"Phá!"
Ầm ầm! Lần này màn sáng ở bên ngoài khu kiến trúc rốt cục đã không còn cách nào chèo chống, bắt đầu đổ sụp toàn bộ, những nơi một quyền này của Trần Khuynh Địch đi qua, tầng tầng hư không nổ tung, nhấc lên khí lãng theo quyền kình đụng vào màn sáng, trực tiếp đánh vỡ nát màn sáng, cuối cùng triệt để tiêu tán ở trên không trung.
"Ha ha ha!"
"Thành công!"
Trên mặt của Trần Khuynh Địch lập tức lộ ra nụ cười, hoàn toàn không có bộ dáng thận trọng như trước đó, đương nhiên, đó cũng không phải do Trần Khuynh Địch bành trướng, mà là bởi vì...
"Ta đều đã đánh lâu như vậy rồi, còn không có người đi ra ngăn cản ta."
"Giải thích rằng ở nơi này căn bản không có người!"
Lúc đầu Trần Khuynh Địch ra quyền oanh kích khu kiến trúc, thật ra là để thăm dò.
Khi đó hắn chỉ xuất ra ba phần lực, bảy phần còn lại thì đợi đến lúc thế cục không ổn sẽ xoay người chạy, bất quá sau khi đánh nhiều quyền như vậy, vẫn một mực không có người ngăn cản, Trần Khuynh Địch mới bừng tỉnh đại ngộ, gia tăng lực đạo từng bước, cuối cùng mới dốc hết toàn lực xuất thủ.
Nếu có người ở nhà mà nói thì cũng thôi đi...không có người mà nói thì phải sợ cái gì? Huống hồ nơi này nếu quả thật là trụ sở bí mật của Tà Thần mà nói, thừa dịp không có người, ta tranh thủ thời gian đi vào ăn trộm...không đúng, là đi vào tìm kiếm thiên tài địa bảo, hẳn là không quá phận a? Dù sao cũng đều là Tà Thần, ta lấy đồ vật của các ngươi, đây chính là thay trời hành đạo, không ai có thể nói được gì!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức trở nên vui vẻ hơn. Bước chân, hắn dự định vọt thẳng vào khu kiến trúc, nhưng mà đúng vào lúc này...
"Ngừng bước!"
Toàn bộ khu kiến trúc vào thời khắc này đột nhiên rung động kịch liệt, ngay sau đó có một đạo quang ảnh hư ảo xuất hiện ở ngay phía trên khu kiến trúc, ngăn cản đường đi của Trần Khuynh Địch.
"Vị tiểu hữu này, nơi đây..."
"Cái đệch?"
Không đợi quang ảnh hư ảo nói xong, Trần Khuynh Địch liền giật nảy cả mình.
Sau đó liền dùng một quyền đánh qua.
Ầm! Quang ảnh hư ảo ầm ầm nổ tung!
Chuyện này cũng quá lúng túng.
"Ách, tên kia, ngươi còn sống chứ?"
"Khụ khụ!"
Lại là một tràng tiếng ho khan, sau đó quang ảnh hư ảo ngưng tụ ở ngay phía trên khu kiến trúc lần thứ hai, bất quá không biết có phải là ảo giác của Trần Khuynh Địch hay không, đạo quang ảnh này giống như ảm đạm hơn không ít so với ban đầu...
Nhất định là ảo giác.
"Vị tiểu hữu này..."
"Tiểu hữu?" Trần Khuynh Địch trừng hai mắt một cái, hắn cũng không có quên mình là tới là để nằm vùng, thân làm một vị nằm vùng hợp cách, làm sao có thể lấy tên thật ra để nói chuyện?
Cho nên hắn lập tức lộ ra biểu tình cao ngạo.
"Chỉ bằng vào một tên gia hỏa nửa chết nửa sống như ngươi cũng xứng gọi ta là tiểu hữu?"
"Bản thần vào thời điểm tung hoành hư không năm đó ngươi còn chưa ra đời đâu! Sinh vật cấp thấp ngu xuẩn!"
Quang ảnh hư ảo lại rung động một trận kịch liệt, dường như là đang biểu thị sự kinh ngạc.
"Bản thần là Áo Mễ Gia!" Trần Khuynh Địch lớn tiếng nói ra danh tự của mình.
Thật sự là quá sảng khoái!
"Áo Mễ Gia, bản thần." Quang ảnh hư ảo âm thầm suy tư ở trong lòng.
Không có đạo lý a, dựa theo ký ức của Lạc Tương Tư, khuôn mặt này rõ ràng chính là Trần Khuynh Địch - sư huynh của nàng a, làm sao lại là Áo Mễ Gia? Hơn nữa còn có cái xưng hô bản thần này...Thiên Ngoại Tà Thần?
Kiến thức của quang ảnh hư ảo tuyệt không phải là người bình thường có thể so sánh, nhưng có một câu nói rất hay, kiến thức rộng mang ý nghĩa đại não động, cho nên lúc này ở trong lòng của hắn hiện lên ngàn vạn suy nghĩ, lập tức nghĩ ra không ít lý do có thể giải thích cảnh tượng trước mắt này, mà một cái có khả năng nhất ở trong đó thì là...
Trần Khuynh Địch chân chính đã bị đoạt xá? Một số ít tồn tại hi hữu ở bên trong Thiên Ngoại Tà Thần, loại hình Tà Thần đoạt xá đã giáng lâm? Nhanh đến như vậy?
Mặc dù Trần Khuynh Địch có tu vi Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng quang ảnh hư ảo rất rõ ràng, nếu như quả thật là loại hình Thiên Ngoại Tà Thần đoạt xá kia, một võ giả Hỏa Luyện Kim Đan cho dù có nghịch thiên hơn nữa cũng không có ích lợi gì, tuyệt đối sẽ không có cách nào chống cự, nhưng mà cũng không thể loại trừ khả năng đối phương là đang mê hoặc mình...
Quang ảnh hư ảo cẩn thận quan sát Trần Khuynh Địch một chút. Mà Trần Khuynh Địch sau khi cảm nhận được tầm mắt của đối phương, trong lòng lập tức hơi động, thôi động tà khí còn có ấn ký nguyên thần đã được Thánh Thượng Đại Càn cải tạo ở trong cơ thể.
Hai mắt của quang ảnh hư ảo lập tức tỏa sáng.
Ồ! Quả nhiên là Thiên Ngoại Tà Thần!
Ý niệm tới đây, quang ảnh hư ảo lập tức trở nên buông lỏng, chợt mở miệng nói: "Thì ra là thế."
"Không ngờ được lại là Thiên Ngoại Tà Thần các ngươi, nhưng trước đó chúng ta đã có ước định, nơi đây chính là địa bàn của bản tọa, Áo Mễ Gia ngươi đã vượt giới."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
"Nếu như hoài nghi bản tọa, như vậy thì không cần, bản tọa nếu đã đáp ứng trợ giúp các ngươi lợi dụng Man tộc để tụ tập khí vận Nam Cương, tự nhiên là sẽ không đổi ý, tin rằng Áo Mễ Gia ngươi đi đến đây lần này, hẳn là không có trải qua sự đồng ý của A Nhĩ Pháp đại nhân đúng không? Bản tọa khuyên ngươi vẫn nên nhanh trở về!"
"??!"
"Ngươi cũng không muốn bị A Nhĩ Pháp đại nhân trách tội đó chứ?"
Quang ảnh hư ảo nói lời uy hiếp, khác biệt cùng với Trần Khuynh Địch, đối với Thiên Ngoại Tà Thần, hắn thế nhưng là nắm nhược điểm của đối phương ở trong tay, không cần phải quá mức kiêng kị, việc quan hệ đến kế hoạch của Thiên Ngoại Tà Thần, tin rằng vị Áo Mễ Gia này cho dù có như thế nào đi nữa, cũng sẽ không có khả năng ra tay với hắn.
Mà ở phía đối diện, Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái ở trong lòng.
Á à! Bắt được một con cá lớn!
Mặc dù không biết làm sao, nhưng đạo quang ảnh hư ảo này tuyệt đối là có vấn đề! Hơn nữa còn là vấn đề lớn!
Ý niệm tới đây, ở trên mặt của Trần Khuynh Địch lập tức hiện lên nụ cười xán lạn: "A Nhĩ Pháp? Hừ! Ngươi cảm thấy bản thần sẽ sợ cái tên A Nhĩ Pháp hèn nhát kia sao?"
"! !!"
Trong lòng của quang ảnh hư ảo lập tức nảy một cái.
"Tha thứ cho ta nói thẳng, Áo Mễ Gia ngươi chỉ trích A Nhĩ Pháp đại nhân như thế, là lấy được dũng khí từ đâu? Theo ta được biết, Thiên Ngoại Tà Thần các ngươi từ trước đến nay đều có đẳng cấp sâm nghiêm, A Nhĩ Pháp đại nhân thân làm Tà Thần Kích Toái Mệnh Tinh, chính là Tà Thần tối thượng, về phần Áo Mễ Gia ngươi..."
Quang ảnh hư ảo vừa dứt lời, Trần Khuynh Địch liền biết không đúng, con m* nó trang bức quá mức rồi.
Nhưng mà đã đâm lao thì phải theo lao! Cho nên Trần Khuynh Địch trái lại còn càng thêm cường thế, ở trong giọng nói thậm chí còn lộ ra mấy phần bất mãn nồng nặc, ở bên trong bất mãn còn mang theo vài phần không cam lòng mơ hồ: "Chỉ trích A Nhĩ Pháp? Chẳng lẽ ta nói sai sao? Hoạt động ở đại thế giới Trung Thổ đã nhiều năm như vậy, kết quả vẫn chỉ là ẩn núp trong bóng tối chẳng làm nên trò trống gì..."