“Grid sẽ chấp nhận thỏa thuận thôi.”
Giá trị của Thuốc Tiên là rất cao khiến cho Chris tin chắc vào điều đó. Satisfy có tất cả các loại thuốc khác nhau, nhưng tác dụng của <Thuốc Tiên> là độc nhất trong số đó.
“Nó có thể tăng chỉ số lên tới 10 điểm …”
Nó giống như tăng được một cấp độ vậy. Có bao nhiêu người trên thế giới có thể cưỡng lại thứ này chứ? Chris có thể tự tin tuyên bố rằng không có ai cả.
“Được rồi, tôi sẽ làm cho anh một vũ khí.”
Grid đương sẽ nhiên chấp nhận thỏa thuận.
“Hãy làm cho tôi vũ khí mạnh nhất. Giống như thanh đại kiếm màu xanh mà cậu đang sử dụng.” Chris tha thiết yêu cầu. Anh ta sẽ hủy thỏa thuận nếu nó không mạnh bằng.
“Hãy tin tôi.”
Grid cam kết.
Cậu muốn có được <Thuốc Tiên> và cậu cũng cảm thấy vinh dự.
“Hãy làm cho tôi vũ khí tốt nhất.”
Đó là lần đầu tiên cậu nhận được thù lao chế tạo trang bị từ một thành viên không thuộc bang hội. Cậu cảm thấy tự hào khi là chủ nhân của Chơi Đồ Mạnh và là một thợ rèn huyền thoại. Cậu không có ý định thực hiện yêu cầu một cách không chuyên nghiệp.
“Mình sẽ thêm món này vào bộ Grid.”
Sau <Giày Grid>, đã đến lúc để cậu tạo ra một đại kiếm rồi. Sau, <Dainsleif>,, <Thương Lifael>,, v.v. thì giờ đến lượt <Đại Kiếm Grid> sẽ được tạo ra dựa trên những vũ khí tốt nhất mà cậu đã sử dụng trong quá khứ.
“Mình sẽ thêm vào một tính năng đặc biệt.”
Nụ cười đầy ẩn ý của Grid ngày càng rộng hơn.
“Tôi không thể thấy các thành viên của Hội Tzedakah ở bất cứ đâu.”
“Có phải họ đã tránh mặt vì nghe nói chúng ta ở đây?”
Có năm người đang tập trung tại khu vườn của lâu đài Reidan. Họ là năm đội trưởng của Hội Vĩ Đại. Họ đến gặp Grid ở Reidan và đang rất thất vọng. Hội Tzedakah là kẻ thù của họ kể từ thời L.T.S. Nhưng giờ họ không thể nhìn thấy các thành viên Tzedakah ở bất cứ nơi nào.
“Mình muốn gặp Regas sau một thời gian dài.”
Kiếm Sĩ Phép Thuật hạng 1 là Mihara đã rất thất vọng. Anh đã chiến đấu tổng cộng 14 lần với Regas, và kết quả là 3 trận hòa và 11 trận thua. Hôm nay, anh định thêm 1 chiến thắng vào con số nhục nhã này, nhưng anh không thể tìm thấy Regas ở bất cứ đâu.
“Chúng ta đến đây không phải để chiến đấu. Hãy kìm chế cảm xúc của cậu lại và đừng gây rắc rối.”
Đó là Kiếm Sĩ hạng 1 Zirkan. Anh ấy đã mất xếp hạng của mình vì Ibellin mộtthời gian trước, nhưng bây giờ anh ấy đã lấy lại được xếp hạng đầu tiên của mình. Ibellin rất có triển vọng vì là 1 trong 10 Siêu Tân Binh, nhưng cậu ấy đã không có đủ kinh nghiệm để vượt qua Zirkan lúc này.
“Xin lỗi, xin lỗi. Tôi sẽ kiềm chế bản thân. Tôi chỉ nói thế thôi.”
Mihara có xu hướng hoang dã và dễ tự ái, nhưng anh ta luôn tuân thủ các mệnh lệnh của Zirkan. Các đội trưởng khác cũng vậy. Zirkan là sư phụ của Chris, vì vậy thật khó để bất tuân lệnh anh ta.
“Nhân tiện thì, lâu đài này … Chẳng có gì để xem cả.”
Cô gái duy nhất có ID Pinky đã thay đổi chủ đề. Cô nghĩ rằng lâu đài Reidan rất xấu xí. Nó lớn nhưng không có cảnh quan hay đồ trang trí lộng lẫy nào. Và không chỉ có điều đó thôi.
“Dân số cũng ít.”
Reidan là một thành phố lớn nhưng không có người trên đường phố. Độ khó của sa mạc là quá cao nên khả năng tiếp cận tới đây rất thấp.
“Tốc độ phát triển của Reidan là chậm hơn nhiều so với dự đoán của chúng ta.”
“Chơi Đồ Mạnh vốn chỉ có chưa đến 30 thành viên. Họ không có khả năng quản lý thành phố lớn như vậy.”
“Nhưng mà nông nghiệp có vẻ tốt nhỉ?”
“Đó là một bằng chứng cho thấy sự bất tài của họ vì một thành phố lớn như vậy lại được phát triển thành một thành phố nông nghiệp.”
Các thành viên Chơi Đồ Mạnh chỉ hợp với chiến đấu. Khả năng tổng thể của bang hội còn thấp. Năm đội trưởng của Hội Vĩ Đại đã nghĩ như vậy.
Nhưng họ không biết rằng Chơi Đồ Mạnh đã bí mật thâu tóm được Hội Kị Sĩ Bạc. Ngoài ra, họ còn có một mỏ mithril vàng ở đâu đó trên sa mạc rộng lớn.
Bairan là một thành phố nhỏ ở phía bắc Vương Quốc Vĩnh Hằng. Đảo Cork là một nơi có rất nhiều tài nguyên. Điều gì sẽ xảy ra nếu năm đội trưởng phát hiện ra rằng các thành viên Chơi Đồ Mạnh hiện tại đang chia nhau quản lý ba nơi này?
Họ sẽ bị sốc bởi sức mạnh của Chơi Đồ Mạnh.
“Ah, chán quá. Tôi sẽ đi dạo, hãy báo cho tôi biết khi Bang Chủ về.”
“Đừng gây ra bất kỳ sự cố nào.”
“Được rồi, tôi biết rồi. Anh nghĩ tôi là ai chứ?”
Mihara cười với các thành viên của mình. Và để xoa dịu sự nhàm chán của mình, anh ta rời nhóm và lang thang khắp nơi.
“Wow, thực sự chẳng có gì để xem cả. Làm sao để gọi đây là lãnh địa của một Công Tước được?”
Mihara đang có tâm trạng tồi tệ nhất sau khi phát hiện ra rằng Regas không có ở đây. Anh ta là người luôn hành động theo sự hứng thú, vì vậy anh ấy không thích những sự việc nhàm chán như vậy.
“Hả?”
Mihara đang càu nhàu thì đột nhiên dừng bước. Ánh mắt anh dán chặt vào đài phun nước cũ. Đó là do một NPC người hầu xinh đẹp vừa lọt vào mắt anh.
“Một mục tiêu hoàn hảo để giết thời gian.”
Mihara tiếp cận người hầu.
“Này, hãy cho tôi sờ một tí.”
Thông thường những người chơi không hay thể hiện sự tôn trọng đối với các NPC nói chung, trừ khi họ là các NPC đưa ra các nhiệm vụ. Thậm chí, các NPC vị trí thấp thì còn không được đối xử như một con người. Vì con người thậm chí còn làm tổn thương lẫn nhau, nên việc bảo vệ quyền của NPC là không tồn tại. Đây là một trong những vấn đề lớn nhất của Satisfy – nơi đề cao mức độ tự do của mỗi người.
“Kyaaak!”
Người hầu đang tưới nước lên những bông hoa đã căm ghét người đàn ông vừa xuất hiện và sờ vào mông cô. Mihara thấy phản ứng của cô ấy thật buồn cười.
“Cô đang hét lên về cái gì vậy? Chẳng phải đó chỉ là một cú chạm nhẹ thôi sao?”
Tại thời điểm đó.
“Ngươi là ai?”
Một giọng nói trầm vang lên bên tai Mihara. Mihara chuyển ánh mắt của mình sang đó. Đó là một người đàn ông trung niên vừa xuất hiện. Ông ta đang cầm một cái cày tay và trông như một người nông dân vậy. Tên ông ta là Piaro. Ông ta cũng là một NPC giống như người hầu.
“Đây là một thành phố nông nghiệp, vì vậy có nông dân ở khắp mọi nơi.”
Mihara giận dữ xua tay.
“Cút đi.”
“Ta hỏi ngươi là ai.”
Thay vì bước đi thì Piaro đã hỏi lại. Mihara không còn quan tâm đến ông ta nữa. Anh chọn cách tiếp tục chạm vào cơ thể cô hầu gái hơn là quan tâm đến một NPC nông dân. Mihara đã không thể tưởng tượng được hành động này sẽ mang lại thảm họa gì cho anh ta.
“Tất cả những gì trong Reidan đều thuộc về Công Tước Grid. Ngay cả Hoàng Đế của Đế Quốc Saharan cũng không thể thèm muốn bất cứ thứ gì ở đây.”
Giọng nói của Piaro đã hạ thấp hơn nữa. Mihara nhíu mày.
“Tên khốn này đang nói chuyện gì vô nghĩa vậy. Ta đang bận sờ cô gái này cơ … Ặc?”
Cái cày tay bay về phía Mihara. Cấp độ và sự nhanh nhẹn của Mihara là thấp hơn Piaro nên anh ta đã gần như không phát hiện ra nó. Mihara liền sử dụng <Nhanh Chóng> để né cái cày tay và nổi điên.
“Làm sao một tên nông dân dám đe dọa ta?”
Phừng phừng! Mihara rút ra một thanh kiếm rực lửa. Tại thời điểm này, phán đoán của anh ta đã bị lu mờ bởi mối đe dọa từ người nông dân. Anh ta muốn giết Piaro. Nhưng nó chẳng là gì cả đứng từ quan điểm của Piaro.
“Đây là Reidan.”
Chíu! “Hả…!?”
Mihara rất ngạc nhiên. Đó là bởi vì người nông dân đã ném một hạt giống nhỏ vào ngươi anh ta.
“Tên rác rưởi.”
Chíu!!
“Ặc!”
Mihara bị một hạt giống nữa bắn vào trán.
[Bạn đã nhận 9.150 sát thương.]
‘Cái gì vô lý vậy …!
“Đây là nơi mà một người như ngươi không được phép tới.”
Chíu!!
“Kuaack!”
Mihara thét lên. Một hạt giống lại bay tới và bắn vào tim anh ta, khiến anh ta đau khủng khiếp.
‘Mình sẽ bị giết bởi hạt giống à?”
Mihara kiểm tra thanh máu của mình và nghĩ rằng đây là một cơn ác mộng. Tên nông dân đã ném hạt giống vào Kiếm Sĩ Phép Thuật hạng 1. Đó chỉ là một hạt giống nhỏ như hạt hướng dương, làm sao anh ta có thể bị giết bởi nó được.
Nhưng thực tế là rất khắc nghiệt.
[Bạn đã chết.]
Mihara bị một hạt giống thứ tư bắn vào trán và nhìn thấy thế giới biến thành một màu xám.
“Mình sẽ không dám sờ mông NPC nữa …!”
Hệ thống bảo vệ NPC giờ đã được nâng cấp quá nhiều thì phải! Mihara đã bị đăng xuất.
[Kỹ năng Sáng Tạo Thợ Rèn Huyền Thoại]Bạn có thể tạo ra 3 phương pháp chế tạo vật phẩm mỗi khi cấp độ của kỹ này tăng lên 1 cấp.Số vật phẩm có thể sáng tạo: 12/18.
* Khi vật phẩm được tạo ra bằng kỹ năng này, tên của người tạo sẽ tự động được đặt trên vật phẩm.
<figcaption>[Legendary Blacksmith’s Creation Skill]</figcaption>
Đã một thời gian dài từ khi Grid tạo ra <Giầy Grid>, giờ cậu bắt đầu thiết kế một vật phẩm mới. Trước khi tạo <Đại Kiếm Grid>, cậu sẽ phác thảo ra một kế hoạch trong đầu. Đó là sự thận trọng to lớn khác hẳn những ngày cậu ấy tạo ra các vật phẩm mà không suy nghĩ tí nào.
“Điều tồi tệ nhất của là kích thước quá lớn.”
Đại kiếm trông thì ngầu hơn khi lớn hơn. Đó là lý do tại sao Grid đã thiết kế ra dài 3m, nhưng cậu cảm thấy rất vướng víu mỗi khi sử dụng nó. Cậu mất quá nhiều thời gian để thu hồi thanh kiếm và nó bị hạn chế rất nhiều bởi không gian xung quanh. Đặc biệt là nó thường bị chạm sàn.
“Chiều dài 1.4m là phù hợp nhất.”
Và sẽ tốt hơn nếu tăng chiều rộng thêm 4cm. Một trong những lợi thế của đại kiếm là nó phù hợp để sử dụng cho phòng thủ.
“Hãy tăng cảm giác về trọng lượng nữa.”
Ưu điểm lớn nhất của là nó được làm bằng <Ori Xanh> và rất nhẹ. Tốc độ tấn công của nó vẫn không bị giảm mặc dù là một đại kiếm, nhưng sức mạnh hủy diệt của nó không phải là tối đa vì nó không có trọng lượng cao.
“Rồi nguyên liệu sẽ là hỗn hợp của Ori Xanh và Sắt Đen.”
Khả năng cắt của lưỡi kiếm sẽ được tối đa hóa bằng cách tăng hàm lượng <Ori Xanh> lên, trong khi trọng lượng của lưỡi kiếm sẽ tăng lên nhờ vào Sắt Đen.
“…”
Grid nhắm mắt đã được 2 tiếng trong khi cậu tưởng tượng ra hình dạng của một vật phẩm mới. Những người thợ rèn trẻ tuổi trong lò rèn không thể hiểu được hành vi của Grid khi cậu như đang ngồi thiền ở một chỗ.
“Tại sao ngài ấy lại làm việc đó khi đến đây để làm việc?”
“Có phải ngài ấy đang ngủ trưa?”
“Lý do nào khiến ngài ấy ngủ trưa chứ? Đó là thiền. Công Tước đang cố gắng nghĩ về loại vũ khí mà ngài sẽ tạo ra trước khi bắt đầu.”
“Ồ.”
Trong số những người thợ rèn chia sẻ ý kiến của mình, có những người có đôi mắt đặc biệt. Đó là hai chàng trai trẻ đã đạt cấp thợ rèn trung cấp trước tiên. Đánh giá của Khan với họ đã tăng lên.
“Những đứa trẻ này sẽ là một sự giúp đỡ lớn cho Grid thay ta. ‘
Hiện tại, Khan đang cho tất cả các thợ rèn nghỉ ngơi. Ông muốn cho họ cơ hội để xem Grid làm việc. Những người thợ rèn trẻ tuổi đã đặt ra các câu hỏi khi họ nhìn thấy những hành động của Grid, việc đó sẽ giúp họ phát triển từng bước.
“Nào, bắt đầu thôi.”
Sau khi thiền, Grid đã sử dụng kỹ năng Sáng Tạo Vật Phẩm và thiết kế ra <Đại Kiếm Grid>. Rồi cuối cùng cậu cũng rút búa ra.
Ttang! Ttang! Các thợ rèn trẻ tuổi của Reidan đã theo dõi mọi di chuyển mà thợ rèn huyền thoại tạo ra.
Đó là ba ngày sau khi Grid nhận được yêu cầu chế tạo.
-Nó đã được hoàn tất. Chris đang săn quái vật trên sa mạc và cuối cùng anh ta đã nhận được tin nhắn của Grid. Anh vui vẻ đi thẳng về phía Reidan.
“Ồ …!”
Chris đã rất ngạc nhiên khi đọc được các thông tin của vật phẩm được tạo ra. Chỉ số của món đồ là cao hơn anh mong đợi. Nhưng mặt anh đã cứng đờ ra sau khi anh đọc đến các tính năng của nó.
* Trang bị này chỉ có thể được sửa chữa bởi người chế tạo ra nó.
‘Tên này…!”
Cậu ta rất ranh mãnh, không hề giống như những lời đồn đại về sự ngu ngốc của cậu ấy chút nào? Chris đã không biết được rằng Grid đã tăng trưởng rất nhiều.
“Đồng ý không?” Grid cười khi hỏi Chris.
Chris rất khó chịu. Nhưng hiệu suất của món đồ là rất đáng mong đợi khiến anh không tránh khỏi việc phải gật đầu.
“Tôi sẽ … giao dịch …”
Đó là khoảnh khắc người chơi xếp hạng 3 và người đứng đầu của Hội Vĩ Đại trở thành nô lệ của việc chơi đồ mạnh. Giờ anh ta đã trở thành một người không thể sống mà không có Grid.
Chương 314. Sự Trỗi Dậy Của Huyền Thoại.