Lâm Hạo sau khi tuyên bố kết quả, toàn bộ hài đồng có linh căn là thiên linh căn, song linh căn và chân linh căn đều trở thành ngoại môn đệ tử, đứng ở đằng sau hai người Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương. Chỉ còn lại hơn chục hài đồng có linh căn không thuộc ba loại trên đứng ở thạch đài bên trái, trong hơn chục vị hài đồng này có nam chính Trương Đoàn Nguyên Phàm.
Đôi mắt của Lâm Hạo nhìn về phía hơn mười hài đồng đứng ở bên trái thạch đài, sau đó cất tiếng nói: “Tư chất của các ngươi không tốt, nhưng Vân Thanh Môn mở ra một con đường cho các ngươi. Không biết các ngươi có muốn trở thành tạp dịch đệ tử của môn phái không, mặc dù không trở thành đệ tử chính thức, nỗ lực tu luyện, nếu vượt qua sáu tháng sau kiểm tra thì chính thức trở thành ngoại môn đệ tử của bản môn.”
Lâm Hạo vừa dứt lời, phụ mẫu của những hài đồng có con đứng ở bên trái thạch đài đều thì thào bàn tán.
“Tạp dịch đệ tử, nghĩa là phải hầu hạ người khác. Không được, thà cho con ở nhà còn hơn cho con gia nhập tiên môn trở thành thấp kém nhất đệ tử.”
“Đúng vậy, con của ta ở nhà được ăn no, mặc ấm. Lên núi kiểu gì cũng bị thiệt thòi, thậm chí bị tu sĩ khác cướp đoạt tài nguyên tu luyện.”
Lâm Hạo, Diệp Mẫn Lương nghe được những lời nói này của các vị hương thân phụ lão, không có lên tiếng giải thích. Họ đương nhiên hiểu, tạp dịch đệ tử không phải là đệ tử chính thức của môn phái, tài nguyên tu luyện thiếu thốn hơn so với đệ tử chính thức, họ phải tự mình đi kiếm tài nguyên.
“Ta nguyện ý gia nhập Vân Thanh Môn qua việc trở thành tạp dịch đệ tử.” Trương Đoàn Nguyên Phàm cất tiếng nói với Lâm Hạo-vị tu sĩ mà hắn không nhìn rõ thực lực.
Diệp Mẫn Lương tò mò nhìn Trương Đoàn Nguyên Phàm vài lần, trong lòng tán dương vị phàm nhân muốn gia nhập vào Vân Thanh Tông trở thành một tạp dịch đệ tử này. Lâm Hạo liếc mắt nhìn Trương Đoàn Nguyên Phàm một cái, sau đó xoay người nói với các vị tân đệ tử nhập môn của môn phái: “Các ngươi có mấy phút tạm biệt người thân.”
Nhóm đệ tử ngoại môn mới của Vân Thanh Môn, nhanh chóng rời khỏi hai người Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương, đi xuống thạch đài tạm biệt người thân của mình nhưng chỉ có Trương Đoàn Nguyên Phàm thì đứng im ở một chỗ, ánh mắt hướng về phía Tĩnh Nguyên thôn.
Một khắc sau, tất cả đệ tử ngoại môn mới của môn phái xuất hiện ở trên thạch đài. Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương, phân biệt đưa chúng đệ tử mới quay trở về Vân Thanh Môn bằng pháp bảo của chính mình.
…
Khác hẳn những hài đồng có lần đầu tiên ngồi trên phi kiếm, Trương Đoàn Nguyên Phàm không có kinh ngạc, thay vào đó hắn đứng im ở trên thân phi kiếm nhưng ánh mắt thì luôn hướng về sơn môn của Vân Thanh Môn.
Vân Thanh Môn thân là một trong những đại môn phái ở Đông Vân vực của Thiên Linh đại lục cho nên Vân Thanh Môn cũng có hộ tông đại trận bảo vệ môn phái. Lãnh địa của Vân Thanh Môn ở Huyền Vân đại lục, nằm ở phía Bắc của trấn Bách Tùng.
Tương truyền rằng khai sơn tổ sư của Vân Thanh Môn vốn là một thầy tướng số nổi tiếng ở trên giang hồ, thanh danh của ông được nhiều người biết đến. Trong lúc quay trở về quê nhà, ông đã đi ngang qua Huyền Vân sơn mạch, nhìn thấy sương mù bao phủ quanh năm ở trên Huyền Vân sơn mạch, nồng độ linh khí rất cao vì vậy quyết định thám hiểm Huyền Vân sơn mạch. Ở bên trong một cái sơn động phát hiện ra một quyển công pháp thần bí, một chiếc nhẫn, cùng vài quyển thư tịch; do có tư chất cao, “Vân Thanh Tử” nhanh chóng tu luyện thành công bộ công pháp này, một trăm năm sau xuất quan, thành lập nên Vân Thanh Môn, lấy hiệu “Vân Thanh Tử”.
Trải qua hơn hai nghìn năm phát triển, đến nay Vân Thanh Môn trở thành một tông môn rất nổi tiếng ở Đông Vân vực, danh tiếng của Vân Thanh Môn còn lan rộng ra các khu vực khác của Thiên Linh đại lục. Đệ tử hơn hai nghìn người, có nhiều cường giả ở trong môn phái, trong đó có vài vị tu sĩ Linh Anh kỳ.
Huyền Vân sơn mạch là một sơn mạch có chiều dài hơn hai trăm dặm, nằm ở phía Đông Lan Nguyệt khu. Cách Huyền Vân sơn mạch hơn năm trăm dặm về phía Bắc là Bách Vạn Yêu Lâm, Huyền Vân sơn mạch là một sơn mạch thuộc vòng ngoài của bách vạn yêu lâm. Sơn mạch có hơn mười ngọn núi cao trên hai nghìn mét, thiên địa linh khí hội tụ rất nhiều ở bên trong sơn mạch, khiến cho bên trong sơn mạch có nhiều yêu thú cường đại và linh dược, phần lớn yêu thú ở trong sơn mạch đã bị đệ tử của Vân Thanh Môn liệp sát rồi.
…
Hơn một tiếng đồng hồ sau, Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương mang theo nhóm đệ tử mới xuất hiện ở bên ngoài sơn môn. Lâm Hạo từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái ngọc bài, hộ tông đại trận của Vân Thanh Môn nhanh chóng mở ra; hai người sau đó dẫn chúng đệ tử mới vào bên trong môn phái, trở về Trúc Nguyên Phong.
Trúc Nguyên Phong, “Tĩnh Tâm điện” bên trong.
Đoàn người đứng ở bên ngoài “Tĩnh Tâm điện”. Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương đứng ở trước mặt nhóm đệ tử ngoại môn và tạp dịch, ánh mắt của hai người nhìn về phía trong của “Tĩnh Tâm điện”, Diệp Mẫn Lương sau đó cung kính nói: “Bẩm sư tôn, chuyến này chúng đệ tử tuyển được mười một người có tư chất tốt, ngoài ra còn có một tạp dịch đệ tử.”
“Vi sư đã nhận được báo cáo của các con. Chúng ta Trúc Nguyên Phong từ trước đến nay, đệ tử đều thấp hơn các chi phong khác trong Vân Thanh Môn, lần này hai người các ngươi giúp chi mạch chúng ta nở mày nở mặt.” Bên trong “Tĩnh Tâm điện” truyền ra giọng nói của một người đàn ông.
“Giúp Trúc Nguyên Phong chúng ta nở mày nở mặt là trách nhiệm của chúng đệ tử.”Phong chủ Trúc Nguyên Phong vừa dứt lời, hai người Lâm Hạo và Diệp Mẫn Lương đều đồng thanh nói.
Phong chủ Trúc Nguyên Phong trầm ngâm một lúc, rồi cất tiếng nói: “Mẫn Lương, con đi hộ tống hai vị đệ tử thiên linh căn, một đệ tử song linh căn và một đệ tử dị linh căn, bí mật nhập phong. Còn Lâm Hạo mang những vị đệ tử khác nhập tông.”
Sau khi đạt được mệnh lệnh từ sư phụ, Diệp Mẫn Lương lấy ra pháp bảo Tinh Nguyên Kiếm mang theo Triệu Bảo Phong, Diệp Hồng Thuỷ, Mạnh Vũ Cương, Lâm Tích Bằng rời khỏi “Tĩnh Tâm điện”.
Còn Lâm Hạo sau đó cũng dẫn đám người Trương Đoàn Nguyên Phàm đi tới bên ngoài một sơn cốc, một lúc lâu sau đoàn người xuất hiện ở bên ngoài sơn cốc, đoàn người nhanh chóng bước vào bên trong sơn cốc sau khi Lâm Hạo dùng lệnh bài khai mở trận pháp.
Đoàn người của Lâm Hạo phi thẳng tới ngoại nhân đường của Vân Thanh Môn. Ngoại nhân đường của Vân Thanh Môn là nơi quản lý đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp dịch của Vân Thanh Môn nhưng chưa làm hai khu vực riêng là ngoại môn khu và tạp dịch khu. Đường chủ của ngoại nhân đường là Nhiệm Bách, một vị Chân Cơ hậu kỳ tu sĩ, thổ mộc song linh căn.
Nhiệm Bách đọc xong cuốn thư tịch đang cầm ở trên tay, nhanh chóng ném nó vào bên trong túi trữ vật của mình, lúc này hắn mới cảm nhận được có nhiều người đang đứng ở bên ngoài căn phòng, vội vàng ngẩng đầu lên rồi nhanh chóng phát hiện ra nhóm người Lâm Hạo. Đôi mắt của Nhiệm Bách nhanh chóng nhìn thấy Lâm Hạo, hắn nhanh chóng cất tiếng nói lam y nam tử này: “Lâm sư đệ, ngọn gió nào đưa sư đệ đến đây vậy?”
“Nhiệm sư huynh, sư đệ vừa mới đem chúng đệ tử mới trở về môn phái. Làm phiền Nhiệm sư huynh rồi.” Lâm Hạo nghe vị nam tử phúc hậu ở trước mặt mình nói, lập tức mỉm cười nói.
“Đó là công việc của sư huynh mà.”Nhiệm Bách nghe Lâm Hạo nói xong, lập tức lên tiếng. Nói xong, hắn từ dãy cuối cùng lấy ra một cuốn thư tịch hơi lớn, sau đó dùng một bút lông ghi chép lấy tên, thân phận cùng tư chất linh căn của chúng đệ tử mới.
Một lúc sau, quá trình ghi chép thông tin đã kết thúc. Nhiệm Bách lấy hơn mười tấm lệnh bài, giao cho từng người một theo đúng tên của đệ tử mới, không lâu sau hắn mới cất tiếng nói với chúng đệ tử mới: “Đây là thân phận lệnh bài của các ngươi, các ngươi giữ gìn cẩn thận. Ngày mai cầm nó đi lĩnh vật phẩm nhập môn.”
Lâm Hạo sau đó đưa nhóm người của Trương Đoàn Nguyên Phàm đi tới một cái lầu các nhỏ, một khắc sau nhóm người xuất hiện ở bên ngoài lầu các, Lâm Hạo sau đó nói với chúng đệ tử: “Các ngươi đừng có chạy lung tung, bữa tối có người chuẩn bị cho các ngươi. Ngày mai ra dẫn các ngươi đi lĩnh vật phẩm.”
Đợi Lâm Hạo rời đi, nhóm đệ tử mới thở dài. Họ đều hiểu thân phận của mình hiện giờ, trong tông môn thấp kém nhất tạp dịch đệ tử, nhưng chỉ cần không ngừng cố gắng tu luyện thì sau này nhất định rời khỏi thân phận tạp dịch đệ tử, xa hơn nữa là trở thành cường giả.
Bữa tối rất nhanh xuất hiện ở khu vực nghỉ ngơi của mọi người. Mọi người sau khi ăn tối xong, đặt bát đũa ở bên ngoài phòng, sau đó quay trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
Trương Đoàn Nguyên Phàm ngồi ở bên trong một căn phòng, thì thào nói: “Chính mình hiện giờ đã gia nhập Vân Thanh Môn, mặc dù chỉ là một tên tạp dịch đệ tử nhưng chỉ cần cố gắng tu luyện thì sau này bản thân mình nhất định trở thành cường giả. Tạp dịch đệ tử chỉ có ba tháng bảo vệ, sau ba tháng tự sinh tự diệt, phải nhận nhiệm vụ kiếm lấy tài nguyên tu luyện.”
Trương Đoàn Nguyên Phàm thì thào xong, từ bên trong không gian giới chỉ của bản thân mình lấy ra một viên ngũ hành linh đan, sau đó hắn luyện hoá dược lực của viên đan dược này, tăng cường thực lực của bản thân mình.
Một đêm thời gian rất nhanh liền trôi qua. Sau một đêm liên tục tu luyện, thực lực của hắn đã đạt tới Ngọc Khí bát trọng đỉnh phong, suýt nữa thì đạt tới Ngọc Khí cửu trọng; trước trời sáng, hắn đã kết thúc tu luyện sau khi hắn củng cố xong thực lực. Hiện giờ hắn đang trên đường đi tới một khu vực của Vân Thanh Môn sau khi hắn đã lĩnh xong vật phẩm nhập môn.