"Bạch phu nhân có muốn nghe một chút hay không?"
"Nói nghe thử."
"Bạch Liên, phu nhân của trấn thủ Tuần Châu Đạo quá cố, xuất thân từ gia tộc thương nhân ở Tuần Châu Đạo, từ bé đã nhạy bén, khéo đưa đẩy trong cách đối nhân xử thế, hơn nữa còn có dung mạo xinh đẹp như hoa như ngọc, về lý lịch là không có một chút sơ hở nào, đặt ở bất kỳ địa phương nào khác, phần lý lịch này cũng sẽ không bị hoài nghi."
"Ngoại trừ Tuần Châu Đạo."
"Ồ?" Trong mắt của Bạch Liên lóe lên lãnh quang: "Vì sao?"
"Kỳ thật rất đơn giản." Quỷ Ảnh chỉ chỉ về phía Hạ Hòe đang rơi vào trạng thái đờ đẫn ở bên cạnh, nhàn nhạt mở miệng nói ra: "Ngươi cảm thấy ở bên trong nước cạn có thể sinh ra Giao Long sao? Loại mặt hàng này mới là do Tuần Châu Đạo sinh ra, Bạch phu nhân là phái nữ, cho dù có thông minh như thế nào, cũng đều có giới hạn nhất định."
"Mà Bạch phu nhân vào sau khi trấn thủ Tuần Châu Đạo quá cố chết rồi, đến thăm các vùng lân cận, phân hoá lôi kéo, cuối cùng còn đích thân đi đến kinh thành, chuẩn bị trên dưới, cuối cùng thế mà thắng được chức vị trấn thủ Tuần Châu Đạo, nhất định là nữ tử ở trong truyền thuyết, ở Tuần Châu Đạo không nên sinh ra một nhân vật như vậy."
"Nói một cách khác..."
"Bạch phu nhân quá ưu tú."
Bạch Liên: "..."
Khẽ nhếch miệng, một lát sau Bạch Liên mới lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Ta ngược lại là không ngờ được, ưu tú cũng là một loại sai lầm."
"Chúng ta cũng không nghĩ đến."
"Thánh Mẫu của Vô Sinh Đạo lại là ngươi, lúc đầu chúng ta bất quá cũng chỉ tưởng rằng ngươi là tiểu tốt của Vô Sinh Đạo mà thôi..."
Bạch Liên cười nhàn nhạt một tiếng: "Có bất ngờ hay không?"
Quỷ Ảnh mỉm cười trả lời: "Có cảm thấy ngoài ý muốn hay không?"
Ầm ầm! Lời còn chưa dứt, Bạch Liên đột nhiên đánh ra một chưởng về phía Quỷ Ảnh ở phía dưới, trong phút chốc, một cỗ đạo uẩn sinh ra từ hư vô, thần âm rơi xuống từ trên trời, mặt đất nở sen vàng, một bàn tay ngọc thon thon, năm ngón tay bóp pháp ấn, giống như một khoảng trống, mắt thấy là đã sắp bắt gọn Quỷ Ảnh vào lòng bàn tay, sau đó bóp thành bột mịn tại chỗ.
Chân Không Đại Thủ Ấn!
"Khụ khụ!"
Sấm sét nổ vang! Ngay vào trước khi Quỷ Ảnh bị vỗ trúng, Trần Khuynh Địch liền vọt lên trước một bước rơi vào trước mặt của Quỷ Ảnh, một mực bảo hộ Quỷ Ảnh ở sau lưng, sau đó hướng về phía Chân Không Đại Thủ Ấn đập từ bên trên xuống, cũng không cần chiêu thức gì, chỉ là nâng hai tay lên một cách đơn giản, một cỗ quyền ý lăng không bay lên theo hai tay.
"Lên!"
Trong cõi u minh, Bạch Liên phảng phất như nhìn thấy bốn phía Trần Khuynh Địch dâng lên ánh vàng vạn trượng, hóa thành một tòa đại điện vàng óng rộng lớn nguy nga tọa trấn ở trung ương, rõ ràng là nàng ở trong không trung, nhìn xuống Trần Khuynh Địch ở phía dưới, nhưng ở bên trong cảm ứng nguyên thần của nàng, tất cả lại phảng phất như đảo ngược vậy.
"Trấn!"
Trần Khuynh Địch giơ cao hai tay, mười ngón tay kết thành một cái pháp ấn, sau đó từ dưới lên trên, một cỗ ý cảnh khí thế hào hùng tự nhiên sinh ra trong nháy mắt, phảng phất như Hoàng Đế ngồi ngay ngắn trên Kim Giám Điện, đánh ngọc tỉ xuống, chỉ cần trong lòng nghĩ đến liền có thể trở thành hiện thực, dường như cả thiên hạ đều nằm trong lòng bàn tay, kẻ nào làm trái sẽ bị giết! Đây không phải là quyền ý của Trần Khuynh Địch, mà là quyền ý của Thánh Thượng Đại Càn! Đi theo bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn lâu như vậy, Trần Khuynh Địch cũng không phải là cái gì cũng đều không học được, huống chi hắn còn tiếp thụ qua sự truyền đạo của Thánh Thượng Đại Càn, đối với chân lý võ đạo của Thánh Thượng Đại Càn, mặc dù không có khả năng nắm vững, nhưng nếu bắt chước mà nói, trông mèo vẽ hổ cũng có thể làm ra năm, sáu phần mười.
Mà cái năm, sáu phần mười này, đã đủ rồi!
Chân Không Đại Thủ Ấn nổ tung ầm ầm, căn bản là không ngăn được pháp ấn của Trần Khuynh Địch, bản thân Bạch Liên ở trên không trung càng là lùi lại liên tục mấy chục bước, sắc mặt trở nên ửng hồng.
Quyền ý của Trần Khuynh Địch mặc dù lợi hại, nhưng cũng không mạnh như vậy.
Nhưng lực lượng của hắn lại vô cùng lớn!
Tu vi của Bạch Liên cũng là Đại Đạo Huyền Quang mười vạn dặm, ở dưới tình huống song phương đều không dùng Đạo Binh hẳn là không yếu hơn Trần Khuynh Địch mới đúng, nhưng sau khi động thủ, nàng thế mà ở phía dưới một đòn cũng có một chút không chịu nổi!
Vì cái gì lại biến thành dạng này? Lý do tự nhiên chỉ có một cái! Tên gia hỏa Trần Khuynh Địch này đã giấu bài!
Trong chớp mắt, Bạch Liên liền hiểu rõ ra giống như thể hồ quán đỉnh vậy!
Bẫy rập! Đây là một cái bẫy rập đồng thời nhắm vào mình cùng với Tuần Châu Đạo! Cố ý lợi dụng mình dẫn phát chín đại gia tộc phản loạn, sau đó nhờ vào đó trấn áp chín đại gia tộc, giải quyết phiền phức ở Tuần Châu Đạo, thuận tiện cũng trấn áp mình!
Nếu chỉ có Trần Khuynh Địch mà nói, Bạch Liên còn rất có tự tin có thể đào tẩu một cách nhẹ nhõm...
Nhưng mà bây giờ! Man Vương cũng có ở nơi đây! Hắn đã bí mật đầu phục vào Đại Càn! Gặp quỷ! Hai vị Hỏa Luyện Kim Đan liên thủ, ở trong đó còn có một vị là Trần Khuynh Địch vang dội giang hồ, mình căn bản không thể nào là đối thủ, thậm chí là muốn chạy trốn cũng đều có độ khó nhất định, coi như là đào tẩu, chỉ sợ là cũng phải nhận phải trọng thương.
Thì ra là thế! Cho nên mình mới một mực bị nắm mũi dắt đi, lén lún an bài những chuyện này, đánh lạc hướng mình, từ đó bắt lấy sơ hở của mình! Như thế xem ra...có khả năng là minh ước của mình và Đại Chu cũng đã bại lộ! Lục Phiến Môn ở chỗ nào cũng có, xem ra cái tổ chức Hoàng Thành Tư mới thành lập này cũng không thua kém bao nhiêu, sớm phát hiện ra thân phận của mình không nói, hơn nữa còn tiến hành lợi dụng, thậm chí là ngay cả Man Vương đi đến nơi đây, cũng đều là do Đại Càn cố ý thả ra, nói không chừng đây còn là bí mật an bài...
Hỏng bét! Đại Chu ở phía bên kia có vấn đề! Nếu thật đúng như mình suy nghĩ. Vậy lần này bị tính kế có khả năng không phải là Đại Càn, mà là Đại Chu!
Trong cái chớp nhoáng này, Bạch Liên biến hóa tâm tư, sau khi triệt để tỉnh ngộ nàng lập tức nhìn về phía cái gọi là trung tâm của mọi việc...
Trần Khuynh Địch!
Ha ha!
Ta đã sớm biết là sẽ biến thành như vậy.
Đối mặt với Bạch Liên dùng vẻ mặt kinh hãi cùng với cảnh giác mà nhìn mình, Trần Khuynh Địch mỉm cười ở trong lòng, ngay cả con mắt cũng đều không nháy một cái, sau đó rất thuần thục nhếch khóe miệng nhẹ cười, lộ ra biểu lộ vạn sự đều nằm trong lòng bàn tay, nói thật, cái biểu lộ này hắn đã sớm luyện tập không chỉ một lần ở trước gương.
Dù sao thì trải qua nhiều lần kinh lịch, coi như là Trần Khuynh Địch cũng đã hiểu được! Không biết vì sao, ấn tượng cố hữu của bản thân trên giang hồ dường như là một vị Sát Nhân Cuồng Ma trí kế vô song, ngay cả chính Trần Khuynh Địch cũng không biết vì sao lại trở thành dạng này, dù sao thì từ trước đến nay hắn đều đề xướng hòa bình, hơn nữa còn thuần phác thiện lương, không dính dáng một chút nào đến Sát Nhân Cuồng Ma.