Có khả năng sẽ khiến cho người Đại Chu phát hiện ra, ngược lại sẽ đánh rắn động cỏ.
Đương nhiên, nàng kỳ thật cũng có thể đổi thành muốn khuôn mặt phái nam khác để sử dụng, nhưng nên nói như thế nào đây, đã quá lâu không có lộ ra chân dung, nàng có một chút nóng lòng muốn thử...
Cho nên ở trong bất tri bất giác liền làm như vậy.
Vốn dĩ cho rằng hình dáng của mình cơ hồ là chưa từng xuất hiện ở trước mặt của Trần Khuynh Địch, cơ hồ là không chê vào đâu được, kết quả không biết vì sao tên gia hỏa này từ khi bản thân vừa tiến đến, liền dùng một loại biểu lộ quỷ dị nhìn mình, khiến cho Quỷ Ảnh không tự chủ được hoài nghi bản thân có phải là đã bại lộ hay không.
Bất quá bây giờ xem ra hẳn là ảo giác a.
"Hừ!" Nghĩ đi nghĩ lại, Quỷ Ảnh lại đột nhiên có một chút bất mãn, mặc dù chân dung của mình cơ hồ chưa từng xuất hiện, nhưng trước đó vào thời điểm ngẫu nhiên xuất hiện một lần, Trần Khuynh Địch thế nhưng mà còn tỏ tình đối với mình đây, kết quả hiện tại xem ra Trần Khuynh Địch thế mà không có một chút ấn tượng nào, quả nhiên là nam nhân đều là kẻ gạt người...
Xuất phát từ một chút lo lắng này.
Trước khi đi, nàng đã cố tình không cẩn thận giẫm một cước vào chân của Trần Khuynh Địch, sau đó để lại một mình Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt phát mộng, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Dù sao thì nàng cũng rất là bận rộn, đi theo Trần Khuynh Địch chỉ là do chợt có linh cảm, nàng còn muốn đi liên hệ với nằm vùng Cẩm Y Vệ ở bên trong Hoài Thủy Thành, mau sớm nắm vững toàn bộ tình hình của Hoài Nam Đạo gần đây, làm sao có thể giống như ông chủ Trần Khuynh Địch tự do tự tại này, thế mà mang theo Dương Xuân đi đến cửa hàng quần áo...
Hừm...
Nghĩ tới đây, Quỷ Ảnh lại muốn trở về tiếp tục giẫm vào chân của Trần Khuynh Địch.
"Hắt xì!"
Ở bên trong phòng thay đồ, Dương Xuân vừa mới thay quần áo xong không biết vì sao, lại đột nhiên hắt hơi một cái.
"Chuyện gì đang xảy ra?"
"Nhất định là các nàng Tiêm Tiêm tỷ đang ghen tỵ với ta! Ừm! Nhất định là như vậy!"
"Tốt! Vạn sự đã sẵn sàng!"
Dương Xuân ngắm nhìn mình trong gương, lúc này nàng đang ăn mặc trang phục tương đối làm cho người ta ngoài ý muốn, đương nhiên, cũng không phải là loại trang phục xấu hổ như là loại hình thỏ ngọc kia.
Ở thân trên là một bộ áo choàng thêu lên đường viền.
Dưới người thì là quần ngắn phối hợp cùng với trường ngoa.
Nếu dùng hai chữ để hình dung...thì chính là cường thế.
Thay đổi loại phong cách thiên chân khả ái bình thường của Dương Xuân kia, mặc bộ trang phục này vào Dương Xuân thế mà thật sự có loại cảm giác đại nhân, mặt mày mang theo khí thế bén nhọn, sau khi cẩn thận soi gương, Dương Xuân hài lòng gật gật đầu, sau đó lập tức rời khỏi phòng thay đồ đi về phía phương hướng Trần Khuynh Địch.
Mà Trần Khuynh Địch thì tự nhiên cũng phát hiện Dương Xuân đi ra.
"Ấy?"
"Sư huynh!"
Ngay cả ba chữ đại ca ca cũng đều không gọi, mà gọi là sư huynh, loại cải biến dị thường này khiến cho Trần Khuynh Địch nhướn lông mày lên, trực giác nói cho hắn biết có chuyện gì sắp phát sinh.
"Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Dương Xuân cũng không dừng bước chân! Đi một đường hướng về phía trước!
Nói đến cùng nàng và Trần Tiêm Tiêm còn có Lạc Tương Tư đều đã học được một bài học, sau khi bị Phượng Tiên tỷ tỏ tình trước với sư huynh, các nàng không thể nghi ngờ đều rơi vào bên trong quẫn cảnh, muốn đánh vỡ tình cảnh lúng túng, nhất định phải giống như Phượng Tiên sư tỷ, ví dụ như xuất ra thái độ cường ngạnh cùng với quyết tâm kiên định mới được!
Không sai!
Theo sát bước chân của Phượng Tiên tỷ, Dương Xuân ta cũng phải tỏ tình rồi!
Hơn nữa ta còn muốn dùng tới tuyệt chiêu mà bản thân vừa mới học được gần đây, danh xưng là tất sát kỹ thổ lộ có xác xuất thành công cao tới 77%, dùng một hơi trở thành người thắng cuộc!
"Ách, chuyện gì đang xảy ra..."
"..."
Trần Khuynh Địch bị khí thế trầm mặc không nói của Dương Xuân chấn nhiếp, không tự chủ được mà lui về phía sau mấy bước, vừa vặn tựa vào bên tường, mà Dương Xuân thì là hai mắt sáng lên, đây chính là cơ hội! Nàng bước nhanh hơn, tiếp cận Trần Khuynh Địch đồng thời đưa tay phải ra, định dùng tay phải chống vào trên tường sau lưng Trần Khuynh Địch.
Đúng thế!
Đây là chiêu thức tất sát tên là Kabedon (*)!
Kabedon(*): Xoay người đối phương, áp sát và đấm vào tường… nghe thì có vẻ hơi mạnh bạo nhưng những chiêu thức nhanh gọn của “kabe-don” dễ dàng khiến trái tim các cô gái rung rinh bất chợt.
Chỉ cần thi triển ra một chiêu này, dùng cánh tay cùng với thân thể hình thành không gian làm cho đối phương không chỗ có thể trốn, rút ngắn khoảng cách khiến cho một phương bị thổ lộ cảm thấy ngượng ngùng, từ đó đề cao tỷ lệ thổ lộ thành công!
Xem chiêu!
Kế hoạch của Dương Xuân là rất hoàn mỹ, nàng rất thuận lợi dùng tay phải gõ ra một tiếng "đông" trên bức tường sau lưng của Trần Khuynh Địch, sau đó cái đầu nhỏ của Dương Xuân cứ như vậy một mạch đụng vào trên bụng của Trần Khuynh Địch, phát ra tiếng ầm ầm, cả khuôn mặt càng là trực tiếp vùi vào trong quần áo của Trần Khuynh Địch.
Dương Xuân: "..."
Trần Khuynh Địch: "..."
Chủ quan rồi! Không ngờ được còn có loại bẫy rập này tồn tại.
Trên đường trở về, Dương Xuân đã thay lại bộ đồ cũ, ở trên đường đi cả khuôn mặt nhỏ đều là vặn vẹo, mà Trần Khuynh Địch thì là vừa sờ lên cằm, vừa suy nghĩ.
Ngươi nói xem...Xuân sư muội vừa mới làm trò gì thế? Húc cả người vào trên người của mình, quả thực giống như là đang làm nũng vậy.
A! Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái, lập tức tỉnh ngộ lại: Đúng rồi! Lúc này Dương Xuân thế nhưng đang ở vào trạng thái phụ thân bị thế lực thần bí bắt đi a, coi như là nhân vật chính, ở trong lòng ít nhiều vẫn sẽ có một chút bất an, mà ở phía dưới tình huống bất an, làm nũng một chút đối với sư huynh đáng tin cậy mà nói…
Cũng là chuyện đương nhiên a? Thì ra là thế!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức lộ ra nụ cười cưng chiều, đột nhiên đưa tay, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Dương Xuân ở bên cạnh, Dương Xuân thì là lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn cùng với mờ mịt ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
"Không có chuyện gì rồi."
"Yên tâm đi, ta sẽ giải quyết lần phiền toái này."
"? ??"
Nhìn Trần Khuynh Địch không biết vì sao lộ ra vẻ mặt tươi cười, Dương Xuân nghiêng đầu một chút, trừng mắt nhìn, có một chút không rõ ràng cho lắm.
Đây là sư huynh đã bị ta công hãm rồi sao? Luôn cảm thấy giống như có chỗ nào đó không thích hợp.
Bất quá lại nói trở về.
"Hôm nay ở trên đường giống như không có người nào a."
Trần Khuynh Địch nhìn đường phố bốn phía, trước đó lúc ra ngoài cửa hàng quần áo vẫn là người ta tấp nập, kết quả là ở bên trong khu náo nhiệt còn chưa quá rõ ràng, nhưng sau khi đi một đoạn ra khỏi khu náo nhiệt, cả con đường đều không nhìn thấy được mấy người đi đường, sắc trời còn không phải là quá tối a, đám người này biến động có phải là có một chút quá nhanh hay không?
"Bình thường cũng là như vậy sao?"
"Không rõ ràng." Dương Xuân cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.