Phản Diện Siêu Cấp ( Dịch Full )

Chương 1019 - Chương 765: Muốn Gặp Ta?

Danh Sách Chương - Phản Diện Siêu Cấp (Dịch FULL) - vipTruyenGG.com Chương 765: Muốn gặp ta?

 

 

 

"Ngươi, nam nhân của ngươi! ?"

"Ách...!"

"Ngươi cho rằng ngươi đã thắng sao!"

Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư phát ra tiếng hừ lạnh.

"Hắc hắc hắc." Doanh Phượng Tiên vừa lộ ra nụ cười thành thạo, vừa tiếp tục nói: "Không bằng nói các ngươi cũng cần phải mau chóng nói cho rõ ràng? Nếu trì hoãn tiếp nữa, ta cũng sẽ không còn coi các ngươi là đối thủ nữa a, hãy hành động nhanh lên, như vậy ta cũng có thể giải quyết triệt để các ngươi!"

Doanh Phượng Tiên cáo biệt xong liền hiên ngang rời đi, mà ba nữ Dương Xuân thì là không biết làm sao, nguyên một đám cũng nhanh chóng rời đi.

Cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình Trần Khuynh Địch đứng ở trong gió. Thẳng cho đến khi Long Thiên Tứ xuất hiện.

"Khục."

"Này tiểu tử thúi, ngươi dự định ngẩn người cho tới khi nào?"

Trần Khuynh Địch giật mình một cái, lấy lại tinh thần từ trong trạng thái ngẩn người, sau đó hấp háy mắt, có một chút thất vọng nhìn về phía Long Thiên Tứ, nói: "Hả? Đang nói ta sao Thái Thượng trưởng lão."

"..."

Long Thiên Tứ khẽ co khóe mắt lại, tên tiểu tử này từ khi đột phá bên trong trận chiến Thuần Dương Cung, hơn nữa sau khi phát hiện ra đã có thể đánh thắng bản thân ta, có cảm giác thái độ của hắn giống như trở nên càng ngày càng tùy ý a, cho dù là một chút kính già yêu trẻ cũng không hiểu được, quả nhiên là xã hội ngày càng bại hoại, ngày một xấu đi...

Long Thiên Tứ nhếch miệng, chợt tức giận nói ra: "Có người đưa tin đến cho ngươi."

"Có muốn đọc không?"

"Đưa tin? Ai?" Trần Khuynh Địch giật mình một cái, hung hăng lắc lắc đầu, vứt bỏ tạp niệm, khôi phục lại trạng thái làm việc chăm chỉ.

"Nói đến cũng rất thú vị, đối phương cũng không có giấu diếm thân phận." Long Thiên Tứ trừng mắt nhìn, lộ ra nụ cười rất là trào phúng: "Là người suất lĩnh các trung, tiểu thế lực vây công Thái Hoa Sơn trước đó, ngươi cũng biết, là cái tên tông chủ Nhật Nguyệt Kiếm Tông xui xẻo kia, là người Đại Chu mà ngươi nói trước đó!"

Trần Khuynh Địch dùng năm giây mới tìm ra sự tồn tại của người này từ trong trí nhớ.

"Xác thực là như thế, hắn đưa tin đến?"

"Đúng vậy, theo như hắn nói, Thái Tử Hoành Xương Đại Chu...không đúng, một cái Hoàng Tộc nghèo túng ngàn năm, lại còn dám tự xưng là Thái Tử, thực sự là to gan lớn mật, bất quá, ừm, hắn nói cái gì là Thái Tử Hoành Xương kia muốn gặp ngươi một lần, thế nào? Có hứng thú đi gặp một chút không?"

"Muốn gặp ta?" Trần Khuynh Địch xoa cằm một cái.

Muốn gặp ta? Hay là muốn gặp Dương Xuân?

Cuối cùng Trần Khuynh Địch cũng không có đọc thư, mà là trực tiếp lựa chọn tiếp kiến tên gia hỏa đưa tin - Minh Tôn ở trong Vạn Thọ Cung.

"Ha ha ha! Đây không phải là Minh Tôn đạo hữu sao, lần này ngươi đến đây có chuyện gì quan trọng?"

Nhìn Trần Khuynh Địch dị thường hiếu khách, Minh Tôn giật khóe miệng một cái, vô thức muốn rời đi, bất quá lại nghĩ đến mục tiêu của bản thân lần này, hắn vẫn cưỡng chế sự khó chịu ở trong lòng, cũng lộ ra nụ cười rực rỡ nói: "Cũng không có gì, Long Thái Thượng trưởng lão hẳn là đã nói cho ngài rồi chứ?"

"Lần này là Thái Tử Triều ta muốn gặp mặt ngài một lần."

"Thái Tử!" Trần Khuynh Địch liếc nhìn Minh Tôn một cách quỷ dị.

Cái từ Thái Tử này ngươi muốn dùng thì dùng sao? Trách không được Đại Chu ở trong ngàn năm qua lại bị Đại Càn chèn ép thành dạng này, ông trời ơi, nghe cái tự xưng này liền biết, Đại Chu từ đầu tới đuôi cũng đều không hề từ bỏ qua nguyện vọng phục quốc, nói dễ nghe một chút thì là kiên nhẫn, nói khó nghe thì chính là không biết sống chết, may mà bọn họ còn có thể kiên trì cho tới hôm nay a!

Bất quá như vậy thì có liên quan gì tới ta?

Trần Khuynh Địch đảo con ngươi một vòng, nụ cười ở trên mặt càng trở nên xán lạn: "Thái Tử sao, Thái Tử cái gì đó, đúng, vì sao lại muốn gặp ta?"

"Thái Tử Triều ta tên là Cơ Hoành Xương!"

"À đúng rồi, là Thái Tử Hoành Xương, nói đi, vì sao lại muốn gặp ta?"

Thần sắc của Trần Khuynh Địch bỗng nhiên nghiêm túc hơn một chút, thái độ dối trá cà lơ phất phơ nguyên bản biến mất trong nháy mắt, thay vào đó thì là một cỗ khí thế ngất trời, bắt đầu từ trận chiến Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch liên tục chiến đấu với Kiếm Tông Phật Môn, về sau lại hủy diệt Tần thị, ở trong đoạn đường này đã chinh chiến mấy lần cùng với cường giả đỉnh cao.

Không cần phải nhiều lời, chỉ là cỗ khí thế này ở trên người hắn, cũng đủ khiến cho võ giả thông thường cảm thấy run sợ ở trong lòng.

Ngay cả Minh Tôn cũng đều cảm thấy hít thở khó khăn.

"Minh Tôn đạo hữu cũng đã biết, con đường võ đạo cường giả vi tôn, ta hiện tại nói như thế nào cũng là người thay mặt chưởng giáo Thuần Dương Cung, càng là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, nếu như Đại Chu..ừm, Hoàng Đế Đại Chu thì cũng thôi đi, nhưng chỉ là Thái Tử Đại Chu liền muốn tùy ý mời ta gặp mặt, có phải là hơi có một chút qua loa?"

Minh Tôn bất đắc dĩ gật gật đầu.

Xác thực.

Con đường võ đạo cường giả vi tôn, đây chỉ là lời dễ nghe, thay một lời nói khác, kỳ thật chính là con đường võ đạo mạnh được yếu thua, cường giả đương nhiên sẽ được người yếu tôn kính, mà Thái Tử Đại Chu cũng không phải là Thái Tử Đại Càn, một người là Võ Đạo Tông Sư, một người là Hỏa Luyện Kim Đan.

Đổi thành Thái Tử Đại Càn tới, Trần Khuynh Địch sẽ còn đáp ứng lời mời tiến đến gặp mặt một lần.

Nhưng đổi thành Thái Tử nhà mình, vậy thì lại không giống.

Huống chi Thái Tử nhà mình còn có ân oán cùng với vị Cung chủ Vạn Thọ Cung này.

Dùng lời nói thông tục kỳ thật chính là: Trần Khuynh Địch không muốn cho mặt mũi!

"Đương nhiên." Minh Tôn xoay chuyển lời nói: "Mặc dù là hi vọng gặp mặt một lần, nhưng nếu có thể, Thái Tử Điện hạ càng muốn gặp một người khác hơn, chính là đệ tử Dương Xuân của quý tông."

"Ngài hẳn là cũng biết chứ?"

Trần Khuynh Địch gật đầu một cái ở trong lòng, quả nhiên là dạng này.

Đối tượng chân chính mà Thái Tử Đại Chu muốn gặp kỳ thật căn bản không phải là ta, mà là Dương Xuân, chuyện này cũng rất phù hợp với phong cách của hắn a, từ bên trên tính chất cũng không có gì khác biệt so với Tần thị lúc trước.

Bất quá...Thuần Dương Cung gần đây có một chút quá kiêu căng.

Nói thật, nếu có thể thì Trần Khuynh Địch dự định yên lặng một đoạn thời gian, tối thiểu là tới khi hệ thống nhà mình thăng cấp hoàn tất, sau khi sử dụng hết thôi diễn đại đạo, thực lực tăng thêm một bước lại đi gây chuyện, bằng không thì nếu một mực làm chuyện xấu khắp nơi, chỉ sợ sẽ gặp phải phiền toái...

Bất quá dù sao đây cũng là việc có quan hệ đến Dương Xuân.

"Ta sẽ trưng cầu ý kiến của sư muội, nếu như nàng không có ý kiến, ta sẽ đáp ứng lời mời."

"Tốt." Minh Tôn gật đầu một cái, chợt đứng dậy nói: "Nếu như đáp ứng, xin mời cung chủ mang theo Dương Xuân tiến về Hoài Nam Đạo, chỉ cần các ngươi đến, chúng ta sẽ biết."

"Được."

Sau khi lấy được câu trả lời của Trần Khuynh Địch, Minh Tôn lập tức rời khỏi Thái Hoa Sơn, trực tiếp chui vào bên trong hư không vô ngần, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài, ở phía trên tỏa ra hào quang, một đạo quang kéo dài ra mang theo lệnh bài, chui vào một chỗ trong hư không, phảng phất như đèn chỉ đường vậy.

Đây là một loại thủ đoạn tránh cho bị theo dõi.

 

 

Bình Luận (0)
Comment