“Công Tước Grid! Hôm nay anh ra ngoài làm gì vậy?”
Đó là Pascal và đoàn tùy tùng của ông ta. Một con người sẵn sàng uốn cong bản thân để có được bất cứ điều gì. Pascal đã quyết tâm mua chuộc được Grid và sẵn sàng từ bỏ hoàn toàn niềm kiêu hãnh của mình. Ông đặt sự ô nhục của mình vào sâu trong tim và thể hiện phép lịch sự với Grid. Ông cũng không quên khoe ra một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt mình.
“Hả…?”
Pascal đang chỉ đạo người của mình đưa ra một chiếc rương kho báu thì mắt ông ta bỗng sáng lên. Đó là bởi vì ông ta nhìn thấy <Thương Lifael>.
“Cái..cái này…”
Nụ cười giả tạo che giấu sự tức giận bên trong của ông ta đã biến thành một nụ cười thực sự.
“Isabel dường như cuối cùng cũng đã chết.”
Cô ta chỉ là một con gián. Sẽ thoải mái cho ông ta hơn nếu cô ta chết.
“Cảm giác như gánh nặng 10 năm cuối cùng cũng được trút bỏ.”
Làm Nữ Tu Rebecca có nghĩa là phải tuân theo mệnh lệnh. Họ phải được kiểm soát. Theo nghĩa đó thì Isabel, Rin và Luna thực sự là gây rắc rối cho ông ta. Cựu Giáo Hoàng Ruiz đã dẫn dắt Giáo Hội đến ánh sáng và cựu Giáo Hoàng Drevigo đã làm hư hỏng Giáo Hội. Những Nữ Tu này đã phục vụ cả hai Giáo Hoàng đó nên họ đã phát triển đến một mức độ mà họ có thể phán xét được đúng sai. Nên thay vì tuân theo mệnh lệnh vô điều kiện, họ đã tự hỏi bản thân mình.
Đó là nghiêm trọng.
“Chúng chỉ là những công cụ.”
Đối với Pascal – người đã lên kế hoạch biến Giáo Hội Rebecca trở thành một phần của Đế Quốc Saharan thì các Nữ Tu Rebecca hiện tại là một thứ chướng mắt. Nhưng giờ thì Isabel đã chết nên những lo lắng của ông đã biến mất. Ông ta sẽ đưa <Thương Lifael> cho một chủ sở hữu mới, sau đó ông sẽ ra lệnh lần lượt loại bỏ Rin và Luna.
“Cuối cùng thì thế giới của ta sẽ đến.”
Ông cảm thấy như mình đang bay lâng lâng với niềm vui. Trái tim Pascal như muốn vỡ òa ra. Nhưng ông đã kiềm chế sau khi nhìn vào Grid. Grid đang nhìn ông bằng ánh mắt lạnh lùng. “Một cô gái bị hút máu vì Nữ Thần Rebecca và Giáo Hội đã chết. Tại sao ông lại hạnh phúc như vậy?”
“Hút máu?”
Mặt Pascal bị biến dạng. Ông muốn đánh cho Grid vài nhát vì dám sử dụng những từ như vậy để xỉ nhục việc phục vụ Nữ Thần cao quý. Nhưng còn tất cả sự kiên nhẫn mà ông ấy đã thực hiện cho đến nay thì sao?
Pascal vất vả để kìm nén sự tức giận và mở miệng. “Đúng như anh đã nói, Isabel là một đứa trẻ đã phục vụ Nữ Thần và Giáo Hội trong suốt cuộc đời mình. Đứa trẻ đó đang hướng về phía Nữ Thần … Cô ấy sẽ có thể phục vụ Nữ Thần mãi mãi trong thế giới của các vị thần và sống ở đó hạnh phúc mãi mãi. Tôi hạnh phúc và tự hào, vì vậy tôi đã cười với suy nghĩ như vậy.”
“Nhảm nhí.”
Grid không thể chịu đựng sự vớ vẩn của Pascal nữa. Rồi Pascal đưa cho cậu chiếc rương kho báu.
“Tôi ước anh sẽ chấp nhận thứ này hôm nay.”
[Pascal muốn tặng bạn 1,8 triệu vàng. Bạn có muốn nhận món quà của Pascal không?]
[Nếu bạn đồng ý nhận quà tặng, bạn phải chấp nhận vô điều kiện một trong những yêu cầu Pascal.]
“Dù sao thì Damian cũng không phải là Giáo Hoàng. Anh ta có thể làm gì nếu chiếm được cảm tình của các thành viên chứ? Chỉ có 100 linh mục cao cấp có quyền được bầu cử và ít nhất 80% trong số họ đã là của tôi rồi. Công Tước Grid, xin hãy nhìn vào tương lai và đưa ra một lựa chọn sáng suốt …”
“Tôi không muốn.” Grid ngắt lời Pascal. “Tôi không có ý định bắt tay với ông, chỉ nhìn vào mặt ông thôi cũng khiến tôi buồn nôn rồi.”
Grid căm ghét Pascal. Đó là vì Pascal giống với những người đã dày vò cậu trong quá khứ. Cậu không thể xóa hình ảnh của Pascal bắt nạt Damian và Isabel trong tâm trí mình. Cậu sẽ không bao giờ bắt tay với Pascal, ngay cả khi cậu được hắn cho 100 triệu vàng đi nữa. Và chưa kể, vấn đề chính trị cũng liên quan đến việc này nữa.
“Thật quá tệ.”
Nụ cười đã biến mất khỏi khuôn mặt của Pascal. Sự kiên nhẫn của ông ta đã đạt đến giới hạn.
“Vậy thì dừng việc nói chuyện lịch sự lại cũng không sao nhỉ? Trong vài ngày qua, ta đã cố gắng hết sức để làm bạn với anh, nhưng anh lại luôn chế giễu những nỗ lực của ta và xúc phạm ta. Anh có biết ý nghĩa của phép lịch sự không?”
“Tại sao tôi phải lịch sự với ông? Ông chẳng rất thích chế giễu và lăng mạ đối thủ sao?”
“Ặc…!”
Thái độ của Grid cho thấy cậu ta sẽ không bị thuyết phục. Pascal lo lắng và nói thẳng thừng.
“Hãy nói cho ta biết anh muốn gì! Ta sẽ sẵn sàng cho anh bất cứ điều gì anh muốn miễn là anh về phe của ta! Điều gì mới làm cho anh bắt tay với ta?”
“Ông sẽ cho tôi bất cứ điều gì?”
“Đúng!”
“Hoho, có phải điều này rất hấp dẫn không?”
Cuối cùng cũng có một chút tiến triển. Pascal đã rất vui mừng và chuẩn bị để nghe các yêu cầu của Grid.
Grid nói với ông ta, “Một nghìn nghìn tỷ.”
“…?”
Một nghìn nghìn tỷ? Có phải đó là tên của một kho báu nào chăng?
“Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói về nó?”
Grid nói lại với Pascal, người đang cố gắng để hiểu được ý của Grid.
“Hãy cho tôi một nghìn nghìn tỷ vàng. Lúc đó thì tôi sẽ là người bạn thực sự của ông.”
“Đúng là điên!”
Pascal kêu lên theo phản xạ. Một nghìn nghìn tỷ vàng là cả ngân khố của Đế Quốc. Không, đó là một khoản tiền khổng lồ sẽ quét sạch ngân khố của tất cả các quốc gia trên lục địa. Grid đã yêu cầu một số tiền vô lý như vậy thì rõ ràng là cậu ta không bình thường.
“Hả? Điên sao? Ông đã nói sẽ cho tôi bất cứ thứ gì tôi muốn cơ mà, vậy mà ông bảo tôi điên à?”
“Ah, không. Do ta đã trở nên mê sảng vì cú sốc của mình …”
Grid phẩy tay với Pascal. Cậu không còn muốn nghe bất cứ lời bào chữa nào nữa.
“Các cuộc đàm phán đã kết thúc rồi. Giờ thì chúng ta hãy mỗi người một nơi thôi.”
Grid với lấy <Thương Lifael>. Đó là để chuẩn bị di chuyển đến lò rèn. Thế nhưng cậu buộc phải im lặng nhìn Kamiyan đang nhắm thanh kiếm của mình vào cổ cậu.
“Bỏ <Thương Lifael> lại. Tại sao người ngoài lại dám mang vật phẩm của Giáo Hội đi?”
“…”
Mắt của Grid nhíu xuống khi cậu nhìn vào lưỡi kiếm sáng ngời.
“Lần thứ hai.”
“Hả?”
“Đây là lần thứ hai ngươi dám chỉ một thanh kiếm vào cổ ta. Ta là Công Tước của một vương quốc.”
Kamiyan chế giễu cậu, “Thì sao? Ngươi sẽ chạy đến Vua Wiesbaden của mình và mách sao?”
Kị Sĩ của một quốc gia khác đang chê bai vua của cậu. Grid sẽ trở nên nóng giận như thế nào đây? Kamiyan đã cố tình khiêu khích Grid. Grid chắc chắn sẽ mất bình tĩnh và không thể sử dụng các kỹ năng của mình đúng cách nữa. Nhưng ý định của hắn ta đã vô ích. Vì thực ra Grid đâu có nhiều lòng trung thành với nhà vua của mình đâu.
“Thật tốt khi người dám gọi tên vua của ta như thể ông ấy là con chó nhà bên vậy.”
Grid cầm <Thương Lifael> lên.
[Biến Hình Ánh Sáng được kích hoạt.]
[Bạn không có sức mạnh thần thánh. Biến Hình Ánh Sáng đã không kích hoạt được. Tác dụng phụ sẽ xảy ra với cơ thể của bạn.]
[Bạn đã kháng lại.]
“Ngươi không đủ khả năng để chơi với ta.”
Lý do khiến Grid không thể tấn công Pascal và các Trưởng Lão là do <Lời Nguyền Nữ thần>. Nhưng còn Kamiyan thì sao? Hắn ta không phải là một linh mục của Giáo hội Rebecca.
Không có lý do gì để kiềm chế cả.
“Lên nào.”
Grid biết <Thương Thủ> mạnh nhất là Pon. Cậu đã xem Pon đánh nhau. Trong thực tế, họ đã đấu tập với nhau nhiều lần. Và Grid đã học được một kỹ thuật sử dụng thương chưa hoàn chỉnh nhờ Pon.
Chaaeng! Cây thương di chuyển theo đường chéo và khiến thanh kiếm của Kamiyan bị chệch xuống dưới.
“Ngươi!”
Kamiyan ngạc nhiên trước di chuyển tự nhiên của cây thương và lùi lại. Grid đã rút chân phải của mình lui lại trong khoảng trống này và đâm cây thương về phía trước.
Peeeeeong! [Tính năng của Thương Lifael – kỹ năng ‘Vòng Tròn Ánh Sáng’ được sử dụng.]
[Tính năng của Thương Lifael được kích hoạt, gây thêm 5.000 sát thương cho mục tiêu.]
“Ăc!”
Kamiyan không thể tin được điều đó. Đòn đâm của Grid đã Grid đột ngột chuyển thành một vòng tròn. Đó là một đòn tấn công bất thường mà ngay cả những người có <Giác Quan Nhạy Bén> cũng không thể phản ứng.
“Khụ! Khụ!”
Kamiyan đã bị đánh vào thắt lưng bởi một cú nặng nề và khiến hắn ta ngã xuống rồi ho ra máu.
“Sức mạnh như vậy …!”
Kamiyan sững sờ. Một cơn đau như thể xương hắn đã bị gãy, trong khi các cơ quan nội tạng của hắn có cảm giác như sắp vỡ ra. Đó chính là sức mạnh của một vũ khí và kỹ năng hạng Thần Thoại.
“C-chuyện này là không thể …”
Pascal cũng ngạc nhiên khi nhìn Kamiyan. Kị Sĩ Đỏ là một trong những Kị Sĩ mạnh nhất trên lục địa lại ngã xuống dễ dàng như vậy? Nhưng có một điều thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn.
“L-Làm thế nào anh có thể sử dụng Thương Lifael?”
Ba vật phẩm thần thánh của Giáo Hội Rebecca chỉ dành cho những nhân vật được chọn. Họ cần phải có sức mạnh siêu phàm bẩm sinh và người đó cũng cần phải cầu nguyện với Nữ Thần Rebecca trong ít nhất chín năm. Sau cùng …
“Họ phải là phụ nữ!”
Pascal hét lên.
“A-anh…” Grid vẫn đứng yên trong khi mặt Pascal đã chuyển sang màu xanh nhạt. “Grid, anh! Anh là phụ nữ à?”
“…”
Đó là những lời khó chịu nhất mà Grid đã nghe kể từ khi cậu được sinh ra. Điều đó thậm chí đâu đáng để tranh cãi đâu. Vậy nên Grid cao 1.81m và cứng cáp đã siết chặt tay cầm <Thương Lifael> của mình. Cậu thực sự có ý định giết chết Kamiyan.
Pascal không thể chấp nhận điều đó và sử dụng <Hồi Máu>. Kamiyan đã có thể phục hồi nhờ chiêu này và đứng dậy từ vị trí của mình. Một sự sợ hãi xuất hiện trên khuôn mặt hắn ta khi hắn ta giơ lên kiếm của mình để thủ thế.
“Đã rất lâu kể từ khi mình thấy <Hồi Máu>.”
<Hồi Máu> trong Satisfy tốt hơn nhiều so với các game thông thường. Đó là bởi vì một người sẽ phải từ bỏ rất nhiều thứ để có thể trở thành linh mục của Rebecca. Và có rất ít người chơi chọn trở thành linh mục Rebecca.
“Có quá nhiều ánh mắt đang quan sát.”
Mọi người đang đổ xô ra vườn. Grid tin rằng việc giết Kamiyan có thể gây ảnh hưởng xấu đến cuộc tranh cử của Damian nên cậu đã quyết định rút lui.
“Hôm nay tôi sẽ bỏ qua.”
Đôi mắt Kamiyan lườm chằm chằm theo Grid, người đang rời đi thong thả.
‘Giết …! Ta sẽ giết ngươi, Grid!”
Lý do hắn bị đánh bại hôm nay là do sự bất cẩn của mình. Hắn không nghĩ rằng Grid lại có thể sử dụng vũ khí thần thánh.
“Đồ khốn chết tiệt!”
Vết thương ở bên hông khiến hắn đau đớn dữ dội. Hắn thấy buồn nôn. Kamiyan cam kết rằng mình sẽ khiến Grid phải quỳ gối khi Bá Tước Chirita đến đây một tuần nữa.
“Vậy tôi đi đây.”
Lò rèn bên trong Vatican là nơi các vũ khí cho Kị Sĩ Thánh được sản xuất. Grid cầm cây lên.
“Mình bắt đầu thôi nhỉ?”
Ttang! Ttang! <Thương Lifael> – Vũ khí mà một vị thần đã chế tạo đang được sửa đổi lại bằng bàn tay con người.
Chương 271. <Thành Tựu Mới>