Phàm Nhân Lộ

Chương 131

Một lát sau, Viện Trưởng - Thiên Đao Nam Hoàn - cùng bốn vị chủ nhiệm bốn Tổ và một số Giáo sư lạ mặt đi ra từ Thông thiên Tháp. Sắc mặt ai cũng vô cùng trầm trọng. Phía ngoài quảng trường Thiên Phong vốn có một chút rì rầm liền lập tức dừng lại. Viện Trưởng nhìn một lượt từng khuôn mặt ở đây, có non nớt, có trưởng thành, có dày dặn gió sương. Đây chính là tương lai của Nhân tộc. Ông bắt đầu nói, tiếng của ông không hề lớn nhưng lại rõ ràng từng từ truyền vào tai từng người.

- Phá Diệt Viện không đơn thuần là một học viện, mà còn là phòng tuyến cực kỳ mạnh mẽ của Nhân Tộc. Ở đây có các đại cao thủ đỉnh phong truyền thụ kinh nghiệm tu luyện, có hoàn cảnh tu luyện tốt, có đầy đủ cơ sở để bồi dưỡng nên các cường giả đỉnh phong trong tương lai như đan dược, vũ khí, v.v… Ở đây được tất cả các đại gia tộc cung cấp tiền bạc, tư nguyên, nhân lực để đào tạo các thiên tài trẻ tuổi xuất sắc nhất. Tuy nhiên khi có biến cố ảnh hưởng đến sinh tử tồn vong của Nhân Tộc, Phá Diệt Viện phải đứng ra đầu sóng ngọn gió. Đây chính là ý nghĩa tồn tại của Phá Diệt Viện.

- Ta tin rằng các đệ tử có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra. – Một vị Giáo sư lạ mặt với đôi mắt tam giác gật đầu với Viện Trưởng, bước lên phía trước - Hiện tại tình thế đang hết sức nguy hiểm cho chúng ta, chính xác hơn là cả Nhân Tộc.

Thiếu niên Bộ Lĩnh giơ tay hỏi:

- Đệ tử có câu hỏi: Là do Ma Tộc, hay do Yêu Tộc?

Lan Chi trừng mắt nhìn nó nhưng nó không quan tâm, chỉ tập trung vào Viện Trưởng. Ông cũng không tỏ vẻ khó chịu, gật đầu với nó, trả lời:

- Là Ma Tộc. Theo một số thông tin chúng ta nhận được, cụ thể là một trong chín Chân Vương của Ma Tộc ra tay, Kim Cương Dạ Xoa Chân Vương!

Đám đông ồ lên một tiếng, lập tức xôn xao bàn luận. Đã từ rất rất lâu rồi, mới có một Chân Vương ra tay trực tiếp với bọn họ.

- Thật sự là Ma Tộc, lại còn là một Chân Vương đích thân ra tay. - Bộ Lĩnh trầm trọng lẩm bẩm, sự việc này quá nghiêm trọng. Nếu chỉ là tiểu đả tiểu nháo của các cao thủ bình thường còn có thể dàn xếp, nhưng khi một trong chín Chân Vương tham gia vào đại biểu ý nghĩa khác hoàn toàn. Không cẩn thận có thể dẫn đến xung đột trực tiếp của hai tộc.

Tiểu Cơ Nhi kéo cánh tay Bộ Lĩnh hỏi, cô bé cùng Ngô Vân và tất cả Hỗ Trợ Tổ cũng đã tập trung ở đây:

- Bộ Lĩnh ca ca, Ma Tộc hay Yêu Tộc thì có khác biệt gì sao?

- Có chứ, rất khác. - Bộ Lĩnh gật đầu với cô bé - Yêu Tộc từ lâu đã mất đoàn kết, Thập Nhị Yêu Tộc phân hóa rất nặng. Nếu do họ ra tay chúng ta hoàn toàn trên cơ, có thể tùy tình hình mà thay đổi chiến cục, còn Ma Tộc thì khác hẳn.

- Ma Tộc từ trước đến nay luôn luôn thống nhất dưới trướng của Ma Đế và chín Chân Vương. - Lạc Phi lên tiếng - Cho dù có bao nhiêu thay đổi, thì chín cái ghế Chân Vương và ngai vàng Ma Đế vẫn sừng sững ở đó, chỉ thay đổi người ngồi vào. Vì vậy nếu Chân Vương đã khai đao với chúng ta, đại biểu tám Chân Vương và Ma Đế chắc chắn sẽ không ngồi yên. Cũng rất có thể Kim Cương Dạ Xoa Chân Vương chỉ là người mở đầu, sóng gió vẫn còn chưa tới đâu.

- Oa, sao hôm nay Tiểu Phi ngươi lại thông minh như vậy. - Ngô Vân tròn mắt nhìn Lạc Phi, cảm giác tên tiểu tử này có chút xa lạ. Tiểu Xảo và Tiểu Cơ Nhi cũng rất bất ngờ, dường như đây không phải là Lạc Phi khôn lỏi, tham tiền mà hai tiểu cô nương quen thuộc.

- Thông minh sao, ta vốn vẫn như vậy mà. - Lạc Phi nhún vai. Thực tế kể từ lúc trải qua mộng kiếp của Bán Tử Ấn Kỹ, suy nghĩ, thái độ, cách ứng xử của nó đã thay đổi rất nhiều.

Diệp Phong bật cười, nó vốn không quan tâm lắm đến nhân tình thế thái, hay sinh tử tồn vong của Nhân Tộc. Nó chỉ quan tâm đến người nó muốn quan tâm, và đánh giết sinh tử. Càng có đối thủ mạnh, nó càng thích.

Y Lị Na hơi cắn môi, hai bàn tay nhỏ nhắn trằng bóc xoay đi xoay lại đồng xu cũ nát. Sư phụ cô bé đã từng cảnh báo tuyệt đối không được sử dụng Tiên Tri Nhãn để quan sát tương lai quá xa, đặc biệt là nhìn trộm những đỉnh cấp cao thủ. Đến một cấp bậc đủ cao, những cao thủ đó hoàn toàn có thể phát hiện ra và giết ngược lại người dám nhìn trộm họ. Tiểu cô nương hít một hơi thật sâu rồi cất đồng xu đi, cố gắng đè nén ham muốn của mình lại.

- Các đệ tử không phải đệ tử mới năm nay lập tức rời đi cùng Phí Hoa Giáo sư, nhiệm vụ chi tiết Phí Giáo sư sẽ có chỉ thị sau.

Một giáo sư tiến lên. Ông cũng khá lớn tuổi, tóc lấm tấm bạc, thân hình cao gầy, còn cao hơn Viện Trưởng một chút. Phí Hoa Giáo sư gật đầu với Viện Trưởng rồi vung tay, phần lớn đệ tử trên sân đều rời đi.

- Bạch Giáo sư, Lặc Can Giáo sư, phiền hai người đến đánh thức các đệ tử và giáo sư đang bế quan. Miễn là không phải sinh tử quan thì đều phải triệu tập.

Bạch Lan Chi cùng Lặc Can Giáo sư cung tay nhận mệnh. Trước khi rời đi, nàng lo lắng nhìn lướt qua Trinh Sát Tổ. Đây là lần đầu tiên nàng đảm nhận dạy dỗ một tổ, cùng với các thiếu niên này đã xây dựng được một chút cảm tình. Nàng thật sự lo lắng bọn họ sẽ không bao giờ có thể quay lại đây nữa.

- Cuối cùng, các đệ tử mới nghe lệnh. Trinh Sát Tổ làm đội thứ nhất, lập tức cùng Địa Khuyết tới Thuận Thành của Lý Gia, thăm dò xung quanh. Cụ thể Địa Khuyết sẽ giải thích cho các ngươi trên đường đi. Lý Hạo, ngươi là ngoại lệ, lần này sẽ di chuyển cùng Trinh Sát Tổ. Ta cho các ngươi một nén nhang chuẩn bị, sau đó lập tức xuất phát. Ám Sát Tổ, Chiếu Đấu Tổ, Hỗ Trợ Tổ nghe theo hiệu lệnh của Trạch Dương Giáo sư, chuẩn bị làm đội thứ hai, xuất phát sau Trinh Sát Tổ hai ngày. Người dẫn đội cho các ngươi sẽ là Thiên Tàn.

Hai lão đầu, một người mất một tay, một người mất một chân đột ngột xuất hiện bênh cạnh Trinh Sát Tổ làm bọn trẻ giật nảy mình. Thiên Tàn cúi đầu với Viện Trưởng, nhìn sang Trinh Sát Tổ:

- Có lời cuối gì hãy nói nốt đi, sau này các ngươi không còn cơ hội nữa đâu.

Địa Khuyết mỉm cười, có điều kết hợp với khuôn mặt như ác quỷ thì còn đáng sợ hơn:

- Không cần quá căng thẳng, chỉ cần không phạm sai lầm, các ngươi sẽ không chết!
Bình Luận (0)
Comment