Đừng nói là Trần Khuynh Địch, ngay cả Dương Xuân cũng đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Cửu Anh cúi rạp đầu xuống đất, như thế nào cũng không ngờ được tên gia hỏa này thế mà lại làm ra loại hành vi này.
Nói thật.
Nhìn đối phương như vậy, Trần Khuynh Địch cũng đều có một chút xấu hổ khi coi đối phương là vật thí nghiệm...
Mà sau khi phát hiện ra ánh mắt của hai người, Cửu Anh trong khi cúi rạp đầu xuống đất lại nở một nụ cười, hắn biết là tình huống sẽ phát triển trở thành dạng này.
Trên thực tế, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn dùng chiêu này.
Cạnh tranh ở bên trong Yêu tộc thế nhưng lại đáng sợ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của tất cả mọi người, khác biệt cùng với Nhân tộc, bởi vì nguyên nhân giới hạn trong chế độ xã hội, Nhân tộc mặc dù lục đục với nhau rất nhiều, nhưung ở trong một trình độ nhất định là sẽ tuân theo thủ quy tắc để hành động, nhưng cạnh tranh ở bên trong Yêu tộc lại là chém giết trần trụi.
Mạnh được yếu thua đã là bản năng của Yêu tộc, Cửu Anh nhất tộc lại càng là người nổi bật ở trong đó, hơn nữa bởi vì Cửu Anh nhất tộc rất khó bị giết chết, cho nên chém giết lại càng thêm kịch liệt, mà có thể trổ hết tài năng ở bên trong loại tranh đấu kia, thực lực của Cửu Anh là một mặt, một mặt khác, cũng là bởi vì hắn đủ không biết xấu hổ, lật mặt còn nhanh hơn chớp mắt.
Điểm này ngay cả rất nhiều người ở trong Yêu tộc cũng đều không biết.
Cửu Anh là con nhỏ nhất của Anh Cưu, vào thời điểm hắn ra đời, mặc dù độ tinh khiết của huyết mạch là rất cao, nhưng lúc đó đã có rất nhiều ca ca có thực lực mạnh mẽ hơn hắn, vốn dĩ mà nói, Yêu tộc còn nhỏ đối mặt với Yêu tộc lớn tuổi, căn bản là không có sức phản kháng, hơn nữa bằng vào thiên phú của Cửu Anh, bị nhằm vào cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng vì sao Cửu Anh lại có thể đánh bại tất cả người cạnh tranh?
Bởi vì hắn biết luồn cúi, vào thời điểm thực lực còn yếu, hắn chính là cúi rạp đầu xuống đất hành đại lễ, tiến hành đầu hàng đối với đối thủ của mình, sau đó đối phương nói cái gì thì sẽ làm cái đó, mà ở trong tuyệt đại đa số đối thủ, sau khi nhìn thấy bộ dạng không có một chút tôn nghiêm nào này của hắn, lòng cảnh giác đối với hắn đều sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn, hơn nữa hắn còn chỗ hữu dụng, cho nên sẽ không đối phó hắn. Về phần một chút tinh thần khuất nhục...Cửu Anh căn bản là không thèm để ý.
Ha ha! Một chiêu này sau khi thi triển quả nhiên là trăm phát trăm trúng! Ở Yêu tộc còn như vậy, ở Nhân tộc thì lại càng có hiệu quả hơn!
Ở trong lòng của Cửu Anh loé lên vô số suy nghĩ, hắn đã nghĩ kỹ, hiện tại sẽ tạm thời khuất phục, sau đó chờ đến thời khắc mấu chốt bắt lấy cơ hội bẫy tên Nhân tộc trước mắt này một cái, trước đó, bất kể là khuất nhục gì, hắn đều nhất định phải mỉm cười mà tiếp nhận mới được, coi như là liếm giày hắn cũng không thể cự tuyệt...
Đúng thế! Cần phải khiến cho tên Nhân tộc này thật sự coi thường bản thân mình!
Ý niệm tới đây, Cửu Anh lập tức ngẩng đầu, rất thuần thục bày ra nụ cười đặc biệt cung kính: "Hôm nay đại nhân cứu ta từ bên trong ma chưởng của Yêu tộc, có thể nói là đại ân cứu mạng! Tại hạ cho dù là lên núi đao! Xuống biển lửa! Cũng phải báo đáp ân tình của đại nhân! Mời đại nhân cứ phân phó một cách tùy ý!"
Đây chính là một chiêu phân thắng thua!
Mặc dù nói là cái gì cũng biết làm, nhưng Nhân tộc có thể yêu cầu mình làm cái gì? Làm kẻ sai vặt? Nhìn nữ tử vóc dáng nhỏ nhắn này liền biết, tên Nhân tộc này căn bản sẽ không thiếu kẻ sai vặt.
Tình báo? Như thế là không có khả năng, nhưng vì mạng nhỏ của mình, Cửu Anh căn bản là không để ý đến cái gì là tình báo.
Trở mặt thành thù với Yêu tộc? Cái này thì càng dễ giải quyết, chỉ cần vào thời khắc mấu chốt lại bẫy Nhân tộc một cái, sau đó hướng về phía Yêu tộc biểu thị "bản thân nhưng thật ra là xem như nằm vùng chui vào Nhân tộc, chịu nhục chính là vì lần trở mặt này" là được, những sự tình giống như vậy Cửu Anh cũng không phải là làm lần đầu tiên.
Ngoài những thứ này ra còn có thể làm gì khác chứ?
Cửu Anh chính là đã tính toán như vậy, sau đó...
Hai mắt của Trần Khuynh Địch liền sáng lên trong nháy mắt.
"Cái gì cũng đều làm?"
"Hả? À đúng, cái gì cũng sẽ làm..."
"Rất tốt!" Trần Khuynh Địch vỗ một cái nặng nề vào bả vai của Cửu Anh, ở trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn: "Tiểu tử ngươi rất thức thời đó, không tệ không tệ, Thuần Dương Cung chúng ta chính là thích dạng Yêu tộc có giác ngộ như ngươi, yên tâm, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chỉ cần ngươi phối hợp đơn giản một chút."
Cửu Anh: "? ??"
"Yên tâm, sẽ không đau nhức, cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, hẳn là..."
"Ấy? Chờ, chờ đã..."
"À đúng rồi, tin tức có quan hệ đến Yêu tộc, chờ một lúc nữa ta sẽ phái người chuyên nghiệp tới hỏi ngươi."
"Đừng để cho ta thất vọng."
"Không..."
Không đợi Cửu Anh kịp phản ứng, Trần Khuynh Địch liền chuyển tay dùng một quyền đánh cho hắn ngất xỉu, sau đó phong ấn thu vào trong túi trữ vật.
Mà cùng lúc đó…
Anh Cưu đang chạy trốn như điên, thẳng đến khi phát hiện ra Trần Khuynh Địch không có đuổi theo mới xem như nhẹ nhàng thở ra, nhưng cùng với đó là sự khuất nhục cùng với phẫn nộ nồng nặc, dù sao thì nhân vật giống như Cửu Anh ở bên trong Yêu tộc cũng thuộc về dạng cá biệt, thân làm Yêu Vương, Anh Cưu tự nhiên sẽ không có khả năng không biết xấu hổ như vậy.
"Khốn kiếp!"
"Vì cái gì Nhân tộc sẽ có cường giả cấp độ kia xuất hiện ở chỗ này!"
Anh Cưu rất rõ ràng đối với nhận thức của mình, hắn tuyệt đối không yếu, nhưng không thể không thừa nhận chính là, Trần Khuynh Địch ở một trình độ nào đó là đối thủ có tính khắc chế đối với Cửu Anh nhất tộc.
Phương thức chiến đấu của Cửu Anh nhất tộc, trên cơ bản đều là dựa vào sự mãnh liệt của yêu độc cùng với năng lực khôi phục siêu cường, nhưng nhục thân của Trần Khuynh Địch thật sự là quá phạm quy, có kháng tính cực cao đối với độc tố, đánh như thế nào cũng không sao cả, hơn nữa còn có lực công kích cực mạnh, sức khôi phục cũng không yếu, cơ hồ là hoàn khắc chế Cửu Anh nhất tộc.
Nhưng bất kể nói như thế nào, bằng vào loại thực lực đó ở Nhân tộc cũng sẽ tuyệt đối không thể không có tiếng tăm gì, nhưng kiểu người như vậy thế mà lại xuất hiện ở Hoài Nam Đạo, điều này khiến cho ở trong lòng của Anh Cưu có một chút bất an.
Sau khi trầm ngâm trong một lúc ngắn ngủi, Anh Cưu lập tức quay người lại, bay vút về phía một khu rừng ở Hoài Nam Đạo, cuối cùng đáp xuống trên một ngọn đồi nhỏ, cũng không lâu lắm, một đạo thân ảnh màu đen cũng xuất hiện ở nơi đó, nhìn khuôn mặt ở phía dưới mũ trùm, rõ ràng là Tầm Long Sĩ vốn hẳn nên đang tìm kiếm long mạch.
"Yêu Vương đại nhân đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa."
"Hừ!" Anh Cưu hừ lạnh một tiếng, ở trong ánh mắt nhìn Tầm Long Sĩ khá là bất thiện.