*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Thánh thấy vậy liền cười: “Sư huynh yếu như gà vậy, luyện võ bên vách đá dựng đứng sư huynh còn không sợ, ngồi xe em mà sao sợ muốn chết thế, còn không bằng đứa con gái”.
Bị sư đệ của mình cười nhạo, Ngọc Hằng liền đỏ mặt, phản pháo nói: “Vách núi dựng đứng có chạy nhanh thế không hả...”
“Sư huynh trên núi lâu quá rồi đấy, làm xong chuyện tối nay, em sẽ tìm mấy em gái cho sư huynh”, Diệp Thánh cười ha hả.
“Thằng ranh con, tôi không phải ở trên núi quá lâu, mà trước giờ chưa từng được xuống núi”.
Ngọc Hằng nói, đây là lần đầu tiên anh ta ngồi xe hơi, có mấy lần suýt đâm vào người khác, sư đệ này của anh ta đúng là điên rồi, khiến anh có cảm nhận sâu sắc.
“Cái đó... khụ khụ”.
Ngọc Hằng ho hai tiếng, giọng hơi ngượng mà nói: “Sư đệ, con gái dưới núi không đáng sợ sao?”
“Ha ha ha...”
Diệp Thánh cười lớn: “Có đáng sợ hay không sư huynh gặp là biết, giết hết những kẻ xông vào nhà họ Diệp, em sẽ dẫn sư huynh tới mấy chỗ thiên đường chốn nhân gian tìm hoa thơm cỏ lạ!”
Ngọc Hằng là sư huynh của cậu ta, cậu ta không rõ anh ta mạnh tới đâu, nhưng dù sao cũng có thể dễ dàng bóp chết cậu ta, và bị cậu ta lừa xuống núi.
Nhà họ Diệp, Diệp Chấn Hà đang vô cùng tức giận, trừng mắt nhìn Chu Tình: “Thánh Nhi đi còn chưa được mấy tháng, cho dù là bạn của Phù Sinh dốc sức dạy dỗ, thì nó cũng có mạnh được bao nhiêu chứ, trở về cũng chỉ làm bia đỡ đạn, còn làm vướng chân chúng ta!”
“Bố, Thánh Nhi từ nhỏ đã nhận được sự chăm sóc bảo vệ của nhà họ Diệp, bây giờ nhà họ Diệp gặp nạn, nó đường hoàng quay về, cho dù có chết, thì cũng có Tiểu Phàm báo thù cho nó!”, Chu Tình bình thản nói.
“Con...”
Diệp Chấn Hà tức đến mức cánh tay run lên, há miệng quát: “Cô làm càn gì chứ, cô không sợ không có người hương hoả sao, đó là con trai cô, là cháu nội tôi đấy, huống hồ nó quay về cũng chỉ tự tìm tới chỗ chết mà thôi!”
“Bố, con làm việc bố cũng biết, đây là trách nhiệm của Thánh Nhi, bố cũng phải để nó trở về gánh vác”.
Nghe giọng nói bình tĩnh đến lạ của Chu Tình, càng khiến Diệp Chấn Hà tức hơn.
Đã nhiều năm như vậy rồi nhưng Diệp Chấn Hà vẫn không thể nhìn thấu, cũng như không đoán được quyết định của đứa con dâu này.
...
Nhà họ Tào ở Thanh Hải, tất cả mọi người đều đang đợi Tào Hổ ca khúc khải hoàn trở về, muốn xem người cả gan giết chết Tào Bân rốt cuộc có phải là kẻ ba đầu sáu tay hay không, nếu dám giết chết Tào Bân, thì có thần cũng không cứu được!
Rầm!
Tiếng xe hơi vọng tới, ánh mắt mọi người liền rung động, tự động đứng dạt ra hai bên đường.