Cho nên Tần Võ Dương vẫn luôn rất là lạnh nhạt, thật giống như đối với Tần Kiền Hoàng lúc trước vậy, nhìn như bàng quan, trên thực tế thì tất cả đều nắm ở trong tay, ngoại trừ những chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh kia, không có cái gì là có thể khiến cho hắn động dung, thậm chí coi như là Kích Toái Mệnh Tinh, hắn cũng không phải là không có một chút ý nghĩ nào. Thẳng cho đến một ngày kia mới thôi.
Không sai, chính là trận chiến Lạc Thủy ngày đó.
Tần Võ Dương phát thệ bản thân chưa bao giờ phẫn nộ như vậy, mưu đồ của Tần Thị nhất tộc trong nhiều năm, ý tưởng vĩ đại nhất của bản thân hắn, lại bị phá sản ở trong tay của một tên Thiên Ngoại Tà Thần không biết nhô ra từ đâu trong nháy mắt, thậm chí còn trực tiếp khiến cho toàn bộ Tần thị hủy diệt, đây quả thực là tai bay vạ gió.
Nếu như nói thù hận của Tần Võ Dương đối với Trần Khuynh Địch ở vào trình độ "giết chết cho thống khoái" mà nói.
Như vậy đối với tên Tà Thần gọi là Gia Lỗ Lỗ kia, Tần Võ Dương chính là hận không thể lột da tróc thịt hắn, sau đó tra tấn nguyên thần của hắn trong 100 vạn năm, lại thuận tiện nhảy disco ở bên trên mộ phần của hắn trong ba ngày ba đêm.
Chính là oán hận như vậy.
Nhưng đáng tiếc chính là, từ sau trận chiến Lạc Thủy, Tần Võ Dương vừa đào vong, vừa tìm kiếm tin tức có quan hệ đến Tà Thần Gia Lỗ Lỗ, nhưng kết quả lại không thu được gì.
Nhưng mà có một câu nói rất hay! Ngưởi khổ tâm trời không phụ! Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công! Rốt cục cũng đã bị lão tử bắt được!
"Đi chết đi! !! !!"
Tần Võ Dương hoàn toàn không có một chút do dự gì, trực tiếp thôi động Lạc Thủy lao về phía Trần Khuynh Địch.
Trong tiếng gào thét mang theo vài phần thê lương cùng với oán hận, nghe thấy vậy ba đại Yêu Vương còn có Hoành Võ Đế đều là toàn thân run lên, ở trong ánh mắt nhìn về phía Tần Võ Dương nhiều hơn mấy phần quỷ dị.
Ngay cả thần sắc của Trần Khuynh Địch cũng đều là đại biến.
Khá lắm!
"Ha ha ha ha! Đây không phải tên quỷ xui xẻo Tần thị sao?"
Trần Khuynh Địch vừa cất tiếng cười to, vừa yên lặng khen ngợi Tần Võ Dương ở trong lòng.
Bản Cung Chủ đang cần một người đến đánh ta, không ngờ được ngươi liền xuất hiện.
Thật sự là quá phối hợp.
Từ hôm nay trở đi ngươi chính là bạn bè chí cốt của Trần Khuynh Địch ta!
"Cẩu tặc nạp mạng đi!"
Tần Võ Dương ở dưới sự cuồng nộ đương nhiên sẽ không nương tay, Lạc Thủy trực tiếp chảy ngược lên hư không, sóng biếc vô tận diễn hóa ra thiên quân vạn mã, mang theo hư không chấn động hò hét giết về phía Trần Khuynh Địch, thế công còn chưa đến, cỗ khí thế kinh khủng kia liền ép tới, phảng phất như như lưỡi đao xé rách máu thịt của hắn.
Phải ứng phó toàn lực! Trần Khuynh Địch không nghi ngờ một chút nào, nếu như cứ dựa vào thân thể mạnh mẽ để chống đỡ một chiêu này như trước đó mà nói là sẽ bị tiêu diệt!
Trần Khuynh Địch tặc lưỡi, khói đen trên người điên cuồng tăng vọt trong nháy mắt, mà ở bên trong hư không, Đô Thiên Tọa vào thời khắc này cũng chấn động kịch liệt.
Sau đó Đô Thiên Tọa liền biến mất ngay tại chỗ trong một cái nháy mắt, một giây sau liền rút nhỏ vô số lần, trực tiếp rơi vào trong cơ thể của Trần Khuynh Địch, thay thế nguyên thần của Trần Khuynh Địch, tọa trấn ở bên trong nhục thân, vô tận thần lực gào thét mà ra từ bên trong Đô Thiên Tọa, giống như hồng thủy như vỡ đê tràn vào trong toàn thân cao thấp của Trần Khuynh Địch.
Ầm ầm! Chân thân của Đô Thiên Tọa nhập thể, đây cũng là sau khi Trần Khuynh Địch lấy được Đô Thiên Tọa, suy nghĩ thật lâu mới có thể nghĩ ra cách dùng, bàn về uy lực khẳng định sẽ không bằng trực tiếp triệu hoán Đô Thiên Tọa ra bên ngoài, nhưng lại thắng ở chỗ có thể che lấp chân thân của Trần Khuynh Địch, sẽ rất khó bị người phát hiện.
Đương nhiên quan trọng nhất lúc này là.
Có Đô Thiên Tọa ở đây, Trần Khuynh Địch tối thiểu sẽ không bị một chiêu của Tần Võ Dương đánh chết, đương nhiên, vì để lịch luyện tốt hơn, Trần Khuynh Địch sẽ không hoàn toàn chống cự, mà là dùng Đô Thiên Tọa suy yếu công kích của Tần Võ Dương, khiến cho uy lực hạn chế ở trình độ có thể đánh cho hắn tàn phế, nhưng không thể đánh chết hắn.
Như vậy mới có thể khiến cho hắn rèn luyện xương cốt tiến thêm một bước.
Ầm! Sau một tiếng nổ mạnh trầm muộn, cả người của Trần Khuynh Địch đằng không mà lên, khói đen không tiêu tan, nhưng lại phun ra một vòi máu tươi, nghiễm nhiên là lộ ra bộ dáng trọng thương, nhưng chính là không chết.
Không bằng nói bởi vì duyên cớ đau đớn, hắn trái lại còn có tinh thần hơn.
"Ách!"
"Tần thị tiểu nhi! Ngươi cho rằng làm như vậy thì có thể khiến cho bản thần khuất phục sao? ! Lần này bản thần liên hiệp với chí cường giả Thiên Ngoại Tà Thần, ngay cả Đạo Binh thượng phẩm bản thần cũng có! Lần này Thiên Ngoại Tà Thần chúng ta nội ứng ngoại hợp, nắm chắc thắng lợi ở trong tay! Vật Lạc Thủy này, đến cuối cùng tất nhiên là sẽ rơi vào trong tay của Thiên Ngoại Tà Thần chúng ta!"
"Đến lúc đó ta nhất định phải đi tiểu ở bên trong Lạc Thủy, nhìn xem ngươi còn dám lớn lối như vậy hay không?"
"Ngươi có bản lĩnh thì hãy ra tay với ta."
"Ngươi có bản lãnh thì đánh chết ta đi! !"
Tần Võ Dương: "! !!"
Không thể không thừa nhận, sự trào phúng của Trần Khuynh Địch rất có hiệu quả, cộng thêm đại thù trận chiến Lạc Thủy trước đó, cả người của Tần Võ Dương đều là nổi giận đùng đùng, triệt để trở nên cuồng bạo, Lạc Thủy không ngừng nhấc lên sóng lớn thao thiên, vô số binh mã được Lạc Thủy diễn hóa mà ra, tầng tầng lớp lớp thiên biến vạn hóa.
Ở trong đó thậm chí còn có hung thú Yêu tộc, có tổ tiên Tần thị, một người nối tiếp một người, khí tức liên hợp lại cùng với nhau, trực tiếp dọa sợ ba đại Yêu Vương ở bên cạnh.
Anh Cưu là người thứ nhất lui lại, lộ ra vẻ mặt kiêng kỵ nhìn Tần Võ Dương nổi điên.
Mà Kỳ Cung cùng với Cửu Phượng thì là theo sát ở phía sau, vô thức kéo dài khoảng cách cùng với Trần Khuynh Địch còn có Tần Võ Dương.
"Ta biết ngay là Tầm Long Sĩ đã lừa phỉnh chúng ta, nói cái gì mà Nhân tộc nội đấu, nhìn như cường thịnh, kì thực yếu đuối, làm ơn, coi như là Yêu tộc chúng ta cũng không điên như vậy!"
"Đúng thế, nếu như Nhân tộc đều là loại tên điên này, ta cảm thấy vẫn nên quan sát thì tốt hơn, nhìn cái điệu bộ này, giống như là đã bắt đầu thiêu đốt máu tươi, đây là ân oán đại thù lớn cỡ nào chứ?"
"Nhân tộc...thật đáng sợ!"
Mà ở một bên khác, Tầm Long Sĩ thì là chuyển động tròng mắt, trong lòng cực kỳ sốt ruột, hắn thấy vị "Gia Lỗ Lỗ" này lại còn mang theo Đạo Binh thượng phẩm, có thể chống lại cùng với Tần Võ Dương phát điên, còn có tà khí rõ ràng như vậy, xem ra chính là tinh anh trong Thiên Ngoại Tà Thần nhất tộc a! Không ngờ được đại nhân thế mà phái nhân vật như vậy tới...tuyệt đối không thể ngồi nhìn mặc kệ!"
Hơn nữa lời nói của "Gia Lỗ Lỗ" cũng khiến cho trái tim của Tầm Long Sĩ đập thình thịch, thiên la địa võng? Thiên quân vạn mã? Thập diện mai phục?
Thiên Ngoại Tà Thần nguyên lai lại quan tâm đến Tầm Long Sĩ ta như vậy?