Phá Quân Mệnh

Chương 1241

Trừ Lâm Vân ra thì tất cả mọi người đều nhất tề xông đến, lúc này Diệp Phàm không hề tỏ vẻ sợ hãi, ngược lại còn bật cười.  

Tiếng cười lạnh thấu xương: “Cuối cùng các anh cũng không nhịn được nữa rồi, chỉ đợi giờ phút này thôi!”  

Soạt!  

Khí tức trên người Diệp Phàm lại mạnh mẽ bộc phát ra, cương khí lượn lờ bao phủ lấy toàn bộ cơ thể anh.  

Đám người đang bao vây lập tức biến sắc, Diệp Phàm mang thương tích đầy người mà vẫn ẩn giấu thực lực, thậm chí mấy lần rơi vào nguy khốn cũng không bộc phát tối đa sức mạnh của mình.  

“Không thể nào!”  

Đỗ Trạch gào lên, hắn ta không thể tin được.  

“Không có gì là không thể, Ám Kình Đại Thành của tôi đã có thể đánh hòa với Lương Hồng, chứ đừng nói là mấy người, cho dù tôi bị thương cũng không đến lượt kẻ thua cuộc như anh bắt nạt!”  

Sắc mặt Đỗ Trạch khó coi như nuốt phải ruồi, hắn ta từng bị Diệp Phàm đánh bại, hơn nữa còn là hai lần.  

Bây giờ Diệp Phàm gợi lại, giống như đạp trúng đuôi hắn, hắn biết thực lực của Diệp Phàm rất mạnh, nhưng không ngờ anh bị thương nghiêm trọng vẫn có thể phản kích mạnh bạo như vậy.  

Anh giơ đao gạt đi lưỡi kiếm sắc bén Lâm Phàm đâm tới, quỳ gối xuống đâm lưỡi đao lên, vặn eo uyển chuyển, lưỡi đao giống như rồng vàng uốn lượn.  

“Chân của tôi…”  

Một đệ tử võ đường gào lên, chân trái của gã bị đao Hoàng Tuyền chém đứt, hai đệ tử đứng gần đó lập tức quay đầu bỏ chạy, đến đồng môn bị chém đứt chân cũng không để ý đến nữa.  

Bịch!  

Diệp Phàm chém giết trong vòng vây, anh dễ dàng tránh né được đường kiếm Lương Hồng đâm tới.  

Rồi ngay sau đó anh dùng đao Hoàng Tuyền đâm xuống đất làm điểm tựa, bay người lên đá thẳng vào mặt Lương Hồng.  

Lương Hồng bị đá một cước bay bật ra sau, ngã mạnh xuống đất.  

“Chát!”  

Cô ả cầm roi chín đoạn quật mạnh vào lưng Diệp Phàm, khiến phần lưng áo của anh rách toạc, xuất hiện một đường máu lằn đỏ.  

Thế nhưng Diệp Phàm không kêu lấy một tiếng, mắt thấy roi chín đoạn lại vung đến, anh giơ tay bắt lấy đầu roi, giật mạnh về phía mình.  

Cô ả cầm roi đột nhiên bị kéo một lực mạnh, ngã đổ về phía Diệp Phàm, mà lúc này Diệp Phàm lắc nhẹ bàn tay, Long Lân liền xuất hiện, phi về phía cô ả đang chống cự lại.  

Tất cả xảy ra nhanh như chớp, động tác đều rất gọn gàng dứt khoát, giống như mỗi một động tác đều đã được tính toán kỹ càng, đây cũng là minh chứng cho kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Diệp Phàm.  

Long Lân như một tia chớp bắn ngay vào cổ họng cô ả cầm roi, tốc độ quá nhanh, gần như trong tích tắc đã bắn về phía ả.  

“Không…”  

Lương Hồng gầm lên, nhảy về phía cô ả, muốn đẩy ả tránh ra. 
Bình Luận (0)
Comment