Trần Khuynh Địch cười cười, nói: "Chức trách sao, có lúc ta đã từng suy nghĩ, đến tột cùng là vị đại năng nào đã làm ra ngươi, trước kia ta cho rằng ngươi là đồ vật được chuyên môn chuẩn bị cho người xuyên việt chúng ta, nhưng từ khi gặp được tên Võ Càn Võ kia, ta liền phát hiện ra giống như cũng không phải là như vậy..."
"Bất quá vẫn phải nói." Trần Khuynh Địch dừng lại một chút, nhìn ở phía trước không có cái gì, lại phảng phất như đang nhìn một người nào đó vậy, nói ra hết sức nghiêm túc: "Trong những năm này thật sự cám ơn ngươi, hệ thống!"
"Không cần phải khách khí."
Sau khi nhận được sự phản hồi từ hệ thống, Trần Khuynh Địch đột nhiên chớp mắt và động não.
"Hàng ngày cứ gọi hệ thống mãi, ta cũng đã cảm thấy chán ngắt."
"Ngươi nói xem ta nên đặt tên cho ngươi như thế nào?"
"Hệ thống, Tịch Đồng thì như thế nào? Hay là muốn có họ Trần giống như ta?‘’
"Trần Tịch Đồng."
Mà lần này Trần Khuynh Địch cũng không nhận được sự phản hồi của hệ thống, giống như hệ thống đã chết máy vậy.
Hệ thống đã chết máy, hoặc là dứt khoát không để ý tới hắn, khiến cho Trần Khuynh Địch có một chút xấu hổ.
Bất quá nếu lời nói đều đã nói ra tới miệng.
"Về sau ta liền gọi ngươi là Tịch Đồng."
Cái gì? Ngươi hỏi vì sao ta lại dùng tên con gái để gọi hệ thống.
Nói nhảm, bởi vì thanh âm của hệ thống vốn là có khuynh hướng nữ tính hóa.
Lắc lắc đầu, sau khi vẫn không đạt được sự phản hồi của hệ thống, Trần Khuynh Địch nhất thời liền dời lực chú ý đi, dù sao thì hệ thống cũng không chạy được, mà nhìn sắc trời một chút, trải qua một đợt thôi diễn võ đạo này, đã trực tiếp khiến cho hắn vượt qua đêm dài đằng đẵng gian nan nhất, mặt trời đã có một chút dâng lên từ trên đường chân trời.
Đương nhiên, dựa theo thời gian thì vẫn là rạng sáng.
Bất quá tinh thần của Trần Khuynh Địch cho tới giờ vẫn rất hăng hái, điều này cũng không có biện pháp, đến cảnh giới như hắn, khoảng cách so với loại cảnh giới tu tiên Kích Toái Mệnh Tinh kia cũng chỉ còn cách có một bước, không ngủ đối với hắn mà nói cơ bản là không có ảnh hưởng gì, cũng sẽ hoàn toàn không ảnh hưởng đến tinh, khí, thần của hắn.
Không bằng nói, sau khi võ giả đạt tới Võ Đạo Tông Sư, trên cơ bản liền có thể từ bỏ loại chuyện đi ngủ này, thời gian ngủ nguyên bản hoàn toàn có thể dùng để tu luyện, Võ Đạo Tông Sư cũng sẽ không khả năng có loại chuyện như đột tử, dù sao thì Trần Khuynh Địch sống lâu như vậy, cũng chưa nghe nói qua có Võ Đạo Tông Sư đột tử.
Cho nên mặc dù là mới sáng sớm, nhưng trên thực tế Thái Hoa Sơn đã dần dần bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Đệ tử cần cù đã rời giường tu luyện, Võ Đạo Tông Sư không cần ngủ lúc này cũng đã kết thúc tu luyện, đang tùy tiện đi dạo ở trong Thái Hoa Sơn.
"Ta cũng đi dạo một vòng quanh Thái Hoa Sơn là được rồi."
Nghĩ liền làm, Trần Khuynh Địch trực tiếp đứng dậy rời khỏi Vạn Thọ Cung.
Sau đó ở dưới quỷ thần xui khiến, hắn bay về phía vị trí Đệ Tử Phong của Doanh Phượng Tiên...mặc dù bây giờ Doanh Phượng Tiên là Thánh Nữ của Bái Hỏa Ma Giáo, nhưng Thuần Dương Cung vẫn giữ lại cho nàng một tòa Đệ Tử Phong, cho nên nàng cũng không cần ngủ ở trong tiếp khách phong giống như ngoại nhân.
Bất quá ngàn vạn lần chớ hiểu lầm.
Trần Khuynh Địch ta làm như vậy thật sự là không có bất luận suy nghĩ dư thừa nào, chỉ là muốn xem thử Doanh Phượng Tiên tu luyện như thế nào, khoảng cách đến Hỏa Luyện Kim Đan còn bao lâu…
Kết quả là vừa mới đến Đệ Tử Phong, Trần Khuynh Địch nhất thời liền đổ mồ hôi lạnh.
"Xem chiêu! Yêu Hoàng Tạo Hóa Đao!"
"Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa! Hợp nhất!"
"Nhị Nguyên Đấu Chuyển!"
"Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng!"
Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên, Lạc Tương Tư, chẳng biết từ lúc nào thế mà đã tụ tập cùng với nhau, bày trận pháp, sau đó ở dưới tình huống không có người chú ý trực tiếp phát động một trận loạn chiến, song phương cơ hồ đều lấy ra bản lĩnh cuối cùng, đánh tới mức gọi là quên cả trời đất.
Phải biết rằng bốn nữ hiện tại đều là Võ Đạo Tông Sư khám phá Sinh Tử Quan.
Cái cảnh giới này đặt ở trước mắt đã là nằm ở trong nhóm người cao cấp nhất kia, chiến đấu với nhau, xúc tiến lẫn nhau, ở bên trên cái cơ sở này lại còn thật sự có xu thế tiến thêm một bước.
Nhưng mà, trong nháy mắt Trần Khuynh Địch xuất hiện ở trên không trung Đệ Tử Phong, bốn nữ gần như đồng thời dừng tay.
"Hít hà!" Mà Trần Khuynh Địch cũng kịp phản ứng trong nháy mắt.
M* nó! Bị bắt quả tang!
"Sư huynh?"
"Vì sao lại đi tới nơi này?"
"Ta nhớ được nơi này là Đệ Tử Phong của Phượng Tiên sư tỷ a..."
Nhìn nét cười nghiền ngẫm của Doanh Phượng Tiên, còn có biểu tình kinh ngạc mang theo vài phần bất mãn của ba nữ còn lại, nhất là Dương Xuân, khuôn mặt phồng đến tròn xoe, thế mà còn có một chút đáng yêu không hiểu, nhưng bất kể như thế nào, lúc này đại não của Trần Khuynh Địch đang vận chuyển một cách điên cuồng.
"Các muội đang làm gì ở đây?"
Ngay cả Khuynh Địch cũng bội phục giọng nói của bản thân vào lúc này thế mà không run rẩy.
"Vừa rồi ta thần du thiên ngoại, phát hiện ra nơi này bày ra trận pháp, còn có một lượng lớn nguyên khí chấn động."
"Cho nên mới đặc biệt đến xem."
"Không ngờ được là các muội."
Ha ha ha! Trần Khuynh Địch ở trong cái chớp nhoáng này đều không tự chủ được mà bội phục suy nghĩ bén nhạy và phản ứng thần tốc của bản thân, nhìn xem cái lý do này đáng tin cậy cỡ nào, Trần Khuynh Địch ta thân làm Cung chủ Vạn Thọ Cung, Hỏa Luyện Kim Đan, vào thời điểm thần du thiên ngoại phát hiện có chỗ nào không thích hợp, không phải là một chuyện rất bình thường sao?
"Thì ra là vậy..."
Rất hiển nhiên, ba nữ Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm sau khi suy nghĩ trong chốc lát, cũng cảm thấy Khuynh Địch có phần năng lực này, cho nên cũng không có nói gì. Chỉ có Doanh Phượng Tiên là vẫn cười nói tự nhiên mà nhìn Trần Khuynh Địch tràn đầy mồ hôi trên đầu, đột nhiên truyền âm nói:
"Kỳ thật, nếu như sư huynh muốn đến mà nói, lần sau có thể tới sớm hơn một chút."
Trần Khuynh Địch: "! ! !"
Phượng Tiên sư muội đã thay đổi rồi! Không phải Phượng Tiên sư muội nhu thuận khả ái trước kia!
Nhìn biểu lộ "không sai, ta chính là đang ghẹo ngươi" hoàn toàn không che giấu của Doanh Phượng Tiên, cả người của Trần Khuynh Địch đều rơi vào trong một loại trạng thái lo âu.
Mà loại trạng thái này của hắn không thể nghi ngờ cũng khiến cho ba nữ khác cảm nhận được chỗ không thích hợp.
"Phượng Tiên tỷ đã nói với sư huynh cái gì?"
"Tội không thể tha!"
"Ha ha!" Đối mặt với sự oán trách của những người khác, Doanh Phượng Tiên lại cười càng vui vẻ hơn, nhất là vào thời điểm Dương Xuân phồng khuôn mặt nhỏ xông lên, nàng còn đặc biệt ưỡn ngực, tùy ý cho Dương Xuân thở phì phò gõ mấy lần ở trên ngực của mình, sau đó Dương Xuân giống như nhận phải trọng kích mà lui xuống.
Thấy nhằm vào Phượng Tiên tỷ là không có tác dụng gì, Lạc Tương Tư cùng với Trần Tiêm Tiêm liếc nhìn nhau, sau đó quyết đoán thay đổi chiến thuật.
"Sư huynh."
"Gần đây tu vi của chúng ta lại có tiến bộ."
"Có muốn nhìn một chút hay không?"
"Hả?" Trần Khuynh Địch trừng mắt nói: "Tốt tốt tốt! Ta thích nhất là tu luyện!"