– Thật thất vọng.
Grid là một người rất đặc biệt đối với Giáo Hội Rebecca. Cậu là vị anh hùng đã cứu Giáo Hội của họ bằng cách trừng phạt Giáo Hoàng tha hóa Drevigo.
Hầu hết các thành viên đều ca ngợi công lao của Grid. Vậy nên việc một làn sóng lớn xảy ra là điều không thể tránh khỏi nếu cậu tự xưng là người bảo vệ Damian. Khi đó có khả năng nhiều thành viên sẽ chuyển sang hỗ trợ Damian.
– Tên Damian đó, hắn ta đã chuẩn bị trước.
Đó là một động thái chết người. Những Trưởng Lão đã không bao giờ tưởng tượng rằng một kẻ ngốc nghếch như Damian sẽ nhờ được một nhân vật lớn như Grid để giúp anh ta.
– Nghiêm trọng rồi.
Cuộc bầu cử không phải là phương pháp duy nhất mà Grid có thể giúp Damian. Mà bằng cách giải phong ấn Thương Lifael đi thì Grid cũng sẽ có thể loại bỏ điểm yếu của Damian đi.
– Haiz, đây là một vấn đề khó khăn.
Không giống như các Trưởng Lão đang lo lắng, khuôn mặt của Pascal trông vẫn rất thư giãn. Vì ông ta đã có kinh nghiệm làm việc với Grid và ông tự tin có thể biến cuộc khủng hoảng này thành một cơ hội.
“Grid không phải là một anh hùng.”
Lý do Grid đánh bại Drevigo không phải là vì Giáo Hội Rebecca, mà chính là vì bản thân Grid. Pascal biết sự thật đó.
“Anh ta đã nói rằng mình giết Drevigo vì anh ta cần được ban phước cho khoáng sản kỳ lạ có tên là pavranium.”
Grid là người ích kỷ và bạo lực. Vào thời điểm mà pavranium nhận được phước lành của Thần Judar thì Pascal đã nắm được bản chất của Grid.
“Một người càng ích kỷ thì càng dễ xử lý.”
Tại sao Grid tự xưng là người bảo vệ Damian? Đó là bởi vì có một cái gì đó có lợi cho anh ta.
Cười. Pascal mỉm cười rộng rãi và nghĩ.
“Grid, ta có thể trả cho anh nhiều hơn cả Damian.”
Giàu có, quyền lực và sắc đẹp. Ông ta sẽ cho Grid mọi thứ mà anh ta muốn.
“Nên hãy tránh xa Damian và đến bên ta.”
Nếu ông ta có được Grid về phe mình thì ông ta có thể giải phong ấn của cả ba cổ vật thần thánh cũng như giành chiến thắng trong cuộc bầu cử Giáo Hoàng. Trở thành Giáo Hoàng cùng với các Nữ Tu Rebecca mạnh nhất! Đó là một cơ hội tuyệt vời.
Pascal đã có suy nghĩ này như vậy và phá vỡ sự im lặng khó chịu.
- Này Này! Các vị? Đây là ai chứ? Đây chính là vị cứu tinh của Giáo hội Rebecca chúng ta mà! Đây chính là anh hùng giữa các anh hùng! Còn ai khác ngoài Grid nữa!
Pascal nói to trong khi mỉm cười rạng rỡ nhất có thể. Ông ca ngợi Grid với những lời cường điệu và bắt tay cậu.
- Ta rất vui mừng khi được gặp lại anh.
Grid bối rối.
“Tên này, hắn ta vẫn có thể mỉm cười thay vì cảm thấy tức giận sau hành động khiêu khích trắng trợn của mình sao?”
Đó là một phản ứng bất ngờ.
“Hắn ta cũng từng như thế này trong quá khứ.”
Grid đã lấy mất bộ <Thánh Quang> mà Pascal đang tìm kiếm. Nhưng thay vì thù địch với cậu thì Pascal đã chào mừng cậu.
Hắn cảm ơn Grid vì đã trừng phạt Drevigo, rồi tổ chức một bữa tiệc cho cậu và ban phước lành của Thần Judar cho pavranium mà không yêu cầu bất cứ điều gì. Hắn ta là người cần phải được để ý. Hắn là người sợ tạo ra những kẻ thù mạnh cho bản thân.
“Mình phải khiêu khích hắn ta thêm nữa.”
Grid nghĩ như vậy và đáp lại cái bắt tay của ông ta.
- Rất vui được gặp ông.
Tinh thần Pascal đã phấn chấn lên khi thấy phản ứng của Grid.
“Đúng rồi đấy. Không cần biết anh ta đối xử với các Trưởng Lão như thế nào, nhưng anh ta không nên thô lỗ với mình.”
Grid cũng nên nhận thức được rằng: thực tế là Pascal sẽ hữu ích hơn là Damian. Pascal tràn đầy tự tin và nhanh chóng tiếp tục.
- Anh chẳng phải là Công Tước của Vương quốc Vĩnh Hằng sao? Anh thật sự là một anh hùng. Khả năng xuất sắc của anh đã được công nhận. Nào, chúng ta hay đến chỗ khác thôi. Ta sẽ chuẩn bị một bữa tiệc mừng ngày hội ngộ, để chúng ta có thể nói chuyện với nhau sau một thời gian dài.
Damian tái mặt khi nhìn thấy tình hình đã thay đổi.
“Grid và Pascal quen nhau?”
Đó quả là nghiêm trọng. Pascal là người cực kỳ giàu có. Grid có thể sẽ bị cám dỗ bởi tiền mất.
Trong khi Damian còn đang lo lắng thì Pascal đã tung ra nốt chiêu cuối cùng.
- Sir Grid, ta sẽ chuẩn bị nhiều quà cho anh hôm nay.
- Hoho, quà tặng à. Tôi đang rất mong chờ đấy.
Grid bắt đầu thể hiện sự quan tâm của mình. Damian đã bắt đầu thất vọng, còn Pascal thì nở một nụ cười sâu. Đúng lúc đó.
- Nhưng Pascal này, tôi là một Công Tước cơ mà?
Rắc! Grid nắm chặt bàn tay của Pascal với nhiều sức mạnh hơn. Mặt Pascal nhanh chóng méo mó.
“Chuyện gì vậy…?”
Đó là một sức mạnh đáng kinh ngạc. Pascal bắt đầu cảm thấy đau ở tay ông ta. Ông ta cố gắng vùng vẫy nhưng Grid vẫn không buông tay ra.
- Ông vẫn chưa phải là Giáo Hoàng đâu. Một ứng cử viên Giáo Hoàng lại đòi bắt tay thay vì chào tôi một cách lịch sự sao? Ông dường như đang chế nhạo tôi phải không, Pascal. Chẳng lẽ lời ca ngợi tôi là anh hùng chỉ là lời nói dối thôi sao?
“Ngươi chỉ là Công Tước của một Vương quốc nhỏ thôi!”
Pascal là một quý tộc của Đế Quốc Saharan. Ông coi tất cả các quốc gia khác chỉ là nhỏ bé, và ông nghĩ rằng chúng thật lạc hậu. Ông là một người theo chủ nghĩa dân tộc – người tin rằng chỉ có Đế Quốc mới được Nữ Thần Rebecca ban phước. Vậy nên đối với Pascal thì không có sự sỉ nhục nào tệ hơn việc bị một quý tộc của một vương quốc nhỏ đối xử như thế này.
- Sao lại bạo lực như vậy? Ặc?
Pascal hét lên, sau đó ông ta lại trở nên đầy bản lĩnh ngay khi ông ta bắt gặp đôi mắt của Grid.
- Anh…!
Ông ta không thể đọc được cảm xúc hay đo được độ sâu trong đôi mắt của Grid. Ông ta không biết ý định của Grid là gì nhưng cậu ta lại có được một đôi mắt sâu sắc như vậy. Và mắt Grid đang thể hiện một ý nghĩa rõ ràng. Đó là một sự khiêu khích. “Đúng rồi đó, lên đi Pascal. Ta muốn tiêu diệt ngươi.” Mắt Grid rõ ràng đang nói lên điều đó.
“Một con thú!”
Trong lúc Pascal đang cảm thấy kích động thì bỗng có ai đó nhảy xuống từ phía trên trần nhà. Đó là một Kị sĩ mặc áo giáp đỏ. Tên anh ta là Kamiyan – Kị sĩ hạng 30 của Đội Kị Sĩ Đỏ, hoàng đế đã phái anh phục vụ Pascal với hy vọng Pascal sẽ trở thành Giáo Hoàng.
- Bỏ ra.
Kamiyan cảnh báo với thanh kiếm của mình chĩa vào cổ Grid. Grid khịt mũi.
- Nếu ta không muốn thì sao?
- Ta sẽ cắt tay ngươi.
Kamiyan tỏ ra không ngần ngại. Thanh kiếm của anh ta đã di chuyển về phía bàn tay đang bắt tay với Pascal.
Pascal hét lên: “Dừng lại!”
Thanh kiếm của Kamiyan đã dừng lại ngay trên cổ tay của Grid. Mắt Grid nhíu lại, suýt chút nữa cậu đã rút thanh ra khỏi hòm đồ của mình.
- Tệ thật. Grid nói
Pascal cuối cùng cũng đã có thể rút khỏi tay Grid.
- Sir Grid, tôi sẽ coi như không nhìn thấy sự thô lỗ của anh hôm nay.
- Ông không cần phải làm vậy đâu? Tôi đã nói rồi. Nếu ông có điều gì khó chịu thì cứ nói ra. Cứ nói thẳng ra.
“…”
Sự giận dữ đang sôi sục bên trong Pascal.
Ông là con của một quý tộc Saharan và đã có được một địa vị cao sau khi gia nhập Giáo Hội Rebecca. Đây là lần đầu tiên ông bị đối xử như thế này. Pascal không thể làm người hợp lý hay thận trọng nữa. Trong thâm tâm, ông muốn nói với Kamiyan là ngay lập tức chém bay đầu Grid. Nhưng ông phải chịu đựng. Ông cần sức mạnh của Grid để giải các phong ấn trên ba cổ vật thần thánh.
- Ta hy vọng rằng chúng ta có thể cười với nhau khi gặp lại. Ta luôn có sẵn một món quà cho anh.
Pascal sau đó rút lui với khuôn mặt đỏ gay. Kamiyan và những Trưởng Lão đi theo ông ta. Khuôn mặt của Grid thì đầy tiếc nuối khi nhìn theo họ.
- Sức chịu đựng của hắn ta rất tuyệt.
Grid không thể tấn công các linh mục NPC cao cấp trước được. Chừng nào họ vẫn chưa bị Nữ Thần bỏ rơi như Drevigo thì họ vẫn còn được Nữ Thần bảo vệ. Nếu cậu tấn công họ trước thì Nữ Thần sẽ nguyền rủa cậu ta.
[Lời Nguyền Nữ Thần]Chỉ số “Không May Mắn” sẽ được tạo ra.
Chỉ số Không May Mắn trông rất nguy hiểm vì nó không phải là ảnh hưởng trạng thái nên Grid không kháng lại được. Vậy nên cậu rất ngại việc bị Nữ Thần nguyền rủa. Đó là lý do tại sao cậu đã cố gắng khiêu khích Pascal nhưng cuối cùng lại thất bại.
“Chà, thôi không lắng nữa và chờ thêm vậy.”
Theo quan điểm của Pascal thì Grid là một kẻ chướng mắt. Nên cuối cùng thì ông ta cũng sẽ tấn công cậu thôi.
Sau khi Pascal và những Trưởng Lão rời đi.
Isabel nãy giờ im lặng đã đến bên cạnh Grid.
- Đã lâu rồi đấy.
Đó là một giọng nói không hài lòng. Có vẻ như cô ấy có điều gì đó muốn phàn nàn về Grid.
- Tôi ghét anh.
Isabel bị đau đớn khủng khiếp là vì Grid. Chuyện này đã xảy ra vì Grid quên phong ấn <Thương Lifael>.
Grid chân thành xin lỗi cô.
- Tôi xin lỗi.
Isabel nghiến răng và nhìn cậu. “Tại sao anh lại xin lỗi? Anh xin lỗi vì đã mở phong ấn <Thương Lifael> sao? Đừng làm tôi cười chứ. Tôi đã có thể giải cứu bạn mình nhờ anh giải phong ấn. Cũng nhờ anh mà toàn bộ Giáo Hội đã được cứu. Vì vậy đừng xin lỗi.”
Cô ấy biết ơn.
“Vậy tại sao cô ấy lại tức giận?”
Trong khi Grid đang bối rối thì những giọt nước mắt đã đong đầy trong đôi mắt của Isabel.
“Anh cứ luôn như vậy. Tại sao anh luôn chỉ xuất hiện khi tôi đang ở trong một cuộc khủng hoảng tuyệt vọng? Anh giống như một hoàng tử bạch mã vậy.”
Isabel đã phải lòng Grid. Cảm xúc của cô đã trỗi dậy lúc cô được Grid cứu ngay khi cô chuẩn bị rơi xuống địa ngục. Nhưng Grid đã bỏ rơi cô ấy một lần. Và lần này cũng sẽ như vậy.
Isabel thì thầm và cúi đầu xuống.
- Anh cũng đâu có chấp nhận tình cảm của tôi đâu, tại sao anh lại cứ hành động như vậy…?
Nhưng vấn đề là giọng nói của cô quá nhỏ nên những lời đó đã không chạm tới Grid.
Grid nhìn Isabel.
“Tình trạng của cô ấy thật kỳ lạ. Đúng vậy, cô ấy chắc hẳn đang rất đau đớn.”
Mái tóc bạch kim xinh đẹp của cô giờ đã gần chuyển sang màu xám và nó thậm chí cũng không sáng bóng như xưa nữa. Đôi môi đỏ mọng của cô ấy giờ nhợt nhạt và thân hình gầy gò giống như một xác ướp vậy. Và có một vấn đề nghiêm trọng hơn nữa.
‘Ngực cô ấy đã nhỏ đi.”
Đó là hậu quả của việc bị giảm cân. Bộ ngực cỡ B (77cm) ban đầu của cô giờ chỉ còn cỡ A (72cm). Đó thực sự là một điều đáng tiếc.
Isabel che ngực bằng cánh tay của mình và hét lên.
- A-anh đang nhìn vào đâu thế? Biến thái!
- Có gì ở đó để nhìn đâu?
- Có gì để nhìn đâu? Thế nghĩa là sao?
- Tôi có cần phải giải thích không?
- Không cần đâu!
Đã rất lâu rồi Isabel mới sung sức như vậy. Damian nhìn cô và Grid và mỉm cười.
“Isabel-chan, hóa ra em luôn nhớ đến Grid.”
Damian đã hy vọng trái tim cô sẽ được Grid biết đến. Anh thật sự đang cổ vũ cho cô. Damian không xứng làm đối thủ của Grid.
’Nữ anh hùng cặp đôi với anh hùng là chuyện tự nhiên.”
Còn Damian chỉ là một nhân vật phụ thôi. Anh quá bất tài, vì vậy anh chỉ dám hài lòng với việc đứng nhìn những Nữ Tu Rebecca thôi.
Huroi đến gần Damian và thì thầm. “Đừng lo lắng. Cô ấy không hợp với khẩu vị Lãnh Chúa của tôi đâu.”
“…”
Người đẹp Isabel-chan lại không phù hợp với khẩu vị của Grid sao? Thật là khó chịu. Damian trưng ra một vẻ mặt bối rối trong khi Grid thúc giục anh ta.
- Chúng ta sẽ đứng ở đây bao lâu nữa đây? Hãy đưa tôi đến một nơi thích hợp hơn đi.
Đã đến lúc nghiên cứu cách chế tạo và phong ấn <Thương Lifael>.
Chương 267. < Kế hoạch ám sát >