Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 117

Quý Cảnh Diệp vẫn chỉ "ừ" một tiếng như trước.

Thấy dáng vẻ này của anh, thậm chí Úc Khả Khả còn có cảm giác như mình đang bắt nạt anh vậy.

Con người cao lớn cứ thế ngồi ở đối diện, rõ ràng rất có cảm giác chèn ép thế mà cô có làm gì anh đều không phản bác ---

Cô lơ đãng đảo mắt qua một ly đồ uống có màu sắc có vẻ đẹp đẽ, nhưng hương vị lại vượt sức tưởng tượng.

Sau vài giây yên lặng một cách khả nghi, cô giữ lấy lương tâm gần như không có, cuối cùng vẫn đẩy chúng qua một bên.

Úc Khả Khả đưa ly cocktail đã pha tới trước mặt anh, nghiêm túc nói: "Tôi nghĩ rồi, buổi tối uống nhiều quá không tốt, cho nên chắc là ly này thôi."

Cô cam đoan đây là ly thành công nhất của mình!

Hệ thống: [...]

Nó biết ngay mà, trước đó kí chủ cố tình trêu ghẹo nhân vật phản diện.

Ngày nào cũng cậy giá trị hóa ác của nhân vật phản diện không tăng là đại bàng giương cánh!

Quý Cảnh Diệp liếc cô, môi mỏng khẽ nhếch lên.

Anh nhận lấy ly cocktail đó, nhìn Úc Khả Khả thuần thục mở bộ phim điện ảnh thì nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Vị bạc hà mát lạnh ngập tràn giữa kẽ răng lập tức át đi vị ngọt ngấy trước đó.

Giống hệt với vị nhàn nhạt tỏa ra trên người cô, quả nhiên đây mới là ly đồ uống cô pha thành công.

Tuy bật phim nhưng hiển nhiên hai người không chú ý đến nội dung trong phim.

Úc Khả Khả hết sức vui vẻ kể chuyện cho anh, đồ uống tâm đắc cô pha gần đây rồi tiến độ thi công của nhà trên cây.

Người Quý Cảnh Diệp vốn căng cứng lại vô thức thả lỏng.

Hình như anh rất ít khi thả lỏng thế này.

Nhưng xung quanh vang lên âm thanh từ bộ phim điện ảnh, bên tai truyền đến tiếng cười khẽ sung sướng của cô, ban đêm vốn lạnh lẽo trống trải như thể được phủ lên không khí thoải mái lại náo nhiệt.

Úc Khả Khả: "Nhạc Quân thật sự rất giỏi, tôi rất thích không gian mà em ấy thiết kế này."

Quý Cảnh Diệp nhìn ảnh trên điện thoại cô: "Ừ."

Úc Khả Khả: "Đợi dựng xong xuôi, nhất định anh phải đến xem đó, tôi thấy hoa viên nhìn từ bên ngoài và bên trong thật là khác biệt."

Quý Cảnh Diệp còn chưa từng lên lầu, đột nhiên nghe được lời mời cực kỳ hào hứng từ cô thì mặt thoáng thay đổi, ngón tay vốn đang miết ly chợt động đậy.

Khối đá bên trong va vào thân ly phát ra tiếng vang lanh lảnh khe khẽ, nghe có vẻ rất mát mẻ.

Anh che đi bên tai nóng rực, mặt tỉnh bơ lên tiếng: "... Ừ."

Úc Khả Khả: "Anh có thấy mấy bồn hoa tôi đặt ở sân thượng không?"

Đầu Quý Cảnh Diệp nhanh chóng xuất hiện hình ảnh của mấy bồn hoa kia.

Anh chưa trả lời ngay, cô cũng không sốt sắng mà chỉ nhẹ nhàng nói tiếp: "Tôi cảm thấy sân thượng trống quá, ở đó chẳng vui gì cả nên đã chọn mấy bồn hoa nở đẹp nhất để ở chỗ anh đó."

"Mấy hôm nữa tôi phải tham gia game show rồi, chắc phải ra ngoài chừng một tuần." Cô dặn dò chân thành: "Anh nhớ dặn Phỉ Dung tưới hoa đó, đừng để chết cây, nếu không tôi lại phải về nhà cũ một chuyến tìm quản gia."

Quý Cảnh Diệp miết chặt chiếc ly rồi từ từ đặt nó xuống.

Anh không phản bác rằng chỉ có cô mới có khả năng nuôi hoa chết, mà chỉ đột nhiên khẽ rũ mắt, che đi đôi mắt đen u ám.

Úc Khả Khả hoàn toàn không cảm nhận được sự khác thường chỉ khẽ gọi anh: "Quý Cảnh Diệp, Quý Cảnh Diệp?"

Quý Cảnh Diệp: "Ừ."

Cô quơ quơ tay trước mặt anh: "Anh có nghe lời tôi vừa nói không?"

Quý Cảnh Diệp: "Game show du lịch đó à?"

Úc Khả Khả: ?

Cô nhạy bén phát hiện ra giọng nói anh có phần lạnh lùng không vui nên hơi ngửa đầu ra sau, ngạc nhiên quan sát sắc mặt anh chợt căng ra không biết từ khi nào: "Ơ, sao anh biết tôi tham gia game show du lịch?"

Quý Cảnh Diệp lạnh lùng dời mắt đi.

Anh không chỉ biết cô tham gia game show du lịch mà còn biết cô đi cùng ai nữa.

Nếu lần trước phát hiện cô tham gia game show, có thể giải thích trong lòng anh cực kỳ không vui là vì lo lắng cho cô chạy ra bên ngoài, anh lại phải khôi phục cuộc sống bị dòng điện quấy rầy như trước.

Thế lần này thì sao?

Dù sau đó biết rõ người đó là diễn viên trong đoàn làm phim mà cô đầu tư, nhưng anh vẫn nhớ kỹ câu cảm thán chân thật từ cô.

[Thảo nào miệng vừa ngọt lại tận tâm, mắt nhìn còn rất tốt. Tôi còn muốn để cậu ấy từ bỏ đóng phim, trực tiếp làm trợ lý sinh hoạt cho tôi.]

Có lẽ cô chỉ thuận miệng nói nhưng lúc Quý Cảnh Diệp phát hiện Tống Tuyền lại gặp mặt Úc Khả Khả thì trong lòng lại vô thức có cảm giác khác lạ.

Cảm giác này như là khó chịu vì nhận ra được thứ gì đó uy h**p khiến trong lòng anh cực kỳ không thoải mái, lại không biết phải làm sao.

Không biết Quý Cảnh Diệp đang nghĩ gì, Úc Khả Khả chỉ thấy anh khẽ nhếch bờ môi mỏng, lông mày nhíu chặt lại.

Khí thế quanh anh lại vút lên một cách kỳ lạ, giống như mãnh thú nôn nóng khi chịu cảnh vừa bao vây vừa quấy nhiễu vậy.

Cô không nhịn được duỗi tay chọc anh một cái.

Người Quý Cảnh Diệp căng ra, thiếu chút nữa là trực tiếp trở tay giữ tay cô lại.

Nhưng nghĩ đến chuyện gì đó, anh lại ngồi thẳng lên, cứ thế ép cảm giác xa lạ đó xuống, chỉ giương mắt thờ ơ nhìn cô chăm chú, đồng thời lộ ra cảm giác chèn ép vô hình.

Có cảm giác mình bị lên án trong im lặng.

Úc Khả Khả lại vờ như không phát hiện ra, còn nghiêm túc hỏi thăm: "Quý Cảnh Diệp, tại sao anh không trả lời câu hỏi của tôi?"

Giọng nói của cô cực kỳ thẳng thắn, ra chiều lý lẽ, lập tức đổi vị trí đối tượng bị lên án.

Quý Cảnh Diệp: "..."

Anh vẫn nhìn cô chằm chằm không dời mắt như trước, không lên tiếng.

Trong lúc giằng co lạ kỳ này, cô như bị ngăn lại, quả nhiên khí thế thẳng thắn, lý lẽ kia đã giảm đi chút ít.

Chỉ thấy cô khẽ chớp mắt, hàng mi dày khẽ run run tựa như cánh bướm yếu ớt khiến người ta thương xót.

Đôi mắt hạnh xinh đẹp của Úc Khả Khả trong trẻo tinh khiết như nai con, tư thế ngồi trở nên ngoan ngoãn hơn: "Không phải ban nãy anh đang ngẩn người nên không nghe được câu hỏi của tôi đó chứ?"

Thấy cô có vẻ yên tĩnh ngoan ngoãn hiếm có, còn nhìn mình với đôi mắt trông mong, Quý Cảnh Diệp thật sự có chút hưởng thụ song khi anh vừa chuẩn bị dời mắt lại chợt nghe cô nói: "Hay là, thật ra anh không nỡ xa tôi?"

Quý Cảnh Diệp: "..."

Úc Khả Khả: "Sau khi biết được vài ngày sau tôi phải tham gia game show sẽ phải đi thì anh bắt đầu khác thường. Hơn nữa tôi còn chưa nói mà anh đã biết cái tôi tham gia là game show du lịch, chắc chắn là anh vẫn luôn để ý đến lịch trình của tôi mà."

Cô lập tức hóa thân thành Sherlock Holmes: "Cho nên ban nãy anh không nói lời nào, nhất định là vì không nỡ xa tôi lại không nói nên lời, có đúng không?"

Quý Cảnh Diệp: "..."

Úc Khả Khả: [Ơ, anh ấy không phản bác gì à?]

Đột nhiên không nghe được anh chế giễu cười nhạt, đúng là có hơi không quen.

Hệ thống: [Có thể là đã quen cô cố tình gây sự nên dứt khoát mặc kệ chờ cô chán rồi sẽ tự khắc dừng lại chăng?]

Úc Khả Khả cảm thán hết lòng, nói: [Thế thì chán lắm.]

Mỗi lần nhìn Quý Cảnh Diệp lạnh lùng chế nhạo, nhất là là dáng vẻ anh bị chọc tức cười lạnh đều rất thú vị.

Thế mà giờ lại lặng lẽ tiến hóa, học cách mặc kệ rồi, làm vậy không phải là tước đoạt đi niềm vui của cô sao?

Hệ thống: [...]

Quý Cảnh Diệp đột nhiên giữ bàn tay cô đang định rút về.

Anh chợt ngước đôi mắt đen thâm trầm lên, nhìn chăm chú vào đôi mắt cô ánh lên vẻ kinh ngạc, từ tốn nói: "Nếu tôi nói là đúng thì sao?"

Úc Khả Khả: "..."

Úc Khả Khả: "... ?"

...

Bộ phim cứ thế chiếu đến phần kết thúc, bầu không khí dưới ánh đèn ấm áp lại yên bình.

Úc Khả Khả đã chạy lên lầu.

Quý Cảnh Diệp xử lý xong phần tài liệu còn lại, nhìn đăm đăm vào sân thượng vốn trống trải xuyên qua cửa sổ.

Mấy bồn hoa đẹp đẽ tươi mát, cành hoa lay động theo gió chen lấn thể hiện sự tồn tại của mình.

Anh chậm rãi đi tới, mặt hờ hững tưới nước cho chúng.

Cánh hoa đẹp đẽ vương giọt nước trong suốt, nhìn có vẻ lại càng tươi đẹp hơn.

---

Game show quay hôm nay, buổi sáng đường chân trời vừa chập choạng sáng, tổ chương trình "Cùng đi du lịch" đã gõ cửa.

Tuy đã sớm biết bối cảnh nhà Úc Khả Khả không đơn giản nhưng sau khi nhận được địa chỉ của cô, tổ phụ trách quay phim vẫn không kiềm chế nổi xác nhận nhiều lần với người đại diện.

Mà chị Trương có vẻ như phát hiện ra suy nghĩ của bọn họ nên cực kỳ kiên nhẫn đưa câu trả lời khẳng định.

Theo thời gian hẹn từ trước, sau khi qua truông xác nhận của bảo vệ, được đưa vào khu dân cư, cả đám vẫn cảm thấy như đang nằm mơ, không nhịn được nơm nớp lo sợ.

Bọn họ từng chứng kiến không ít, cũng đã từng quay không ít nơi ở của các khách mời nhưng nhà có phú quý và tráng lệ cỡ nào cũng không bằng "Khu nhà ở Vân Vực" nghe tên thì có vẻ đơn giản nhưng lại khiến người nghe cảm thấy hết sức hoảng hốt.

Đây chỉ là giàu có quyền thế ư?

Nơi mà giới nhà giàu chen vỡ đầu đều muốn vào ở, thế mà Úc Khả Khả còn ở tòa Kinh á?

Vì thế, đợi đến khi Úc Khả Khả nghe được tiếng động, mở cửa thì trông thấy một loạt gương mặt hốt hoảng.

Cô chớp mắt vài cái, đưa tay quơ trước mặt bọn họ: "Mấy người có ổn không?"

Ngay lúc đạo diễn quay phim nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc, ngượng ngùng xin lỗi đồng thời nhắc nhở: "Xin hỏi cô Úc đã chuẩn bị xong chưa? Chúng tôi chuẩn bị mở phát trực tiếp nhé."

Đương nhiên Úc Khả Khả khẽ gật đầu.

Vì thế ngay lúc khán giả xem trực tiếp thấy phòng mở ra, không thể chờ đợi được đi vào thì lập tức trông thấy cảnh Úc Khả Khả đang cười tủm tỉm chào hỏi bọn họ.

Mưa bình luận: [!!!]

Tuy Úc Khả Khả được công nhận là có giá trị nhan sắc cao nhưng nếu so với mặt thì tất cả mọi người vẫn ấn tượng sâu với tính cách của cô hơn, đặc biệt là meme cô ăn dưa gần như lan truyền khắp cõi mạng.

Vì thế lúc này đột nhiên phát sóng trực tiếp quay cận mặt, nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp đẹp đến cực đổ này, dường như bọn họ mới hốt hoảng ý thức được rằng ---

[Mẹ ơi, tôi thấy tiên nữ à!]

[Đây chính là quay cận mặt đó, thế mà còn không nhìn thấy lỗ chân lông, huhu sắc đẹp này thật sự tồn tại đó sao?]

[Chị Úc thật sự không hề ăn ảnh chút nào!]

[Á á á nuôi con gái gì nữa, rõ ràng là bà xã số mệnh định sẵn cho tui mới đúng, tui đây lập tức: Hi, bà xã ới!]

Sau đó, lúc Úc Khả Khả ăn sáng, tổ chương trình được cho phép bèn cẩn thận cho khán giả tham quan căn đại bình tầng này.

Tuy khán giả không biết cụ thể cô ở đâu nhưng chỉ xem trang trí cao cấp nơi đây cũng biết tuyệt đối không đơn giản rồi.

Lúc này mưa bình luận đều liên tục cảm thán:

[Tôi đã nói chị Úc không đơn giản mà, hu hu hu chị gái phú bà còn thiếu em trai đẹp sao, em sẵn lòng chuyển giới vì chị!]

[Tiếng lòng của dân nhà quê chưa trải, đây là người có tiền đó sao?]

[Hôm nay đã có tư liệu sống để nằm mơ rồi, tui rất thích vườn hoa thẳng đứng kia! Trong đó nhiều loại chưa từng thấy bao giờ luôn, có màn giới thiệu nhận biết không?]

[Cái bể bơi trên cao kia cũng được ghê...]

Ngay lúc mưa bình luận đang chìm trong sự tự tiêu khiển, Úc Khả Khả đã ăn sáng xong, bắt đầu mở vali rồi, giới thiệu đơn giản lần này mình đã chuẩn bị gì cho chuyến du lịch lần này.

Quay được gần xong xuôi thì đoàn người bèn chính thức xuất phát, đi về sân bay cùng hội họp với đám khách mời.

Vì ra vào khu dân cư làm chậm trễ chút thời gian nên Úc Khả Khả là vị khách mời đến trễ nhất.

Cô đi đến đại sảnh xuất phát thì đã thấy đủ mặt đám khách mời.

"Chị Khả Khả!"

"Chị Úc!"

---

Lời tác giả

Boss Quý: Trong nhà đột nhiên có thêm một cô mèo nhưng lại chạy mất rồi.

Bình Luận (0)
Comment