Sau một khoảng thời gian, đoàn người rốt cuộc đi tới quảng trường của Vân Thanh Môn.
Trương Đoàn Nguyên Phàm sau khi xuất hiện ở trong quảng trường, liền nhìn xung quanh, hắn thấy trên quảng trường tụ tập rất nhiều người, phần lớn là đệ tử mới nhập môn đến từ các chi mạch ở trong Vân Thanh Môn. Ngoài ra còn có các trưởng lão của các chi mạch, chi mạch Trúc Nguyên Phong do đại đệ tử của phong chủ Trúc Nguyên Phong dẫn đầu, đứng ở vị trí đầu tiên trong hàng, những đệ tử khác đứng ở các vị trí sau.
Sau một khoảng thời gian chờ đợi, cuối cùng nhập môn nghi thức của Vân Thanh Môn bắt đầu.
Chưởng môn chân nhân của Vân Thanh Môn chính là Thái Thanh Huyền, một lão giả có ngoại hình của một người đàn ông trung niên, trên người mặc lấy một bộ y phục màu tím đậm, là Vân Thanh Môn các đời chưởng môn đạo bào; bên hông phải có đeo một thanh trường kiếm đuôi kiếm có khắc một ngọn núi có cửu đỉnh mà ngọn núi cửu đỉnh đó tượng trưng cho cửu phong chính của Vân Thanh Môn, thanh trường kiếm có khắc ngọn núi cửu đỉnh ở đuôi chính là chưởng môn bội kiếm-Cửu Nguyên Ngân Kiếm.
Trung ương quảng trường của Vân Thanh Môn có một pho tượng đá khổng lồ, đối với các đệ tử của Vân Thanh Môn, khi gặp pho tượng đá này thì chúng đệ tử đều phải cung kính hành lễ, ngay cả trưởng lão, thậm chí chưởng môn đương nhiệm của Vân Thanh Môn cũng không ngoại lệ. Pho tượng này chính là thân ảnh của đời thứ nhất Vân Thanh Môn chưởng môn, “Vân Thanh Tử” còn gọi là Trương Đạo Vân Thanh tổ sư.
Trương Đoàn Nguyên Phàm đứng ở cuối hàng, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc y phục màu tím đậm kia. Hắn chỉ thấy người đàn ông đó cung kính hành lễ với pho tượng, sau đó lớn giọng nói: “Khởi bẩm Vân Thanh tổ sư, Vân Thanh Môn từ khi thành lập đến nay vẫn luôn phát triển, mặc dù có một thời gian dài lâm vào suy yếu. Người xưa từng nói, tre già thì măng mọc, Vân Thanh Môn không ngừng phát triển thì công lao lớn nhất thuộc về các thế hệ trẻ của môn phái. Hôm nay, Vân Thanh Môn tổ chức nhập môn nghi thức cho chúng đệ tử mới của môn phái, kính mong tổ sư ở trên trời có linh thiêng chứng giám và ban phước cho chúng đệ tử mới của bổn môn.”
Thái Thanh Huyền nói xong, tia sáng màu xanh lục từ đầu kiếm ở trong tay phải của pho tượng, tiến vào bên trong cơ thể của tất cả đệ tử mới của Vân Thanh Môn đang có mặt ở trong quảng trường.
Trương Đoàn Nguyên Phàm nhìn tia sáng màu xanh lục tiến vào trong cơ thể, không cảm thấy kinh ngạc vì hắn biết đạo quang mang màu xanh lục đó hỗ trợ người phàm mới tu tiên nhanh chóng đột phá ngọc khí nhất trọng. Thiên phú linh căn càng cao, càng dễ đột phá cảnh giới, nhất là tu sĩ sở hữu thiên linh căn, tiếp theo là song linh căn, dị linh căn, chân linh căn, ……tạp linh căn được coi là tư chất linh căn thấp kém nhất ở Vân Nguyên thế giới, là do tốc độ tu luyện chậm chạp, nếu không có cơ duyên thì rất khó trở thành cường giả.
Có mấy vị hài đồng nhanh chóng đột phá tu vi, trở thành Ngọc Khí nhất trọng.
Trương Đoàn Nguyên Phàm mặc dù không thể đột phá tu vi, nhưng đạo quang mang màu xanh lục đó đã bị hắn hấp thu vào trong đan điền, uẩn dưỡng linh lực ở trong đan điền của hắn, giúp hắn sau này dễ dàng đột phá cảnh giới Trúc Nguyên.
Nhập môn nghi thức rất nhanh liền kết thúc, các vị sư thúc của chúng đệ tử mới cũng nhanh chóng dặn dò chúng sư điệt của mình rồi đưa họ trở về.
Trương Đoàn Nguyên Phàm và những vị đệ tử khác sau đó được Lâm Hạo đưa tới thư viện Vân Đạo. Thư viện Vân Đạo nằm ở phía tây Trúc Nguyên Phong, cách Trúc Nguyên Phong hơn một trăm dặm, trên một ngọn núi có tên là Thất Huyền; đây là nơi mà Vân Thanh Môn thành lập để dạy dỗ chúng đệ tử mới của môn phái, trong vòng ba tháng đầu các đệ tử mới sẽ được trưởng lão của thư viện Vân Đạo dạy dỗ, sau ba tháng trưởng lão của thư viện sẽ kiểm tra thực lực của chúng đệ tử xem đủ tư cách để trở thành ngoại môn đệ tử của Vân Thanh Môn chưa.
Để trở thành ngoại môn đệ tử của Vân Thanh Môn thì tu vi phải đạt tới Ngọc Khí tứ trọng, nếu không đủ điều kiện trở thành ngoại môn đệ tử thì tiếp tục trở thành tạp dịch đệ tử, chỉ khi nào thực lực đạt tới Ngọc Khí tứ trọng trở lên là thoát được thân phận tạp dịch đệ tử, bước vào hàng ngũ ngoại môn đệ tử của Vân Thanh Môn.
Lúc nhóm đệ tử tạp dịch của Trúc Nguyên Phong xuất hiện ở thư viện Vân Đạo, thì bên trong thư viện đã tập trung rất nhiều đệ tử rồi. Lâm Hạo đi tới trước mặt một vị lão giả, trên người mặc lấy một bộ y phục màu cam, dưới cằm là một bộ râu màu đen có vài sợi màu trắng; một lúc sau Lâm Hạo cung kính nói với vị lão giả này: “Bái kiến Khương lão, đệ tử mang đệ tử mới đến muộn. Khương lão có thể vào dạy đệ tử mới rồi.”
“Dù sao từ quảng trường của môn phái đến thư viện Vân Đạo khá xa, cũng cảm ơn ngươi đã mất công đưa chúng hài từ đến đây. Được rồi, ngươi cứ trở về núi đi, hôm nào rảnh ta đến Trúc Nguyên Phong thăm sư phụ của ngươi.”Khương lão nghe xong Lâm Hạo nói, liền cất tiếng trả lời.
Nói xong lão dẫn nhóm đệ tử mới của Trúc Nguyên Phong đi vào bên trong phòng học. Nhóm đệ tử mới sau khi đi vào bên trong phòng học, nhanh chóng ngồi vào vị trí, khoảng nửa tiếng sau Khương lão bắt đầu giảng cho chúng đệ tử mới biết về thập nhị kinh mạch, ngũ hành, cuối buổi học dạy chúng đệ tử tu hành công pháp chính của môn phái là “Huyền Vân Thái Cực Quyết”.
“Huyền Vân Thái Cực Quyết” là trấn phái công pháp của Vân Thanh Môn, do “Vân Thanh Tử” truyền xuống, được Vân Thanh Môn lưu truyền đến nay. Công pháp này rất huyền ảo, khó hiểu, nhưng bù lại là một cuốn tu luyện công pháp vô thuộc tính, cho nên bất kỳ tu sĩ nào đều có thể tu luyện bộ công pháp này.
Để tránh tình trạng trấn phái công pháp lộ ra bên ngoài, Vân Thanh Môn chỉ cho đệ tử ngoại môn, nội môn tu luyện đến tầng thứ ba của công pháp cũng tức là tu luyện đến Chân Cơ hậu kỳ. Bí mật này chỉ có những người có cấp bậc cao trong Vân Thanh Môn biết thôi.
“Mọi người về phòng hãy cố gắng tu luyện, tăng cường nâng cao thực lực của mình, có như vậy mới vượt qua khảo hạch vào ba tháng sau. Thực lực đạt tới Ngọc Khí tam trọng, có thể đi tới tạp vụ đường nhận tạp vụ để làm. Tu vi đạt tới Ngọc Khí tứ trọng là có thể trở thành ngoại môn đệ tử, hoàn toàn có thể đi tới nhiệm vụ đường ở Linh Thanh Phong nhận nhiệm vụ để làm.” Khương lão nói với chúng đệ tử.
“Vâng ạ.” Tất cả chúng đệ tử đều đồng thanh nói sau khi Khương lão dứt lời.
“Một tháng sau, ta bắt đầu khảo hạch các ngươi. Thành tích của các ngươi có liên quan đến bổng lộc của các ngươi, cho nên các ngươi hãy cố gắng tu luyện. Sau đó các ngươi bắt đầu học tập một số loại phụ trợ pháp thuật, do vài trưởng lão trong thư viện Vân Đạo dạy dỗ, những ai muốn học luyện đan, luyện khí, chế phù,…thì đăng ký ở chỗ ta. Ta sẽ đưa các ngươi đến chuyên chúc địa khu học tập.” Khương lão trầm ngâm một hồi, rồi tiếp tục nói với chúng đệ tử mới của Vân Thanh Môn.
Nói xong, Khương lão nhanh chóng rời đi, Trương Đoàn Nguyên Phàm và những đệ tử khác sau đó rời khỏi thư viện Vân Đạo, trở về nơi cư trú của họ.