*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Khụ khụ...". Cổ họng giật một cái, khóe miệng Diệp Hạo lại chảy ra một tia máu, nhưng trên mặt lộ ra ý cười.
"Linh Hồ Uyển Nhi, cuối cùng thì cô cũng hiện nguyên hình rồi, một chưởng này suýt nữa đã đánh chết tôi, haha... thực lực rất mạnh…”
Linh Hồ Uyển Nhi đang tràn đầy lửa giận, trên người cô ta toát ra một luồng sát khí lạnh lùng.
Vừa rồi, cô ta không ngờ Diệp Hạo thật sự dám hôn mình, tưởng rằng anh chỉ hù dọa cô ta mà thôi.
Không ngờ nụ hôn đầu mà mình giữ suốt 21 năm lại bị mất như vậy, sau khi bị hoảng sợ, tức giận ra tay, Linh Hồ Uyển Nhi đánh một chưởng khiến Diệp Hạo ho ra máu.
"Đúng vậy, anh đã nhìn thấy bộ mặt thật của tôi, bộ mặt thật của tôi chính là muốn giết anh!"
Vẻ mặt Linh Hồ Uyển Nhi lạnh lùng, đôi mắt mở to muốn giết người, không còn là cô thôn nữ miền núi ngây thơ quyến rũ nữa.
Với khí thế mạnh mẽ của Linh Hồ Uyển Linh, thậm chí Diệp Hạo cũng cảm giác được áp lực đè nặng.
“Nói cho tôi biết, tại sao lại muốn giết tôi?”+
“Vì anh đáng chết nên mới giết anh!”
“Vậy tại sao lại không giết tôi nữa?”
“Không muốn giết nên không giết nữa thôi!”
Mặt Diệp Hạo đen như than, trong lòng thầm mắng chửi, cái thể loại đối thoại gì vậy.
Lúc này, Linh Hồ Uyển Nhi nổi lên sát ý, bắt đầu đánh về hướng Diệp Hạo.
“Giờ ngừng lại trước đi, trước khi chết, tôi có chuyện muốn hỏi rõ đã!”, Diệp Hạo lau vết máu trên khóe miệng nói.
“Nói đi, xem như tôi thành toàn cho anh!”
“Ha ha…”
Diệp Hạo nhìn đôi môi đỏ hồng mềm mại của cô ta, khẽ cười nói: “Tôi đoán lúc nãy là nụ hôn đầu của cô đúng không, có chút vị ngọt, nếu như có thể thì…”
Xoẹt!
Anh còn chưa nói dứt câu, Linh Hồ Uyển Nhi đã ra tay rồi. Dường như chỉ trong chớp mắt cô ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Hạo, bàn tay trắng mịn đánh thẳng vào ngực anh.
Dáng vẻ cợt nhả đầy châm chọc của Diệp Họa thay đổi ngay lập tức, bên tay phải phóng ra lưỡi dao Long Lân sắc bén đâm Linh Hồ Uyển Nhi.
Thương hoa tiếc ngọc à?
Làm gì mà có, Linh Hồ Uyển Nhi còn muốn giết chết anh đấy!
Bịch!
Sắc mặt Linh Hồ Uyển Nhi vẫn không đổi, dù Diệp Hạo vung lưỡi dao sắc bén đó, chém ra vô cùng nhanh