[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 516

“Vậy giờ tôi đi đây.”

Điều đầu tiên Grid làm sau khi rời khỏi lò rèn là đặt chuông hẹn giờ để nhắc cậu ấy trở lại kịp thời cho cuộc thi sản xuất trang bị chiến đấu được tổ chức sau ba ngày nữa.

“Mình rất mong chờ nó …”

Grid chắc chắn phải xem cuộc thi đó.

White nói rằng kỹ năng của các thợ rèn tham gia cuộc thi là rất tốt.

‘Lò rèn Đe Đen chuyên về thuộc da, lò rèn Kẹp Đỏ chuyên về tôi và lò rèn Lửa Xanh thì chuyên về luyện phải không nhỉ? “

Nó giống như những người thợ rèn của lò rèn Búa Trắng là những người xuất chúng trong việc tạo hình.

“Đây sẽ là một buổi học tốt.”

Grid đã kế thừa các kỹ thuật của Pagma, nhưng kinh nghiệm và kiến ​​thức tổng thể của cậu ấy vẫn còn hơi thiếu. Các thợ rèn của Lục Địa Phía Tây đã xây dựng nên bí quyết của họ trong nhiều năm. Grid cũng kỳ vọng có thể học được những điều mới từ cuộc thi sau khi cậu đã học được nhiều điều từ lò rèn Búa Trắng.

“Cho dù là một thợ rèn huyền thoại, mình cũng không nên tự kiêu!”

Grid thấy tự hào về bản thân mình và cậu rất muốn học hỏi từ những người thợ rèn kém tài năng hơn để có thể vươn tới một trình độ cao hơn nữa. Cậu ưỡn ngực và bước một cách oai vệ qua các con phố.

“Hmm?”

Grid nhận được thông tin rằng một nhóm quần thể quái vật tồn tại ở phía Bắc của Pangea và cậu tiến đến cổng phía Bắc. Nhưng cậu đã đột ngột phải dừng bước, đó là bởi vì cậu nghe thấy một cái tên quen thuộc bên tai.

“Hãy thử một lần! Chỉ cần một miếng bánh kem orc của chúng tôi sẽ khiến nước miếng của bạn phải chảy ra! Sự kết hợp giữa vị béo thơm và lớp kem tươi là cực kỳ hoàn hảo! Đó là món ăn mà Kraugel – vị anh hùng nhỏ bé của Pangea đã ngưỡng mộ vì rất ngon! ”

‘Kraugel? Người hùng nhỏ bé của Pangea? ‘

Vị đầu bếp có phải đang nói về Kraugel mà Grid biết không nhỉ?

‘Chắc thế rồi.’

Kraugel là người chơi xếp hạng đầu tiên và luôn gây ra những bất ngờ ở bất cứ đâu anh ấy đi qua. Anh ta không chỉ mạnh mẽ và lên cấp nhanh, mà anh ta còn nổi tiếng là người am hiểu các nhiệm vụ.

“Tên tuổi của Kraugel đã vang xa qua tất cả các ngôi làng và thành phố mà anh ấy đến thăm …”

Và đó không phải là câu chuyện chỉ được nhắc đến từ những người chơi không. Grid cười đau khổ và tiến lại gần vị đầu bếp trung niên.

“Tôi mua một chiếc bánh kem Orc.”

Cậu rất tò mò muốn nếm thử món ăn mà Kraugel đã khen ngợi. Ngoài ra, cậu cũng muốn biết Kraugel đã làm những hành động gì ở đây.

“Tại sao anh ta được gọi là Anh Hùng nhỏ?”

Grid không nghi ngờ gì cả vì cậu không tin rằng từ ‘orc’ ở trong tên chiếc bánh là con quái vật orc thật. Cậu đã trả 1 bạc cho món đồ ăn và nhìn vào chiếc bánh với vẻ mong đợi. Thoạt nhìn, nó trông đúng như là một chiếc bánh kem màu cam. Lớp bánh ngọt bên ngoài trông rất giòn và bên trong trông rất mềm mại.

“Ohu.”

Grid nghĩ rằng 1 bạc không phải là giá đắt chút nào và cậu ấy cắn một miếng bánh. Rồi mặt cậu méo xệch ngay lập tức.

“Ngay cả một con chó cũng không thể ăn món này được.”

Nó là kem nhưng không có vị tươi của trái cây mà lại có vị chua như giấm. Nó không mềm mịn mà nó lại dính vào lưỡi cậu. Nhân của nó thì quá cứng và dai. Chiếc bánh trông giòn ở bên ngoài và mềm mại ở bên trong ư? Vị nó thì lại giống như bị cháy ở bên ngoài và có chất độc ở bên trong vậy.

“Làm sao có thể gọi đây là đồ ăn được??” Grid giận dữ vì thấy các nguyên liệu được sử dụng cho món ăn này và lượng oxy mà người đầu bếp tiêu thụ là hoàn toàn lãng phí.

Người đầu bếp đến gần Grid giận dữ và hỏi.

“Nó thế nào? Ngon chứ?”

“…”

Ông ta đang hỏi một cách chân thành ư? Grid ngậm miệng lại và vị đầu bếp Idan nói một cách bình thản. “Cậu có biết rằng Kraugel đã ăn 4 chiếc bánh này không? Chúng thực sự rất ngon đấy!”

“Có đúng vậy không thế?”

“Đúng vậy, hàng trăm người đã nhìn thấy điều đó.”

“Điên à…”

Grid cảm thấy thương xót cho Kraugel. Anh ta đã lớn lên bằng những loại thức ăn vô vị đến mức nào mà anh ta có thể khen cái bánh rác rưởi này được vậy?

Grid vội vàng hỏi Idan một câu hỏi. Cậu ấy đã mất 1 lượng bạc, vì vậy cậu ấy quyết định phải tận dụng càng nhiều càng tốt sau khi bước chân vào nhà hàng này.

“Kraugel là ai? Anh ấy đã làm gì mà khiến cho mình được gọi là một Anh Hùng nhỏ? ”

“À, cậu là người phương xa à. Tôi đã nhận thấy rằng cậu không biết thưởng thức hương vị của chiếc bánh của tôi. “

Grid vất vả kìm nén những lời đang cố gắng phát ra. “Sao tôi không biết chứ!”

“Pangea vốn là một thành phố giàu có và yên bình trong hàng trăm năm qua. Nhưng hai năm trước đây, hòa bình đó đã đột ngột chấm dứt. Lãnh Chúa vĩ đại của chúng tôi đã bị bệnh và phụ tá của ông là Arube đã được chỉ định làm Lãnh Chúa tạm thời.”

“Sau đó Arube là một người xấu và Kraugel đã đánh bại ông ta phải không?”

“Haiz… Ừm thì, nó cũng đúng nhưng cũng không. Cậu này, bình tĩnh đi. Xin hãy lắng nghe tất cả những gì tôi phải nói đã. Tôi muốn kể chuyện.”

Có vẻ như Idan có rất nhiều điều muốn nói.

“Dù sao thì câu chuyện đúng như cậu đã dự đoán cho đến đoạn giữa. Arube vốn là người nổi tiếng với cách cư xử tốt và ông ta đã trở thành bạo chúa sau khi được phong làm Lãnh Chúa. Ông ta đã hết lần này đến lần khác quấy rối các cô gái và lấy đi đất đai của các nông dân bằng cách sử dụng tất cả các loại lý do và tăng thuế. “

Chuyện đó là quá dễ đoán. Nhưng Grid đã phải dỏng tai thích thú khi câu chuyện của Idan bước sang một giai đoạn mới.

“Và một ngày nọ, quái vật đã bắt đầu phá hoại các khu vực gần Pangea. Trong khi đây là nơi quái vật chưa từng xuất hiện trong hàng trăm năm qua! ”

“Nó có phải là quần thể quái vật ở phía Bắc không?”

“Đúng vậy. Chúng thực sự đáng sợ. Những con quái vật đó di chuyển có hệ thống như một đội quân và gây ra tổn hại cực lớn cho Pangea. Mọi người đã kêu la và căm ghét những con quái vật tưởng chừng như từ trên trời rơi xuống đó. Chúng tôi không thể chống lại chúng và bị chà đạp một cách bất lực ”.

“Sau đó Kraugel xuất hiện?”

“Đúng vạy! Người anh hùng nhỏ bé của chúng ta đã xuất hiện! Như thể anh ấy từ trên trời rơi xuống vậy, Anh ấy đã xuất hiện và hạ gục một hoặc hai con quái vật.”

‘Một hoặc hai thôi à? Bầu trời trên cả bầu trời ấy à? ’

Grid đã tưởng rằng đó sẽ là một thứ gì đó tuyệt vời cơ, nhưng nó lại đơn giản đến không ngờ.

“Nhưng thường thì những câu chuyện kể về các anh hùng vẫn luôn được phóng đại … À.”

Grid đã nhận ra.

“Có nghĩa là những con quái vật trên Lục Địa Phía Đông cực kỳ mạnh.”

Những con quái vật đã xâm lược Pangea. Đến ngay cả Kraugel cũng khó đối phó được với một hoặc hai con. Đó là những gì đầu bếp muốn nói.

“Nhưng bất chấp sự hiện diện của Kraugel, Pangea vẫn không thể thoát khỏi khủng hoảng. Những con quái vật là quá mạnh. Những kỵ binh và chiến thuật mà Pangea luôn tự hào sử dụng đã không có tác dụng … Và đúng là giống như ai đó đang chỉ đạo chúng tấn công Pangea vậy. “

“Người đó có phải là Arube không?”

“Hả?” Idan không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ. “Làm thế nào mà cậu có thể suy luận câu chuyện dễ dàng và chính xác như vậy? Chẳng lẽ cậu là thầy bói sao? Vậy cậu có thể giúp tôi tìm con chó con đã đi mất không?”

“…”

Đúng là mệt mỏi. Grid im lặng và Idan quay lại vấn đề chính.

“Đúng vậy, những con quái vật đúng là được điều khiển bởi Arube. Hơn 2000 con quái vật được điều khiển bởi một người. Điều đó có thực sự tuyệt vời không? Trong khi Arube vốn chỉ là một thường dân bình thường trước đây!”

“Wow, chuyện hay quá.”

Câu chuyện quá rõ ràng nên nó chẳng có gì đặc biệt cả. Grid cảm thấy khó chịu vì phải ăn những món ăn thảm họa và cậu nghĩ rằng chuyện này thật lãng phí thời gian của cậu.

“Nhưng hóa ra lại có một plot-twist ở đây. Đó là Arube lại không phải là Arube. Mà đó là một con quỷ độc ác đã giết Arube và cải trang thành ông ta rồi sau đó cố gắng tiêu diệt Pangea.”

“Đây mới câu chuyện thực sự.”

Dù sao thì mọi thứ đã trở nên rõ ràng. Các đạo sĩ của Lục Địa Phía Đông là hoàn toàn khác với các pháp sư của Lục Địa Phía Tây.

‘Một pháp sư vĩ đại huyền thoại cũng đâu thể điều khiển 2.000 con quái vật như thể chân tay của mình, phải không?’

‘Đúng vậy. Điều đó là không thể kể cả đối với một bậc thầy thú cưng. Dù không phải tất cả chúng đều mạnh, nhưng tốt hơn hết là ngươi nên đề phòng. ‘

“Được, đi thôi.”

Grid đứng dậy sau câu trả lời của Braham thì bỗng nhiên Idan chặn cậu lại.

“Vì vậy, cậu hãy tìm dấu vết của người Anh Hùng Vĩ Đại Kraugel đang mong muốn giết chết tên đạo sĩ độc ác mà vị Anh Hùng nhỏ bé ấy không thể đánh bại một mình được. “

Đây có phải là một nhiệm vụ phải không? Nếu không thì tại sao nó lại xảy ra như vậy? Grid vừa đưa ra kết luận thì một cửa sổ nhiệm vụ xuất hiện trước mặt cậu.

[Tìm Dấu Vết Của Anh Hùng Vĩ Đại!]
Độ Khó: ATên Đạo Sĩ xấu xa đã lộ danh tính. Người anh hùng nhỏ bé Kraugel đã chiến đấu cùng hắn ta và anh ấy phải nếm trải sự tuyệt vọng. Pangea dường như sắp bị hủy diệt.
Nhưng rồi một vị Anh Hùng bí ẩn xuất hiện. Sau đó, người dân Pangea đã ca ngợi anh là Anh Hùng Vĩ Đại. Người Anh Hùng đó đã ngay lập tức đánh bại tên Đạo Sĩ xấu xa và cứu Pangea khỏi cuộc khủng hoảng, nhưng anh ta không tiết lộ danh tính của mình và đã rời đi.
Chuyện này khiến cư dân Pangea cảm thấy tiếc nuối. Họ có một mong muốn mãnh liệt là tìm thấy vị Anh Hùng Vĩ Đại đó để tạ ơn.
Đặc biệt, đầu bếp Idan cồn có nhiệm vụ tìm ra vị Anh Hùng Vĩ Đại để lấy lại được chiếc chảo đã được các đầu bếp của gia đình ông truyền lại qua nhiều thế hệ.Điều Kiện Hoàn Thành: Tìm chiếc chảo rán ở đâu đó trong quần thể quái vật.
Phần Thưởng: Ăn tại nhà hàng của Idan miễn phí trọn đời. 30% kinh nghiệm nhân vật.
Thất Bại: Idan vốn là người nổi tiếng mồm mép và ông ta sẽ kể về lỗi lầm của bạn trên khắp Pangea.
“Nơi mà người Anh Hùng Vĩ Đại được nhìn thấy lần cuối là phía Bắc! Nhưng đó là nơi đã nổi tiếng từ lâu với những con thú hoang dã và kể từ khi những con quái vật đến, thật khó để tôi có thể trực tiếp đến đó. Cậu hãy tìm dấu vết của người Anh Hùng Vĩ Đại và lấy lại chảo rán của tôi! ”

“…Ah.”

Đó chắc chắn không phải là một nhiệm vụ tồi. Dù sao thì Grid cũng định đi săn ở phía Bắc, nên giờ cậu ấy chỉ cần tìm thêm cái chảo rán thôi. Nếu tìm được chiếc chảo, cậu ấy sẽ nhận được 30% kinh nghiệm miễn phí. Điều cậu không đồng ý duy nhất chính là tấm vé miễn phí trọn đời để ăn ở nhà hàng của Idan.

‘… Chà, mình không bắt buộc phải ăn ở đó, vì vậy không có lý do gì để từ chối cả. “

Grid đưa ra quyết định và gật đầu.

“Tôi hiểu. Chuyện này là rrất khó, nguy hiểm và rắc rối, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức. Nhưng tôi có một câu hỏi. Anh Hùng Vĩ Đại thì liên quan gì đến cái chảo rán? ”

Idan nghiến răng.

“Khi anh ta xuất hiện để đánh nhau tên Đạo Sĩ độc ác … Tôi đang nấu ăn trong bếp và đã chạy ra đường với chiếc chảo của mình. Sau đó tôi va vào người Anh Hùng chết tiệt đó. Và anh ta đã lấy chiếc chảo của tôi và đánh đập tên Đạo Sĩ độc ác đó! ”

“… Anh ta đánh Đạo Sĩ độc ác bằng chảo rán?”

“Đúng! Thật tuyệt khi người Anh Hùng đánh hắn ta bằng cái chảo rán của tôi! Nó rất tuyệt vời và giúp tôi thấy tràn trề sinh lực! Nhưng rồi sao? Anh ta đã bỏ đi mà không trả lại đồ đã mượn! Anh ta cứ thế bỏ đi với cái chảo rán của tôi! ”

“…”

“Đối với một đầu bếp, chiếc chảo được ví như linh hồn của mình vậy! Chuyện đó giống như người anh hùng ấy đã đánh cắp linh hồn của tôi! Sau đó anh ta đã vứt nó đi đâu đó mà không cần suy nghĩ gì hết! ”

Thực sự Idan quá nhiều lời. Chỉ nghe giọng cao của ông ta thôi đã đủ thấy mệt rồi. Nên Grid đã nhanh chóng rời khỏi nhà hàng. Sau đó cậu ấy ngay lập tức rời đi bằng cổng phía Bắc.

Chương 517. Khu Rừng Thông.
Bình Luận (0)
Comment