Phải đi rồi! Bằng không chờ đến khi Tịnh Thế Liên Đài mất đi hiệu dụng, sẽ thật sự bị giữ lại!
"Trần Khuynh Địch!"
"Ngươi chờ đó!"
"Vô Sinh Đạo chúng ta sẽ không chết không thôi với ngươi!"
Trần Khuynh Địch nguyên bản còn có một chút chột dạ, kết quả là Bạch Liên vừa nói ra lời này, gương mặt của Trần Khuynh Địch lập tức trở nên đen thui, miệng hơi mở, khí huyết mãnh liệt trong cơ thể vào thời khắc này đột nhiên co vào, sau đó lấy khí thế gấp trăm ngàn lần bộc phát ra lần thứ hai! Phảng phất như một đoàn liệt hỏa sáng rực huy hoàng sáng tỏ! Khí huyết thực chất hóa thậm chí còn hóa thành một biển máu quay cuồng ở phía sau Trần Khuynh Địch, sau đó hội tụ thành một thể, thân thể của Trần Khuynh Địch giống như là một cái động không đáy, bộc phát ra khí huyết vô tận, nhưng lại thôn nạp chúng nó lần thứ hai, sau đó chỉ thấy Trần Khuynh Địch khẽ nhếch bờ môi, phun ra hai âm tiết từ xoang mũi.
"Phì phì!"
Lôi đình nổ vang! Một hít một thở, hai thanh âm phì phì nhấc lên thủy triều vô hình, mang theo quyền ý vô tận của Trần Khuynh Địch khuếch tán ra, trong nháy mắt phóng xạ về phía Bạch Liên, nếu như là Đạo Binh thượng phẩm hoàn chỉnh là tự nhiên có thể ngăn lại, nhưng Bạch Liên Tịnh Thế cuối cùng vẫn có thiếu hụt, ở trong một cái nháy mắt, Bạch Liên vẫn đã bị ảnh hưởng tới!
Vào giờ khắc này.
Ánh mắt của Bạch Liên trở nên ngốc trệ, không còn cương khí hiển hóa, không có nguyên thần xâm lấn, cũng không có khí huyết oanh tạp, nhưng ở trong đầu của nàng, lại là tự nhiên nổi lên một nắm thiết quyền chìm nổi ở trong biển máu! Những nơi quyền đi qua, biển máu tách ra, tản ra ánh vàng vạn trượng, ẩn ẩn có một toà Bảo Tháp Lưu Ly 33 tầng.
Oanh! Quyền chưa đến, ý đã tới trước, Bạch Liên bị chấn nhiếp tại chỗ, mà ở trong cái nháy mắt này, nắm đấm của Trần Khuynh Địch đã đến, những nơi đi qua vạn pháp đều bị phá, cuối cùng đập vào bên trên Bạch Liên Tịnh Thế, mạnh mẽ đánh cho quang mang của nó ảm đạm, kém chút nữa không có trực tiếp nứt toác ra.
Mà Bạch Liên ở dưới sự bảo vệ của Bạch Liên Tịnh Thế lúc này mới giật mình tỉnh lại, cũng bị quyền kình thẩm thấu đánh cho miệng phun máu tươi, mặc dù không phải là trọng thương, nhưng vẫn là bị thương, sau khi hiểu rõ tất cả những thứ này, Bạch Liên cơ hồ là lập tức kéo dài khoảng cách cùng với Trần Khuynh Địch, dùng đôi mắt đẹp kinh hãi vạn phần nhìn hắn.
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Tên gia hỏa này rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới gì? Sẽ không phải là đã sắp Kích Toái Mệnh Tinh rồi đó chứ? Nhưng hắn mới xuất đạo được bao nhiêu năm? Ở trên đời này làm sao sẽ có thể có loại yêu nghiệt này?
Một quyền này của Trần Khuynh Địch cũng triệt để khiến cho Bạch Liên tỉnh ngộ lại, không còn dám tiếp tục nói lời doạ dẫm, Bạch Liên Tịnh Thế đánh nát hư không, trực tiếp mang theo nàng chui vào.
Trước khi đi, Bạch Liên còn mơ hồ có thể nghe được lời lẩm bẩm khá là tiếc nuối của Trần Khuynh Địch:
"Đáng tiếc."
"Thuần Dương Cung chúng ta không có được Liên Thai Thuần Dương cửu phẩm..."
"Phốc!" Bạch Liên lại phun ra một ngụm máu tươi.
Ta quá khó khăn.
Tâm tình của Man Vương lúc này là khá phức tạp, trận chiến đấu giữa Bạch Liên cùng với Trần Khuynh Địch hoàn toàn bị hắn thu vào trong mắt, Bạch Liên thân làm Thánh Mẫu của Vô Sinh Đạo, có thực lực tuyệt đối bao trùm ở phía trên Man Vương, vô luận là Tịnh Bạch Liên Thiên Trì Ấn Pháp, hay là Đại Thế Chí Quang Minh Pháp Ấn, ý cảnh hợp nhất ba nhà Nho Đạo Phật, chỉ là võ đạo truyền thừa đã khiến cho Man Vương trông mà thèm.
Nhưng khiến cho Man Vương cảm thấy kinh hãi chân chính là Trần Khuynh Địch.
Tên gia hỏa này là ma quỷ sao?
Uy thế của Bạch Liên ngay lúc đó thế nhưng đã khiến cho Man Vương mở rộng tầm mắt, Bạch Liên Tịnh Thế cửu phẩm xem như là Đạo Binh thượng phẩm, dù là thiếu đi Lưu Ly Trản hạch tâm, cũng vẫn có thể bạo phát ra uy lực của Đạo Binh thượng phẩm như cũ, theo lý mà nói, Bạch Liên ở trong cái trạng thái này coi như là đối mặt với võ giả Đại Đạo Huyền Quang 30 vạn dặm, hẳn là cũng có thể đánh ngang tay.
Nhưng mà kết quả thì sao? Thế mà quả thực là đã bị từng quyền của Trần Khuynh Địch phá vỡ! Bạch Liên Tịnh Thế bị đánh cho lung lay sắp đổ, quyền kình thẩm thấu ngược lại còn khiến cho Bạch Liên bị thương, coi như là không phải bị trọng thương, cuối cùng thì Bạch Liên vẫn phải chạy, điều này khiến cho tâm thần của Man Vương rung động, thật giống như Bạch Liên lúc trước vậy, lúc này Man Vương cũng không thể không nghĩ thầm: tên gia hỏa này sẽ không phải là đã sắp Kích Toái Mệnh Tinh rồi đó chứ? Lúc này mới được mấy năm?
Nói tới nói lui cuối cùng vẫn là câu nói kia, ta quá khó khăn.
Áp lực gần đây của ta quá lớn, cuộc sống này xem như không có cách nào qua được.
Điều duy nhất khiến cho ở trong lòng của Man Vương có một chút trấn an, là lời nói trước đó của Bạch Liên, mặc dù không rõ ràng chi tiết, nhưng thế lực sau lưng của Bạch Liên dường như cũng dự định tạo phản, Tuần Châu Đạo chính là mồi nhử, như vậy xem ra, Trung Nguyên có lẽ vẫn sẽ xảy ra nhiễu loạn, mặc dù không phải là do hắn làm, nhưng kết quả lại rất tốt...chỉ là…
Quả nhiên là định mệnh...
Ở trong mấy ngày ngắn ngủi Man tộc liền rơi vào tình trạng này.
Man Vương càng nghĩ càng cảm thấy mệt mỏi, càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, cho nên sau khi Trần Khuynh Địch rơi xuống từ không trung, Man Vương dứt khoát hạ xuống từ trên không, đứng ở trên mặt đất chắp tay nói: "Xin chào đại nhân."
"Muốn chém muốn giết tuỳ đại nhân."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Muốn chém muốn giết tuỳ ý?
"Man Vương hiểu lầm rồi."
Trần Khuynh Địch cười một tiếng ôn hòa giống như Phật Tổ, nói: "Trần Khuynh Địch ta làm sao có thể lại là loại người động một chút lại muốn chém muốn giết kia chứ?"
"Cứ tùy tiện." Man Vương cũng không phản bác, lộ ra bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi.
Mà đổi thành một bên, Quỷ Ảnh cũng nhanh chóng bước tới, sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch, lập tức hành lễ đối với Trần Khuynh Địch: "Xin chào đại nhân."
"Tốt." Trần Khuynh Địch nhìn Quỷ Ảnh một cái, sau đó giơ một ngón tay cái lên đối với đối phương.
Nói thật, Trần Khuynh Địch vẫn rất là cảm ơn Quỷ Ảnh, lúc trước hắn mặc dù phát giác ra được trấn thủ Tuần Châu Đạo có chỗ không thích hợp, nhưng vẫn chỉ là hoài nghi, cũng không có chân chính đoán ra được thân phận của đối phương, về phần chín đại gia tộc phản loạn, mặc dù nằm ở trong lòng bàn tay của hắn, nhưng Man Vương xuất hiện cũng là chuyện ngoài ý muốn, về sau hắn mới biết được.
Chín đại gia tộc sở dĩ quả quyết phản loạn như vậy, không thể coi thường công lao của Quỷ Ảnh. Không hổ là Quỷ Ảnh!
Mà sau khi nhìn thấy ánh mắt tán thưởng của Trần Khuynh Địch, Quỷ Ảnh đầu tiên là sững sờ, chợt cũng cười cười.
Thành thật mà nói, Quỷ Ảnh đối với Trần Khuynh Địch thật ra là rất bội phục, nàng kỳ thật là vào rất sớm trước đó đã đi đến Tuần Châu Đạo, nhưng là vì để tránh cho bản thân tùy tiện xuất hiện, từ đó kích thích đến Bạch Liên, dẫn phát biến hóa không thể dự đoán, nàng đã ẩn giấu đi thân phận, hoạt động trong bóng tối, để bảo đảm vạn sự đều nằm ở trong khống chế.