Như vậy há có thể không khiến cho Man Vương phẫn nộ? Ở dưới cơn nóng giận này, tự nhiên là tăng binh, ở dưới nghiêm lệnh của Man Vương, một số lớn bộ lạc Man tộc cũng bắt đầu di chuyển về phương hướng Nam Cương Đạo, sau đó gia nhập vào trong quân đội của Man Vương, tiến vào chiến trường, kể từ đó, ngược lại là trong nội bộ Nam Cương bắt đầu trở nên trống không. Đây là cơ hội cho người có lòng, ví dụ như...Lạc Tương Tư.
"Ta nhớ được toà bí cảnh lúc trước hẳn là ở nơi này?"
Hành tẩu ở trong rừng Nam Cương, Lạc Tương Tư vừa cẩn thận từng li từng tí ẩn giấu đi thân hình cùng với khí tức, vừa dựa theo ký ức tìm kiếm bí cảnh đầm lầy mà nàng lấy được Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa lúc trước.
Lúc trước còn trẻ, tu vi cũng không cao lắm, bây giờ nghĩ lại, kỳ thật toà bí cảnh đầm lầy kia có rất nhiều điểm đáng ngờ, một cái lớn nhất ở trong đó, chính là sự mạnh yếu của bí cảnh.
Phải biết rằng Lạc Tương Tư từ bên trong toà bí cảnh kia thế nhưng đã chiếm được một quyển Tuyệt Thế Thần Công!
Tuyệt Thế Thần Công, đó là trân bảo mà Võ Đạo Tông Sư cũng đều sẽ điên cuồng, Hỏa Luyện Kim Đan cũng không thể sao lãng, mà bí cảnh cất giữ loại trân bảo này, thế mà lúc ấy lại để cho Lạc Tương Tư chỉ có cảnh giới Hậu Thiên, ngay cả cảnh giới Tiên Thiên cũng đều không có đạt đến lấy được truyền thừa, bây giờ nghĩ lại thật sự là quá kỳ quái.
Không có đạo lý…nhất là phương pháp lấy được truyền thừa.
"Nghịch mệnh chi đạo, rất sớm đã đoán được ta đến..."
"Đây không phải là nói dóc hay sao?"
"Thật sự là quá kỳ quái đúng không?"
Lúc ấy Lạc Tương Tư đắm chìm ở trong sự vui sướng nhặt được trân bảo, cũng không có suy nghĩ sâu sắc, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, quá trình ở trong đó nhìn như mạo hiểm, kì thực lại rất quỷ dị.
Cho nên Lạc Tương Tư mới rời khỏi Thái Hoa Sơn đi đến nơi này. Mục đích của nàng rất đơn giản, chính là muốn thăm dò toà bí cảnh kia một lần nữa. Chỉ đáng tiếc là...
"Nếu như sư huynh cũng đi theo cùng với mình thì tốt." Nghĩ tới đây, Lạc Tương Tư đột nhiên đỏ mặt, vỗ vỗ vào gương mặt: "Nghĩ gì thế, đều đã qua lâu như vậy, không thể chuyện gì cũng đều dựa vào sư huynh, mọi thứ vẫn là phải dựa vào chính mình!"
"Hơn nữa sư huynh cũng đã bị Dương Xuân bắt cóc..."
"Hừ!"
"Chờ ta trở về, nhất định phải là người thứ nhất đột phá Sinh Tử Quan cho sư huynh nhìn..."
Hít vào một hơi thật sâu, Lạc Tương Tư tiếp tục mau chóng đi về phương hướng đầm lầy ngày xưa.
Mà cùng lúc đó…
Ầm ầm! Hư không phá toái, một đạo vết nứt màu đen mở ra ở chỗ sâu trong rừng cây Nam Cương, Trần Khuynh Địch lúc này đã thay hình đổi dạng trực tiếp sải bước đi ra từ bên trong hư không.
"Nam Cương?"
Trong rừng cây Nam Cương.
Trần Khuynh Địch vừa đến đã lập tức thu liễm khí tức, sau đó không nói hai lời liền đi tìm một cái hang động, vùi ở bên trong không xuất hiện, cứ như vậy qua trọn vẹn nửa canh giờ, hắn mới nghi ngờ xoa cằm một cái.
"Người đâu?"
Theo lý mà nói.
Loại địa phương Nam Cương này nói thế nào cũng là hang ổ của Man tộc, mình phá toái hư không tiến đến, chỉ cần là Võ Đạo Tông Sư hẳn là hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể cảm giác được, chớ đừng nói chi là Man Vương có cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan, mặc dù đối phương đối với Trần Khuynh Địch mà nói không phải là rất mạnh, nhưng cảnh giới vẫn còn ở đó.
Thế nhưng vì sao lại không có ai đến? Thua thiệt cho ta còn chờ đến khi người Man tộc đến, lại tiêu diệt toàn bộ bọn hắn, tiếp đó ngụy trang thành Man tộc chui vào, điều tra bí cảnh Tà Thần ở trong miệng của Thánh Thượng Đại Càn.
Không sai! Căn cứ theo lời nói của Thánh Thượng Đại Càn, toà bí cảnh đó có thể là căn cứ của Thiên Ngoại Tà Thần, ở sâu bên trong Nam Cương! Đây cũng không phải là chuyện đùa, nói bé chuyện đi, là Thiên Ngoại Tà Thần có âm mưu tà ác gì đó ở Nam Cương, nếu là như vậy thì còn tốt, nhưng nếu nói lớn chuyện ra, toàn bộ Nam Cương cũng có thể đã biến thành khôi lỗi của Thiên Ngoại Tà Thần! Như vậy thì sẽ không có cách nào thu thập.
Đừng xem thường Nam Cương, thân làm nơi yếu nhất bên trong bốn đại Biên Hoang, nếu như Nam Cương thực sự ngay cả một chút át chủ bài cũng đều không có, lúc trước đã sớm bị Thánh Thượng Đại Càn hủy diệt, trên thực tế nhìn chung trong bốn đại Biên Hoang, Nam Cương ngược lại là thần bí nhất, lịch sử của nó phi thường lâu đời, thực sự muốn so sánh mà nói, chỉ sợ cũng chỉ có Bắc Nhung là có thể cùng sánh vai.
Mọi người đều biết, Bắc Nhung chính là bộ tộc cưỡi ngựa, ban đầu là từ phương bắc, di chuyển mà đến từ một địa phương vô cùng xa xôi, cuối cùng định cư ở bên trên thảo nguyên Bắc Nhung, trở thành vương đình Bắc Nhung bây giờ. 36 Quốc Tây Vực từ xưa đến nay đều có, nhưng vẫn một mực ở vào trạng thái phân liệt, có thể nói là khó thành châu báu.
Đông Hải thì càng không cần phải nói, bản thân chính là võ giả Trung Nguyên đi ra biển, sau khi sinh sôi đời đời hình thành nên cách cục, có thể nói là thế lực ở Trung Nguyên chia tách ra, nghiêm ngặt mà nói, nội tình ở Đông Hải ngược lại là yếu nhất ở bên trong bốn đại Biên Hoang, Đào Hoa Đảo mất đi, liền không còn thế lực gì đáng tin.
Như vậy vấn đề đã đến…Nam Cương có nội tình gì? Ngươi cũng đừng xem thường! Đừng nhìn người ta hiện tại đã phá sản, nhưng năm đó cũng đã từng có Man Thần.
Điểm này Trần Khuynh Địch thân làm Đạo Tử chân truyền của thánh địa võ đạo, trước khi đến còn chuyên môn điều tra tin tức Man tộc tự nhiên cũng rõ ràng là cái gì, tổ tiên của Man tộc thế nhưng đã đản sinh ra một vị đại lão! Nghe nói Man tộc chính là do vị đại lão kia khai sáng, hắn cũng bởi vậy mà được Man tộc cung phụng làm đồ đằng tộc đàn, ở trong sách sử ghi chép hắn là Man Thần, mà năm đó địa vị của vị Man Thần này, cùng với Thuần Dương Đạo Tôn thế nhưng cũng không kém nhiều, đều là đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, thời gian còn là ở thời đại Thượng Cổ trước kia.
Cho dù lúc này Man tộc suy yếu, truyền thừa Man Thần cũng đã sớm thất lạc, nhưng có trời mới biết lúc trước Man Thần lưu lại cho Man tộc đồ vật bảo mệnh gì? Vạn nhất là đại sát khí siêu cấp nào đó, vì đối phó với một cái Man tộc nửa chết nửa sống mà tổn thất to lớn, đó chẳng phải là thua thiệt lớn? Sau khi cân nhắc trái phải một phen, tuyệt đại đa số thế lực đều sẽ chẳng muốn đi quản Man tộc.
Đối với những thế lực có nhãn lực kia mà nói, Man tộc không có mỡ để húp không nói, hết lần này tới lần khác còn là một khúc xương cứng, là đối tượng không có giá trị, thậm chí coi như để đó mặc kệ cũng không thành vấn đề, mà đối với những thế lực không có nhãn lực kia...
Vậy thì cũng không đánh lại Man tộc.
Dần dà, Nam Cương yếu nhất ở bên trong bốn đại Biên Hoang, ngược lại là ổn thoả nhất, Bắc Nhung bởi vì thực lực mạnh nhất, bị Đại Càn giám sát điên cuồng hai mươi bốn giờ, Tây Vực có tính xâm lược mạnh nhất, đồng dạng cũng bị Đại Càn ép tới gắt gao, Đông Hải thì cũng đừng nói, xâm lấn xong liền trực tiếp hao hết vốn liếng.