"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Sư huynh, xin, xin lỗi..."
Toàn thân ni cô đều đang run rẩy, hai tay run rẩy chắp ở trước ngực, dường như đang kiệt lực bảo trì sự trấn định, nhưng lại không tỉnh táo được:
"Ta, ta đào tẩu, bỏ lại những sư huynh khác, ta, ta chỉ biết rõ nơi này, nơi này là an toàn nhất...xin, xin lỗi sư huynh, ta thực sự không muốn..."
Sau khi nhìn thấy ni cô hốt hoảng như vậy, võ tăng ngây cả người, chợt không khỏi lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
"Ngươi lâm trận bỏ chạy?"
"Ta, ta, ta.."
Võ tăng lắc đầu, tiến lên sờ đầu của ni cô:
"Đừng quá tự trách, ngươi còn nhỏ, không có tu vi gì, đi cũng là chịu chết, chạy cũng là điều bình thường, ngươi ở đường viện nào?"
"Ở La Hán Đường."
"La Hán Đường sao...La Hán Đường?" Võ tăng kinh ngạc, bằng tay nhỏ chân nhỏ của ni cô này, La Hán Đường?
Không chờ hắn kịp phản ứng.
Trong nháy mắt ni cô ngẩng đầu, một vệt u quang lấp lóe, Long Ngạo Thiên liền xuất hiện ở phía sau võ tăng, dùng sống đao hung ác đập vào cái cổ của võ tăng, đập cho hắn hôn mê bất tỉnh.
"Làm rất tốt!"
"Nhanh lên nhanh lên!"
Vô Vọng Ma Tôn kêu to ở trong đầu của Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên nào dám trì hoãn, trực tiếp lôi võ tăng đã hôn mê vào Tàng Kinh Các, mà Quỷ Ảnh thì là bước ra một bước, thân hình biến hóa, bộ dáng ni cô nguyên bản biến mất trong nháy mắt, thay vào đó thì là dáng người cùng với khuôn mặt giống nhau như đúc với võ tăng kia, ngay cả khí tức cũng đều tương tự.
"Nhanh!"
"Thời gian là có hạn cho nên chỉ có thể lục soát một tòa Tàng Kinh Các này, vơ vét mọi thứ có thể!"
"Yên tâm!"
Vô Vọng Ma Tôn cười ha hả ở trong đầu của Long Ngạo Thiên:
"Năm đó ta cũng đã từng vụng trộm âm thầm tiến vào Phật Môn, khảo sát qua thực địa, ở bên trong toà Tàng Kinh Các này tuyệt đối có đồ tốt, không phải loại phế vật như truyện ký của Phật Môn, mà là Tàng Kinh Các cất giữ tuyệt thế võ công của Phật Môn! Vào nhanh đi!"
"Được!"
Làm đến bước này, ngay cả Long Ngạo Thiên cũng đều trở nên kích động, nhưng ở bên cạnh toà Tàng Kinh Các mà bọn hắn chiếm cứ, trong một toà Tàng Kinh Các khác.
"Xoẹt!" Đao quang xẹt qua, võ tăng thủ vệ chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
Xuất hiện ngay sau đó là một thanh niên nam tử mặc áo bào đen.
Nếu như Long Ngạo Thiên có ở chỗ này nhất định sẽ nhận ra đối phương.
"Phong thủy luân chuyển, năm nay đến lượt ta, không điên cuồng không sống được, không chiếm tiện nghi không phải là ta…"
"Toà Tàng Kinh Các mà giáo chủ nói là toà này sao?"
"Đây là cơ hội thật tốt không thể bỏ qua..."
Thái tử Hoành Xương vừa lẩm bẩm vừa động viên bản thân, vừa dùng tốc độ như ánh sáng chạy vào Tàng Kinh Các.
Sự thật đã chứng minh, Phật Môn thật đúng là lũ nhà giàu.
Vừa đi vào bên trong Tàng Kinh Các, Long Ngạo Thiên liền bị tất cả giá sách cơ hồ chất đầy công pháp võ học làm cho rung động, một tòa Tàng Kinh Các lớn như vậy, ở trên mỗi một cái giá sách thế mà đều chất đầy võ công, loại số lượng này, chỉ sợ cũng đã bằng một phần ba Tàng Kinh Điện của Thuần Dương Cung.
Mà dạng Tàng Kinh Các này Phật Môn có khoảng chừng mười mấy tòa! Trách không được đám người Phật Môn kia một mực xem thường các thánh địa võ đạo khác, bằng vào loại nội tình này, cơ hồ đã chú định Phật Môn sẽ không có khả năng rơi vào thời kỳ suy yếu giống như Thuần Dương Cung, có nhiều công pháp võ học như vậy đặt cơ sở, coi như là một con lợn, chỉ sợ cũng đều có thể trở thành nhân tài kiệt xuất ở bên trong đồng cảnh giới.
Bất quá rất đáng tiếc.
"Tất cả đều là của chúng ta!" Vô Vọng Ma Tôn trực tiếp hiển lộ ra thân hình, lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt giang hai cánh tay hét lớn.
Năm đó hắn đã muốn cướp sạch Tàng Kinh Các của Phật Môn, nhưng tiếc là vẫn một mực không tìm được cơ hội thích hợp, kết quả không ngờ được bây giờ hắn lại đạt được ước muốn.
Hơn nữa quan trọng nhất là.
"Nếu ta nhớ không lầm mà nói, ở bên trong toà Tàng Kinh Các này có hai quyển tuyệt thế võ công, mặc dù không phải là loại đứng đầu kia, nhưng toàn bộ đều có thần hiệu không giống bình thường, ở bên trong tuyệt thế võ công cũng được coi là loại hình không tệ, một quyển ở trong đó tên là [Phật Thuyết Địa Tàng Bồ Tát Bản Nguyện Kinh].
"Có công pháp như vậy mà nói, ta liền có thể trùng tu sống lại."
"Đến lúc đó bổn Ma Tôn sẽ mang theo ngươi đi ăn ngon uống đã!‘’
"Nhanh lên nhanh lên!"
"Được!"
Long Ngạo Thiên nào dám trì hoãn, trực tiếp đâm đầu vào bên trong biển sách Tàng Kinh Các, tinh thần lực gào thét mà ra, bắt đầu tìm kiếm tuyệt thế võ công mà Vô Vọng Ma Tôn nói tới, mà Vô Vọng Ma Tôn cũng phối hợp tác chiến ở bên cạnh, gặp được cấm chế thủ hộ công pháp Phật Môn, hắn liền tiến hành phá giải hết.
"Ma Tôn…là ảo giác của ta sao, ngươi thật giống như là rất nhuần nhuyễn a?"
"Nói nhảm."
"Lão phu trước kia đã bí mật diễn luyện qua rất nhiều lần rồi."
"Bội phục!"
Long Ngạo Thiên cảm thấy nếu không thì mình vào một ngày nào đó cũng đi vào trong Tàng Kinh Các Thuần Dương Cung lật qua bản gọi là [thổ phỉ tu dưỡng bản thân] mới được.
Mà cùng lúc đó, thái tử Hoành Xương ở bên kia cũng không nhàn rỗi.
"Nếu tin tức của phụ hoàng cùng với giáo chủ không có sai mà nói, ở bên trong tòa Tàng Kinh Các này phải có một quyển tuyệt thế võ công, chính là bí sách mà Phật Môn thu thập tín ngưỡng lực, [Bàn Nhược Ba La Mật Đa Tâm Kinh], nếu như lấy được nó mà nói, Đại Chu mới xây liền có thể tụ tập được long mạch khí số một lần nữa, tiến hành tranh đoạt thiên hạ…
Long mạch khí số, cũng chính là long khí, đơn giản chính là sự tán thành của bách tính chúng sinh, cùng với tín ngưỡng lực còn có Tổ Long Trung Nguyên có cách làm khác nhau nhưng lại có kết quả giống nhau đến kì diệu, mà Thái Tổ Đại Càn năm đó đã dung hợp long mạch khí số Đại Càn cùng với Tổ Long Trung Nguyên, lúc này mới có Đại Càn thịnh thế phồn hoa như bây giờ.
Về phần Đại Chu, kể từ năm đó sau khi bị Đại Càn diệt quốc, làm sao còn có cái gì là long mạch khí số, nói là tiền triều, nhưng trên thực tế chỉ là một đám chó nhà có tang mà thôi.
Nhưng nếu như có thể tụ hợp long mạch khí số mà nói, liền mang ý nghĩa Đại Chu thực sự đi ra từ bóng tối trong quá khứ, xem như là một cái vương triều chính thống, cũng chỉ có dạng vương triều này, mới có tư cách tranh đoạt thiên hạ, huống chi trải qua lần thất bại trước, ở trong lòng của Đại Chu cũng có tiểu tâm tư.
Nếu như có thể làm giống như Thái Tổ Đại Càn ngày xưa, dung nhập Tổ Long Trung Nguyên vào bên trong long mạch khí số nhà mình...
Đại Chu chẳng phải là sẽ có thể nhất phi trùng thiên?
Ôm ý nghĩ như vậy, Hoành Võ Đế cùng với Minh Giáo mới để cho thái tử Hoành Xương đi đến Phật Môn đục nước béo cò, về phần tại sao bản thân bọn họ không đến...
Chủ yếu vẫn là không kịp.
Trận chiến Tu Di Sơn tới quá nhanh, Hoành Võ Đế căn bản không thể thoát thân được, mà giáo chủ Minh Giáo sau khi phát giác ra được khí tức của Thánh Thượng Đại Càn thì căn bản không dám đi tham gia náo nhiệt, suy đi nghĩ lại, tự nhiên là để cho thái tử Hoành Xương có khoảng cách so với Tu Di Sơn gần nhất đi.