Phàm Nhân Lộ

Chương 44

Trần Gia Thiên Loa Thành, Sơn Hà Điện.

Gia chủ Trần Lãm đang thưởng trà đọc sách, tâm trạng ông ta hôm nay đặc biệt tốt:

“Nếu mọi việc diễn biến theo đúng kế hoạch, vậy thì hôm nay người cũng nên trở về rồi.”

- Gia chủ, Ngũ Trưởng Lão Ngũ Lão Tinh đã trở về. - Trần Hiểu bước đến, mặt hắn cực kỳ trầm trọng

Trần Lãm kì quái nhìn sắc mặt lão bằng hữu, chậm rãi hỏi:

- Có chuyện gì? Tại sao lại là Ngũ Trưởng Lão, các Trưởng Lão còn lại đâu? Thập Tam Quỷ đâu?

- Gia chủ, Thập Tam Quỷ đã toàn diệt. Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão bỏ mình. Ngũ Trưởng Lão đã trọng thương hôn mê. Rất có khả năng tu vi sẽ bị thụt lùi một đoạn dài. - Trần Hiểu trầm giọng đáp.

Trầm Lãm biến sắc mặt, lật tay một chưởng đập tan bàn trà, gầm lên:

- Đánh chung, đánh Mệnh Hồn Chung, mau lên. Theo ta đi gặp Ngũ Trưởng Lão.

Coong… coong… coong…

Từng hồi chuông vang lên, bên trong Trần Gia đại loạn. Mệnh Hồn Chung Trần Gia chỉ được sử dụng khi Trần Gia bị đẩy đến mép vực, thời khắc sinh tử tồn vong. Các Thái Thượng Trưởng Lão Trần Gia lập tức dừng bế quan, tập trung ở đại điện Sơn Hà Điện. Lúc này gia chủ Trần Lãm đang quỳ giữa điện.

Có tất cả bảy vị Thái Thượng Trưởng Lão, một vị ngồi chính giữa, còn lại mỗi bên có ba vị. Thái Thượng Trưởng Lão ngồi chủ vị tức giận quát:

- Trần Lãm, chúng ta tin tưởng giao chức gia chủ cho ngươi, giờ ngươi đã làm ra chuyện gì thế này? Thập Tam Quỷ, Ngũ Lão Tinh gần như chết sạch, ngươi còn gì để nói?

Trần Lãm ngẩng đầu lên, nhìn trực diện vị Thái Thượng Trưởng Lão này, trả lời dõng dạc:

- Hồi bẩm Quy Nguyên Thái Thượng Trưởng Lão, ta không làm gì sai. Tiểu tặc Đinh Bộ Lĩnh vốn mang lòng phản trắc đã lâu, lần này ta đã cử đi lực lượng đủ để tiêu diệt một gia tộc bậc trung, nhưng bị mắc bẫy hắn. Hắn đã liên kết với tử địch của chúng ta, Nguyễn Gia.

Một vị Thái Thượng Trưởng Lão bật thốt:

- Nguyễn Gia, ngươi có chắc không? Để tiêu diệt được cả Ngũ Lão Tinh và Thập Tam Quỷ thì Nguyễn Gia cũng phải điều động ít nhất là một đến hai người là Thái Thượng Trưởng Lão, thêm cả Huyết Lang Sư Đoàn của họ mới có thể làm được.

Trần Lãm khẳng định:

- Là Ngũ Trưởng Lão nói với chúng ta trước khi hôn mê. Nếu các vị Trưởng Lão không tin có thể đi hỏi hắn. - Ông cười lạnh - Ta tự tin ta đã làm đúng, nếu đổi lại là các vị, ta e là còn thê thảm hơn thế.

Một vị Trưởng Lão khác vỗ bàn, quát:

- Hỗn xược, ngươi dám ăn nói như vậy với Thái Thượng Trưởng Lão a. Ta đề nghị bỏ phiếu phế truất Gia Chủ.

- Vĩnh Xuyên Trưởng Lão, mọi việc từ từ bàn, chuyện đâu còn có đó. Trong thế hệ của Trần Lãm cũng không có ai xuất sắc hơn.

- Kình Lâm Trưởng Lão, đừng vì hắn là chắt ruột của ngươi mà bênh vực. Thực tế đã chứng minh hắn đã làm Trần Gia tổn thất nặng nề.

- Đủ rồi. - Quy Nguyên Trưởng Lão gầm lên - Trần Lãm, nói cho chúng ta, ngươi sẽ xử lý chuyện này thế nào?

Trần Lãm rành mạch trả lời, không hề có một chút sợ hãi nào:

- Việc đầu tiên ta làm là thay thế Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh mới. Vị trí Ngũ Trưởng Lão tạm thời giữ nguyên. Sau đó ta cần một câu trả lời từ Nguyễn Gia, cũng không thể để chúng ta ngậm bồ hòn làm ngọt. Tuy nhiên, rất có thể Nguyễn Gia sẽ chối bay chối biến việc này, và cũng có khả năng người ra tay thực sự không phải họ. Việc này theo ta là phải đến địa điểm xảy ra tranh đấu để điều tra kỹ lưỡng. Ta sẽ đích thân đi một chuyến.

- Nếu đúng là Nguyễn Gia làm thì sao? - Vĩnh Xuyên Trưởng Lão hỏi.

Trần Lãm mặt đằng đằng sát khí, đáp:

- Vậy thì nợ máu trả bằng máu. Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh đã chết, ta sẽ làm cho Huyết Lang Sư Đoàn của Nguyễn Gia chôn cùng. Cùng lắm thì khai chiến, Trần Gia ta chưa từng sợ một ai.

Đại điện rơi vào trầm mặc, Trần Lãm biết các vị Thái Thượng Trưởng Lão đang bàn bạc thông qua truyền âm, không muốn để hắn nghe thấy. Một lát sau, Vĩnh Xuyên Trưởng Lão tức giận phất tay áo bỏ đi. Quy Nguyên Trưởng Lão nói:

- Trần Lãm, đứng lên đi. Vĩnh Xuyên hắn vẫn còn canh cánh chuyện cũ trong lòng, ngươi không cần quan tâm. Về việc Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh mới, ngươi có nhân tuyển chưa?

- Hồi bẩm Trưởng Lão, ta đã có một vài người có thể đảm nhiệm. - Trần Lãm đứng dậy, cung tay đáp.

Các vị Thái Thượng Trưởng Lão cùng rời đi. Kình Lâm Trưởng Lão nói:

- Chúng ta muốn thông tin tất cả những nhân tuyển lần này. Tạm thời chúng ta sẽ không bế quan. Ngươi lập tức thi hành.

- Rõ, Trưởng Lão.

***

Thư Phòng Trần Gia, Trần Lãm gia chủ chậm rãi lật mở từng trang sách cũ nát, tấm tắc khen:

- Trần Hiểu, ngươi đã đọc qua Thiên Huyền Nhất Pháp này của Đinh Gia chưa? Rất ảo diệu a.

Trần Hiểu gật đầu, nói:

- Gia chủ, ta đã đọc qua, có vẻ như tiểu tặc Bộ Lĩnh đã động tay chân đâu đó, ta đọc mãi vẫn không hiểu.

Trần Lãm cười lạnh:

- Từ khi chúng ta thành lập, tổ tiên Trần Gia từng rất bá đạo với Hỏa Phần Thiên Pháp, tiếc là sau đó xảy ra đại chiến với Yêu Tộc, Ma Tộc gây ra thất lạc một phần Công Pháp, khiến cho nhưng người tu luyện Hỏa Phần Thiên Pháp không thể sống quá 50 tuổi. Tổ tiên lúc đó đành phải cải tu một công pháp khác là Đại Lực Kim Cang Quyết, nhưng không thể bằng Hỏa Phần Thiên Pháp được. Đinh Gia nắm giữ Thiên Huyền Nhất Pháp, nếu thành tâm thành ý dâng cho ta, thì ta cũng không diệt tộc làm gì. Lần trước tiểu tử đó đột phá, chúng ta đã ép hắn mở mật thất Đinh Gia để lấy Thiên Huyền Nhất Pháp. Ta và ngươi giám sát hắn từ đầu đến cuối, không thể có chuyện động tay chân được.

Trần Hiểu lo lắng nói:

- Vậy bản Công Pháp này là đầy đủ chăng?

Trần Lãm gật đầu, trầm ngâm:

- Có thể còn thiếu một hai đoạn, nhưng không sao. Chúng ta cũng không cần Thiên Huyền Nhất Pháp bản hoàn chỉnh. Chỉ cần biết lộ tuyến vận hành kinh mạch để bổ sung cho Hỏa Phần Nhất Pháp là được. Lão hữu, phiền ngươi làm việc này.

Trần Hiểu nhận lấy quyển sách cũ nát, thận trọng hỏi:

- Vậy còn hội nghị với các vị Thái Thượng Trưởng Lão lúc sáng?

- Ta tự có an bài, ngươi không cần lo lắng. - Trần Lãm nhắn mắt lại - Đi thôi, để binh lính canh gác lùi ra xa một chút, ta cần yên tĩnh.

- Rõ, gia chủ. - Trần Hiểu lui ra ngoài, ra lệnh - Các ngươi, lập vòng bảo vệ bên ngoài, bảo vệ gia chủ cẩn thận cho ta.

- Tuân lệnh. - Âm thanh vang lên đều đặn, toàn bộ binh lính lùi ra bên ngoài, để lại căn phòng tối đen, ánh đèn đã tắt.

***

- Ha ha, ha ha ha… Bộ Lĩnh, ngươi thật sự không làm ta thất vọng. Giết tốt, giết rất tốt. Ha ha ha…

Từng tràng cười âm lãnh của Trần Lãm gia chủ văng vẳng trong đêm, âm trầm, khủng bố.
Bình Luận (0)
Comment