Lauel cười. “Chắc anh quá bận rộn với nhiệm vụ nên anh đã không xem TV phải không?”

“Ừ. Tôi bận chơi game đến nỗi tôi đã phải giảm cả thời gian ngủ.”

Nhiệm vụ này thực sự là gây phiền nhiễu đủ đường. Khoảng cách đến Titan thì rất xa và dinh thự Asmophel thì cũng rất khó để tìm thấy do các con mắt được cài đặt bởi Dark Bus. Grid run rẩy khi nhớ lại ngày nhìn thấy Titan – thành phố lớn nhất trên lục địa và nó lớn hơn Reidan rất nhiều. Cậu đã may mắn vì con boss cuối khá yếu đuối. Nếu nó mạnh thì chắc hẳn Grid đã phát khóc rồi.

“Mình đã có một thời gian khó khăn nhưng rất xứng đáng. Phần thưởng cũng tốt và hơn hết là nó còn dẫn tới một nhiệm vụ ẩn khác.”

Grid muốn hoàn thành nhiệm vụ này bằng cách tái hợp được Piaro và Asmophel càng sớm càng tốt. Sau đó, cậu sẽ đăng xuất, tắm rửa và đi ngủ. Cậu cũng nhớ bữa cơm của mẹ nấu. Cậu đã không được nhìn thấy khuôn mặt của gia đình mình trong nhiều ngày.

“Nhưng tại sao cậu lại nói về TV thế? Chuyện gì đã xảy ra à?”

“À chuyện linh tinh thôi mà … Anh có thể xem sau cũng được.”

“Tôi có việc cá nhân phải làm đây. Nhà của Piaro ở đâu?”

Grid đặt câu hỏi và Lauel và các thành viên Chơi Đồ Mạnh chỉ đường cho cậu. Damian thấy rằng chưa đến lượt của mình và đành im lặng theo dõi họ.

Chương 260. – Đoạn kết của nhiệm vụ trả thù cho Piaro. –
Bình Luận (0)
Comment