Mỗi lần ăn dưa đấu đá trong giới kinh doanh đều có chút chệch hướng, hiếm khi thấy người ra tay đằng sau ở ngay trước mặt còn bằng lòng chủ động kể ra, đương nhiên Úc Khả Khả sẽ không từ bỏ cơ hội lần này.
Cô lập tức lại chọt chọt anh, tò mò hỏi: "Anh cảm thấy cô Lý thiếu phu nhân kia sẽ làm thế nào?"
Quý Cảnh Diệp: "Dù làm thế nào đều sẽ không cản trở tới kết quả cuối cùng."
Úc Khả Khả: ?
Thấy anh không có ý định nói rõ, cô không nhịn được khẽ chớp mắt, giọng điệu cực kỳ chân thành đề nghị: "Anh nói kỹ hơn được không?"
Trong lòng lại thầm phỉ nhổ: [Quý Cảnh Diệp thật là giống con hàu. Trước thì kiểu gì cũng không cạy được miệng, giờ cuối cùng đã cạy được một khe hở nhưng không chọc thì sẽ không nhả cát.]
Hệ thống: [Phì.]
Quý Cảnh Diệp: "..."
Anh hơi khựng lại rồi nói bổ sung thật: "Dù cô ta chọn phối hợp với chú hai hay là giao bằng chứng cho bà Lý thì đều sẽ không ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng là Lý Tùng xảy ra chuyện, nhà họ Lý sụp đổ."
Lần này, Úc Khả Khả còn chưa kịp truy hỏi, anh đã chủ động giải thích: "Trong tay cô ta còn giữ bằng chứng phạm pháp mấy năm nay của công ty nhà họ Lý."
Úc Khả Khả: !!!
Cô hít mạnh một hơi: "Giỏi vậy sao? Cô ta đã tiến hành tới bước này rồi ư?"
Quả nhiên linh cảm của cô không sai.
Từ tiệc mừng thọ của Quý Viễn Giang, cô đã chú ý cô Lý thiếu phu nhân này liên tục thu thập thông tin qua câu chuyện của chủ nhà họ Lý và người khác có chủ đích.
Không ngờ, thì ra cô ta đã âm thầm thu thập được đủ chứng cứ để nhà họ Lý sụp đổ rồi.
Những năm nay có lẽ cô ta vẫn luôn chiến đấu một mình, không có bất cứ ai hỗ trợ.
Thật là lợi hại.
[Thật ra chủ yếu là vì cậu Lý vô học, vốn không có lòng dạ nào tiếp quản công ty. Chủ nhà họ Lý lại chiều anh ta quá, không nỡ làm khó con mình. Thế nên sau khi cậu Lý đề xuất để vị hôn thê hỗ trợ thì ông ta đồng ý luôn.]
Hệ thống tiếp tục bổ sung: [Mà sau khi Lý thiếu phu nhân vào công ty, quả thật biểu hiện tốt hơn cậu Lý nhiều. Không chỉ nhanh chóng bắt tay vào làm mà còn cực kỳ nỗ lực, chịu khó, nhận được sự nhất trí tán thành.]
Úc Khả Khả: [Thế nên chủ nhà họ Lý dần dần tin cô ta, giao một số chuyện cho cô ta xử lý à?]
[Ban đầu thì nhất định là không tin rồi, nhưng công lao chuyện này phải kể đến bà Lý.]
Hệ thống lầm bầm: [Vì làm khó dễ cô ta, bà Lý còn kín đáo cố chia rẽ bọn họ. Tình tiết này còn hơn cả phim, bà ta cố khiến chủ nhà họ Lý nghĩ đến mình bị chia rẽ lúc trước, cảm thấy nếu trước kia mình có năng lực thì cũng không đến nỗi mất đi tình yêu chân chính.]
Thế nên mỗi lần chủ nhà họ Lý nhìn thấy đôi vị hôn phu - thê này đều vô thức lộ ra ánh mắt hoài niệm, dường như đang thông qua cách này bù đắp lại tiếc nuối trong quá khứ.
Cô lập tức sáng tỏ: [Nên là ông ta quyết định tiếp tục bù đắp tiếc nuối?]
Hệ thống đưa ra câu lời khẳng định: [Đúng vậy.]
[Có lẽ ông ta cho rằng, nếu con trai đã không cố gắng, vậy chỉ có thể để chân ái của con trai cố gắng, tương lai cũng có thể hỗ trợ cậu Lý bảo vệ công ty.] Thống giải thích: [Như thế thì dù cậu ta có xảy ra chuyện gì cũng có Lý thiếu phu nhân gánh vác, không đến nỗi để cậu Lý này bị sao.]
Úc Khả Khả ngẫm nghĩ, lập tức nói đúng trọng tâm: [Tuy rằng chuyện ông ta làm rất buồn nôn nhưng đối với con trai chân ái này thật đúng là móc tim móc phổi, chuyện gì cũng nghĩ cho cậu ta.]
Hệ thống: [Chứ còn gì nữa.]
[Nên là sau khi Lý thiếu phu nhân phát hiện chủ nhà họ Lý thật sự yêu thương cậu Lý thì bắt đầu tỏ vẻ toàn tâm toàn ý vì cậu ta, đồng thời mỗi việc được giao, cô ta đều làm cực kỳ đàng hoàng.]
Thống nghĩ nghĩ rồi lại bổ sung: [Hơn nữa ngày cưới của bọn họ đã quyết định xong rồi, chủ nhà họ Lý cũng dần dần giao phó và tin tưởng cô ta.]
Cô lập tức cảm thấy kính nể: [Lý thiếu phu nhân đúng là nằm gai nếm mật, hơn nữa cô ta có năng lực thật.]
Có điều nghĩ vậy, Quý Cảnh Diệp nói đúng thật.
Dù quá trình có thể nào, miễn là Lý thiếu phu nhân nắm đủ bằng chứng khiến nhà họ Lý sụp đổ, đồng thời kiên định với quyết tâm trả thù thì đều sẽ không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.
Chú hai có làm nhiều hơn nữa, thể nào cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Nghĩ đến đây, mắt Úc Khả Khả lập tức sáng lên, trong lòng nôn nao khó chịu, hận không thể trực tiếp tua đến ngày nhà họ Lý sụp đổ kia.
Thế là cô kích động vẫy vẫy anh, trịnh trọng dặn dò: "Nếu có sau đó, anh nhất định phải nhớ nói cho em biết đó."
Nhìn chăm chú vào đôi mắt hạnh lấp lánh của cô, anh khẽ chớp mắt, bờ môi mỏng như khẽ nhếch lên, thấp giọng đồng ý.
...
Úc Khả Khả nhanh chóng vào đoàn.
Thật ra, sau khi quay xong game show cùng đi du lịch, cô đã đi cùng với người đại diện là chị Trương tới gặp đạo diễn Hách, cũng đã thành công vượt qua buổi thử vai.
Cô đóng vai nữ phụ số ba trong "Tranh giành hoàng vị", là một vị nữ hoàng tâm cơ thâm trầm, nhìn thì có vẻ cai trị hoang đường nhưng thật ra rất yêu dân.
Cũng chính nàng vào những ngày cuối cùng bệnh nặng trước khi qua đời, đã dứt khoát truyền ngôi vị hoàng đế cho nữ chính khi ấy chỉ có tiếng tăm bình thường và kể từ đó đã mở ra một triều đại mới hưng thịnh.
Cảnh diễn của nữ hoàng rất ít, cũng rất đặc sắc, gần như xuyên suốt mạch chính của phim.
Nữ chính đã từng căm hận nàng ấy, mà sau khi chính mình cũng bước lên ngôi vị hoàng đế đã dần dần hiểu nàng ấy, ngưỡng mộ nàng ấy, đồng thời vẫn luôn coi nàng ấy coi như tấm gương và trụ cột tinh thần trong lòng mình.
Úc Khả Khả rất thích vai diễn này.
So với đạo diễn Chu nghiêm túc đoan chính, đạo diễn Hách đúng là có phần cẩu thả, hời hợt, rất thích cười, tính tình có vẻ khá dễ chịu, lại rất thích hóng drama.
Từ khi Úc Khả Khả được mời tới thử vai trước đó đã trải nghiệm sâu sắc rồi.
Lần này vừa vào đoàn thì quả nhiên đã thấy đạo diễn Hách lén lút tới buôn dưa với cô: "Khả Khả, rốt cuộc là hậu cung của tên Ngô Hiên có mấy người thế. Tôi thấy hiện giờ đã bới ra cũng mười mấy, hai mươi người rồi, anh ta không đến nỗi như bạch tuộc vậy chứ?"
Nhìn gương mặt tràn đầy vẻ cực kỳ muốn biết quen thuộc này, Úc Khả Khả lập tức sôi nổi.
Cô cũng hạ thấp giọng, trả lời cực kỳ khẽ: "Thật ra chỉ có sáu thôi, phần lớn những người khác đều là hàng giả đục nước béo cò. Hơn nữa trong sáu người này, còn hai người thật sự chưa có ý định lộ mặt, thậm chí còn an ủi Ngô Hiên đừng để ý nữa cơ."
Đạo diễn Hách thở dài, lộ ra vẻ mặt nhăn nhó: "Đã bới rõ đến thế rồi mà hai cô gái này sao vẫn u mê thế, chắc là yêu đương mù quáng rồi."
Úc Khả Khả cũng thở dài: "Các cô ấy u mê, người khác không thể cứu nổi. Nhưng ít nhất đã có bốn cô gái tỉnh táo lại, thoát khỏi bể khổ rồi."
Đạo diễn Hách tán thành gật đầu, lại phỉ nhổ: "Tên Ngô Hiên này kinh thật đấy. Một tuần chỉ có bảy ngày, thế mà anh ta còn để trống cho mình một ngày giải lao, chậc chậc."
Nghĩ một lát, cô ấy lại thấp giọng hơn nữa: "Tôi nói với cô này, cô đừng có đi kể cho người khác nhé."
"Thật ra, tôi suýt chút nữa đã mời Ngô Hiên rồi. Nhưng nam phụ số hai được chọn sau đó cực kỳ có thành ý, ngày ngày đều tìm tôi nói chuyện." Cô ấy thở một hơi thật dài: "Tôi nghĩ thái độ của chàng trai này đủ thành khẩn rồi, khả năng diễn xuất cũng được. Hơn nữa quan trọng nhất là thù lao đóng phim lại thấp nên mới chọn cậu ta."
Úc Khả Khả: ?
Cô không nhịn được mở to mắt: "Ai cơ? Cô nói ban đầu định mời Ngô Hiên làm nam phụ số hai á?"
Đạo diễn Hách tỏ vẻ "chỉ cô hiểu tôi", không nhịn được cảm thán: "Đúng nhỉ? Tôi cũng cảm thấy có khi nào nam phụ số hai bị dính lời nguyền hay không, chứ sao cứ có vấn đề thế."
Nói vậy, Úc Khả Khả cũng cảm thấy như bị dính lời nguyền ấy.
Cô lập tức nhìn sang với ánh mắt đồng cảm, còn an ủi cô ấy: "Không sao, ít nhất bây giờ không có vấn đề rồi."
Đạo diễn Hách cũng lộ vẻ xúc động: "Đúng vậy, tôi tin cô."
Sự tin tưởng của cô ấy không phải tự nhiên không mục đích.
Vào buổi thử vai hôm ấy.
Úc Khả Khả vừa đạt thử vai nhận được nữ phụ số ba, đạo diễn Hách đang ở đó đưa cô một danh sách, nói với vẻ ẩn ý: "Khả Khả à, chúng ta đã ký hợp đồng rồi, cô cũng người của đoàn làm phim chúng ta rồi."
Nghe lời này đã thấy không đơn giản, Úc Khả Khả lập tức tò mò gật đầu, muốn biết cô ấy định làm gì.
Sau đó cô thấy đạo diễn Hách đột nhiên nắm chặt tay mình, tỏ vẻ cực kỳ thành khẩn: "Thế nên tôi không nói mấy lời giả tạo nữa, nếu như trong danh sách này, cô biết có ai có vấn đề thì nói ngay cho tôi biết, nhờ cô đó!"
... Hả?
Úc Khả Khả kinh ngạc nhìn cô ấy, không biết sao cô lại cảm nhận được hơi thở quen thuộc của đồng loại.
Chẳng lẽ là đồng bọn (ăn dưa)?
Để tỏ lòng cảm động vì được tin tưởng sâu sắc, cô cũng lập tức đặc biệt chân thành nắm chặt tay đạo diễn Hách, rồi trịnh trọng đồng ý y chang.
Quả đúng vậy, sau khi trở về, hệ thống chủ động giải thích: [Thật ra đạo diễn Hách cũng là con chồn thích ăn dưa, lập nick clone thường xuyên lượn lờ trên các diễn đàn buôn chuyện lớn, hơn nữa cô ấy còn cực kỳ nhiệt tình sưu tầm tin tức ngoài luồng. Thế nên trong những diễn viên được chọn, phần lớn là không có vấn đề gì nghiêm trọng.]
Úc Khả Khả: [Tôi biết ngay mà!]
Cảm giác gặp được đồng bọn này chắc là không thể sai được! Chỉ là không biết clone của đạo diễn Hách là gì, chưa biết chừng hai bọn họ còn thường xuyên gặp gỡ trên mạng.
Cô không có ý định tìm clone của cô ấy, chỉ nhạy bén bắt được phần ẩn ý trong lời hệ thống: [Phần lớn là không có, tức vẫn còn sót à?]
Hệ thống: [Quả thật là có hai người.]
Úc Khả Khả lập tức vểnh tai lên: [Nói nghe coi.]
Hệ thống: [Ví như nam phụ số hai, mặc dù tỏ vẻ rất yêu nước khi ở trong nước, còn từng thể hiện qua phỏng vấn trước truyền thông nhưng thật ra, clone nước ngoài lại từng đăng một vài suy nghĩ sính ngoại, tên là ...]
[Còn diễn viên gạo cội Ấn x mà đạo diễn Hách cố ý mời đến kia, đừng nhìn bình thường ông ta thể hiện là hình tượng chính trực đúng mực, rất được đám dân cư mạng tôn trọng yêu quý, còn là diễn viên cấp quốc gia chứ thật ra là loại già còn không nên nết.] Thống cực kỳ ghét bỏ nói: [Ông ta thường xuyên nhân lúc đóng phim chấm m*t nhưng làm không quá rõ ràng, còn chỉ nhằm mỗi người mới để ra tay. Thế nên những cô gái hợp tác với ông ta chỉ cảm thấy khác thường, ngại nói ra.]
Hệ thống ngẫm nghĩ rồi lại bổ sung: [À đúng rồi, ông ta không chỉ nói mấy lời bậy bạ trên mạng, cái chính là còn thường xuyên "phẩm trà"*, loại đưa tới tận cửa ấy."
(*) Phẩm trà: Tiếng lóng ý chỉ mấy dịch vụ ở hộp đêm và các nhóm m** d*m, tránh nói thẳng mấy chủ đề nhạy cảm.
Úc Khả Khả: ?
Cô lập tức hiểu ra trong giây lát, cảm thấy cực kỳ sốc: [Kinh thật, hai người có vẻ không nhiều nhưng rõ ràng vấn đề nào cũng rất nghiêm trọng? Thế này thì sao chịu nổi?]
Thế là cô truyền lời lại cho đạo diễn Hách.
Tốc độ trả lời của bên kia quả thật rất nhanh.
Chưa tới mấy ngày, Úc Khả Khả đã phát hiện tài khoản nam phụ số hai đã được chọn từ trước và diễn viên gạo cội đều bùng nổ, đều bị coi là nghệ sĩ làm chuyện xấu.
Hot search liên quan khi đó còn giữ nguyên mấy ngày.
Chỉ có điều, khoảng thời gian đúng vào lúc giới giải trí trong trạng thái động đất mạnh, tuy hai người đó phải chịu chửi mắng và tẩy chay nhưng hiển nhiên mọi người đều cho là bắt nguồn từ sự kiện của Nguyên Lịch nên không có quá nhiều người quan tâm đến đoàn làm phim "Tranh giành hoàng vị".
Cũng vì vậy, đạo diễn Hách thở hắt ra, đồng thời cảm thấy rất may vì cô ấy đã nhờ Úc Khả Khả lọc giúp một lượt, nếu không với vấn đề nghiêm trọng cỡ này mà đợi đến khi bị lộ ra thì không phải ảnh hưởng đến lượng bán vé mà bộ phim hoàn toàn không thể chiếu được nữa luôn.
May quá, quá may.
Nghĩ vậy, đạo diễn Hách lại vỗ ngực, lúc này mới chào hỏi Úc Khả Khả chuẩn bị đi quay cảnh diễn đầu tiên.
---
Tuy rằng đoàn làm phim không có dưa, nhưng Úc Khả Khả hoạt động ở đoàn làm phim vẫn khá thư thái.
Cùng có yêu cầu cao nhưng tính đạo diễn Hách rất tốt, dù không đạt được yêu cầu của mình, cô ấy sẽ không tối mặt mắng người, chỉ cười híp mắt nhờ bọn họ quay phim vài lần nữa.
Hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Úc Khả Khả đã được rèn luyện từ chỗ đạo diễn Chu, hầu như các cảnh đều chỉ vài lần là có thể đạt, đạo diễn Hách lại càng hài lòng.
Còn những người khác vốn không dám khinh thường cô vì bối cảnh và danh tiếng hiện tại của cô, đến giờ thấy đạo diễn Hách coi trọng cô như vậy lại càng không tự tìm phiền toái. Thế nên cho dù bọn họ không tới gần vẫn đều sẽ giữ gương mặt tươi cười, tôn trọng khách sáo gọi một tiếng "Cô Úc".
Khi cô đi ở trường quay, hầu như không ai dám đụng chạm chứ chưa kể phần diễn của nữ phụ số ba không nhiều.
Cho dù là quay tập trung thì tính ra mỗi ngày chỉ cần quay nhiều nhất hai cảnh là có thể về nghỉ ngơi rồi.
Bởi vậy, ngoại trừ đóng phim, Úc Khả Khả không phải ở lại tụ tập với đạo diễn Hách, thảo luận mấy tin đồn biết được thì lại ở đoàn làm phim chơi game với đám diễn viên.
Kết quả mỗi ngày thật sự vui vẻ miễn bàn.