Phàm Nhân Truy Tìm Tiên Truyện

Chương 2 - Ngoại Môn

Không đến nửa tiếng sau, nữ tu mang Trần Minh Nguyên đến một quảng trường.

Nữ tu đó không nhìn cậu bé một cái, đi đến trước mặt một lão giả mặc y phục màu xám, cung kính nói với lão giả này: “Bẩm trưởng lão, chưởng môn bảo đệ tử mang cậu bé này đến ngoại môn đường. Nhờ chấp sự sắp xếp chỗ ở cho cậu ta.”

Lão giả áo xám nghe nữ tu nói xong, liếc mắt nhìn về phía Trần Minh Nguyên đang đứng ở bên cạnh. Lão giả sau đó quay sang nói với thiếu nữ mặc y phục màu trắng này: “Triệu sư điệt, tư chất của cậu bé kia là gì?”

Triệu Yến Phượng nghe Lưu trưởng lão nói xong, lập tức trả lời: “Sư thúc cứ cho cậu bé đó tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử của môn phái đi. Cậu ấy sở hữu bất kỳ tư chất nào, đều lưu cậu ấy ở lại môn phái. Vì cậu ấy là một trong những người còn sống của thôn Huyền Linh, được mang trở về Vân Nguyên Tông; chưởng môn bảo sắp xếp chỗ tu luyện cho cậu ấy ở trong ngoại môn.”

Triệu Yến Phượng nói xong, quay sang nói với Trần Minh Nguyên: “Trần sư đệ, sư đệ tham gia kiểm tra tư chất cùng chúng phàm nhân kia. Bên ngoại môn muốn chắc chắn tư chất tu luyện của cậu. Sau khi cậu hoàn thành cuộc kiểm tra tư chất, thì cậu được môn phái sắp xếp chỗ ở của cậu ở ngoại môn.”

“Đa tạ Triệu sư tỷ.” Trần Minh Nguyên nghe xinh đẹp nữ tu ở trước mặt mình nói, lập tức cất tiếng nói cảm ơn.

Nói xong, hắn xoay người đi đến chỗ tập trung của mọi người ở trên quảng trường. Triệu Yến Phượng nhìn bóng lưng của cậu bé kia một lúc, sau đó triệu hoán ra phi kiếm, rồi ngự kiếm phi hành trở về Vân Nguyên Phong.

Trần Minh Nguyên đứng ở một góc, chờ đợi cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông bắt đầu. Trong lúc chờ đợi, hắn nghe các vị đệ tử của Vân Nguyên Tông nói chuyện, từ trong miệng của họ biếng được điều kiện để vượt qua cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông.

Linh căn là điều kiện bắt buộc để một người trở thành tu tiên giả. Linh căn càng cao, tốc độ tu luyện càng cao, đột phá cảnh giới càng dễ dàng. Linh căn cũng phân biệt thuộc tính, dựa vào thuộc tính linh căn mà mỗi tu tiên giả sở hữu, thì linh căn của tu tiên giả được phân chia như sau: đơn linh căn, song linh căn, chân linh căn, tứ linh căn, tạp linh căn, dị linh căn, huyễn linh căn. Thuộc tính linh căn như sau: kim, mộc, hỏa, thủy, thổ, băng, lôi, phong, quang, ám, …

“Tất cả mọi người yên lặng" Đứng ở trên

đài cao một áo bào xanh người trẻ tuổi hô to một tiếng. Trần Minh Nguyên giật mình một cái, lập tức dừng suy nghĩ.

Tiếng hô to của vị tu sĩ trẻ tuổi này, làm cho mọi người đang thảo luận đột nhiên im lặng.

"Người đều đến đông đủ, bắt đầu nhập môn kiểm tra, chủ yếu kiểm tra chư vị có hay không linh căn. Các ngươi xếp thành hàng, từng bước từng bước đi lên phía trước."

Áo bào xanh đạo nhân nói xong, trên quảng trường lộn xộn không có trật tự người khẩn trương xếp thành hàng. Trần Minh Nguyên bị bài xích đến đội cuối cùng, ở vị trí cuối cùng của hàng đó, hiển nhiên là vì không ai muốn đứng cùng hắn cả. Toàn bộ người đang có mặt ở trong quảng trường này, không biết rằng vị diện chi tử đã xuất hiện, còn là người mà bị người tham gia cuộc khảo hạch bị bài xích.

Không lâu sau, vừa rồi nói chuyện áo bào xanh đạo nhân trống rỗng biến ra một cái bóng rổ lớn nhỏ thủy tinh cầu, sau đó để đội ngũ hàng thứ nhất người nắm tay đặt tại phía trên.

Sau đó thủy tinh cầu thế mà không hiểu sáng, phát ra tới chỉ có màu vàng, lục sắc, màu lam. Áo bào xanh đạo nhân lãnh đạm nói:

"Thủy Mộc Kim tam linh căn, thỏa mãn yêu cầu, ngươi thông qua, đứng bên trái đi."

Đứa trẻ đó nhanh chóng đứng sang bên trái, vì đứa trẻ đã vượt qua cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông. Những người không vượt qua được cuộc tuyển chọn, đứng ở bên phải, đợt cuộc tuyển chọn kết thúc thì được đệ tử của Vân Nguyên Tông đưa xuống núi.

Những hài đồng khác thấy người đầu tiên thông qua cuộc tuyển chọn, đều cầu mong bản thân mình vượt qua. Đời không như mơ, có người vượt qua thì cũng có người thất bại; nhưng người thất bại còn nhiều hơn so với người vượt qua cuộc tuyển chọn.

Không đến một tiếng đồng hồ, năm mươi người đã nhập môn kiểm tra xong, nhưng chỉ có 32 người là vượt qua cuộc tuyển chọn. Những người còn lại đã kiểm tra, đều là người không vượt qua cuộc tuyển chọn.

Theo thời gian không ngừng trôi đi, người đã kiểm tra ngày càng nhiều, người chưa kiểm tra ngày càng giảm. Đã xuất hiện nhiều phàm nhân có linh căn, tư chất chủ yếu là song linh căn, tam linh căn, tứ linh căn, tạp linh căn; nhưng chưa phát hiện ra một người nào có đơn linh căn hoặc biến dị linh căn.

Không lâu sau, đến lượt hàng cuối cùng lên kiểm tra, mà hàng cuối cùng này chính là hàng của nam chính. Người đầu tiên trong hàng lên kiểm tra là một cậu bé khoảng tám đến chín tuổi, khuôn mặt sáng sủa, sau này lớn lên nhất định trở thành một mỹ nam.

Ánh sáng màu xanh lục nhanh chóng hiện lên ở viên trắc linh cầu kia, làm cho mọi người đang có mặt ở trong quảng trường vui mừng. Nhóm người vui mừng nhất chính là chúng đệ tử của Vân Nguyên Tông, và cao tầng Vân Nguyên Tông đang có mặt ở đây.

“Không ngờ thiên linh căn tu sĩ xuất hiện ở trong Vân Nguyên Tông.” Một nam trung niên tu sĩ nhìn ánh sáng màu lục xuất hiện ở trong quảng trường, lập tức thì thào nói.

“Là thiên linh căn tu sĩ. Vân Nguyên Tông chúng ta có cơ hội quật khởi rồi.”

“Đúng vậy. Thiên linh căn tu sĩ này còn là người sở hữu thuỷ hệ thuộc tính.”

“Tất cả yên lặng.” Một lão giả có thực lực khá mạnh lớn giọng nói.

Chỉ một thời gian ngắn, lão giả đó đã xuất hiện ở trước mặt cậu bé, nhìn cậu bé từ trên xuống dưới rồi cất tiếng hỏi cậu bé: “Cậu bé, ngươi tên là gì, năm nay bao nhiêu tuổi.”

Đứa bé này dù tuổi còn nhỏ, nhưng biết người này là một cường giả. Vì vậy cậu bé nhanh chóng đáp: “Bẩm tiền bối, vãn bối tên Hứa Bảo Du, năm nay mười một tuổi.”

“Vậy ngươi có muốn làm đệ tử của lão phu không?” Lão giả nghe xong, lập tức hỏi cậu bé.

Cậu bé nhanh chóng cất tiếng nói: “Đệ tử Hứa Bảo Du, tham kiến sư phụ.”

Trong lòng lão giả rất vui mừng, vì hắn đã thu một đệ tử sở hữu thiên linh căn làm đệ tử. Lão giả sau đó nhìn cậu bé nói: “Ta là Phương Bách, phong chủ của Mạch Nguyên Phong. Đợi cuộc tuyển chọn của môn phái kết thúc, thì vi sư đưa con trở về núi.”

Lão giả nói xong, lập tức quay sang nói với áo bào xanh đạo nhân: “Ngươi tiếp tục đi.”

Áo bào xanh đạo nhân cung kính lĩnh mệnh, sau đó gọi người tiếp theo lên kiểm tra. Cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông vẫn tiếp tục, thời gian ngày càng trôi đi, nhân số người chưa kiểm tra ngày càng giảm dần. Khoảng nửa canh giờ sau, chỉ còn hai người chưa kiểm tra, trong đó có nam chính Trần Minh Nguyên.

Lê Tôn Khang sửa sang quần áo, sau đó đi thẳng đến vị trí của áo bào xanh đạo nhân. Không lâu sau, hắn tay lên trắc linh cầu, rất nhanh trắc linh cầu hiện lên một màu lam, một màu lục. Giọng của áo bào xanh đạo nhân nhanh chóng vang lên: “Thuỷ, Mộc song linh căn. Ngươi đã thông qua cuộc tuyển chọn, đứng ở bên trái.”

Lê Tôn Khang nghe được giọng nói của áo bào xanh đạo nhân, vội vàng đi đến bên trái đứng, cùng với những đệ tử ngoại môn mới của Vân Nguyên Tông. Đôi mắt của hắn thì nhìn về phía Trần Minh Nguyên, nhìn người cuối cùng chưa kiểm tra linh căn.

Trần Minh Nguyên thấy mọi người đang nhìn mình, không có nói gì, sửa sang lại quần áo đang mặc, rồi đi thẳng đến vị trí của áo bào xanh đạo nhân. Không lâu sau, giọng nói của người kiểm tra linh căn vang lên: “Tạp linh căn, ngươi đã vượt qua cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông.”

Một lúc sau, giọng nói của Phương Bách lão giả vang lên: “Chúc mừng các thanh thiếu niên ở bên trái vượt qua cuộc tuyển chọn đệ tử, chính thức trở thành ngoại môn đệ tử của Vân Nguyên Tông. Các ngươi hãy nỗ lực tu luyện, để sớm trở thành Thanh Tuyền cảnh tu sĩ, cũng trở thành nội môn đệ tử của Vân Nguyên Tông.”

Phương Bách lão giả nói xong, lập tức đưa Hứa Bảo Du trở về Mạch Nguyên Phong.

Những người không vượt qua cuộc tuyển chọn của Vân Nguyên Tông, đều được đưa xuống núi. Còn các đệ tử ngoại môn mới, thì được đồng môn sư huynh dẫn dắt đến khu vực của đệ tử ngoại môn; từ giờ trở đi, họ chính thức trở thành đệ tử ngoại môn của Vân Nguyên Tông.

Bình Luận (0)
Comment