Phản Diện Siêu Cấp ( Dịch Full )

Chương 1206 - Chương 952: Không Phải Là Người

Danh Sách Chương - Phản Diện Siêu Cấp (Dịch FULL) - viptruyenfull.com Chương 952: Không phải là người

 

 

 

"Tất cả lời thề non hẹn biển lúc trước chẳng lẽ đều đã bị ngươi ném lên chín tầng mây hay sao? ! Ngươi làm cho ta quá là thất vọng!"

Trần Khuynh Địch: щ (゜ロ゜щ)

"Mà thôi! Chuyện cho tới bây giờ ta cũng không tiếp tục truy cứu, nhưng coi như là ngươi không để ý tới ta, cũng phải bận tâm đến ràng buộc duy nhất của chúng ta chứ! Vì nó ta không biết đã bỏ ra bao nhiêu, kết quả ngươi vung tay liền không nhận, để cho một mình ta phụ trách, cái đồ vô tâm nhà ngươi, quả thực không phải là người!"

Trần Khuynh Địch: Σ (っ°Д°:) っ! !! !

Trần Khuynh Địch đã đình chỉ suy nghĩ.

Hắn không thể nào hiểu được chuyện phát sinh trước mắt, không dám tưởng tượng sự tình phát sinh về sau, không nhớ nổi sự tình đã từng phát sinh, chỉ có thể đứng ngơ ngác tại nguyên chỗ.

"Vị tiểu thư này..."

Ầm ầm! Lời còn chưa dứt, ở ngay sau lưng, ba đạo khí tức ngất trời vào thời khắc này giống như mặt trời dâng lên, mặc dù chỉ là cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, trên lý luận thì đối với Trần Khuynh Địch mà nói là không đáng kể một chút nào, nhưng vào giờ khắc này hắn vẫn bị ba đạo khí tức này dọa đến mức toàn thân phát lạnh.

Xong đời, có cảm giác hai tay một mực run rẩy, không có phản hồi.

"Ực." Nặng nề nuốt một ngụm nước bọt, Trần Khuynh Địch chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn về phía cô gái tóc đen bây giờ còn đang gắt gao ôm mình, khóe miệng và khóe mắt đồng thời run rẩy, run giọng nói:

"Vị tiểu thư này, ta và tiểu thư có quan hệ gì sao? Có phải tiểu thư đã nhận lầm người rồi hay không? Ta căn bản không có biết tiểu thư..."

"Ngươi còn dám nói loại lời này!" Cô gái tóc đen chậm rãi nâng khuôn mặt kiều mị chôn ở trong ngực của Trần Khuynh Địch, dùng đôi mắt tràn đầy nước nhìn hắn:

"Rõ ràng là đã lừa gạt ta từ Tuần Châu Đạo đến nơi này! Hơn nữa còn làm nhiều chuyện quá đáng đối với ta như vậy, kết quả hiện tại lại còn nói ra những lời tuyệt tình này..."

"Ngươi không phải là người!"

Trần Khuynh Địch: "! !!"

Ta không phải! Ta không có! Ta chưa làm qua, ngươi đừng có nói lung tung a!

Trong cái chớp nhoáng này.

Trần Khuynh Địch bắt đầu điên cuồng lục soát ký ức về Tuần Châu Đạo ở trong đầu, muốn tìm ra sự kiện liên quan đến cô gái tóc đen trước mắt này, nhưng mặc kệ Trần Khuynh Địch suy nghĩ như thế nào, cũng đều hoàn toàn không có đầu mối, ngược lại là giọng nói của cô gái tóc đen này nghe vào có một chút quen tai..

A! Đây không phải là giọng nói ta nghe được từ trong lệnh bài truyền tin của Quỷ Ảnh trước đó hay sao! ? Như vậy vấn đề đã đến, đối phương không phải là bạn gái của Quỷ Ảnh hay sao? Hơn nữa...

Quỷ Ảnh! ? Đầu óc rối loạn của Trần Khuynh Địch ngoài ý muốn bắt được manh mối mấu chốt, nhưng mà ngay vào thời điểm hắn còn muốn tiếp tục suy nghĩ, thông qua manh mối triệt để đào móc ra chân tướng...

"Sư huynh đang làm gì thế."

"Đại ca ca."

"Sư huynh..."

Ba giọng nói ôn nhu ấm áp đồng thời vang lên ở phía sau Trần Khuynh Địch, mỗi một giọng nói đều là ôn nhu cực điểm, nhỏ giọng mềm mại, ôn nhu như nước, người bình thường nếu nghe được các cô gái nói chuyện như vậy, cả người sẽ hết sức thoải mái, nhưng đối với Trần Khuynh Địch thì lại hoàn toàn khác biệt.

"Hít hà!" Toàn thân của Trần Khuynh Địch đều nổi da gà.

"Ba, ba, ba vị sư muội! ?"

"Sao thế! ?"

"Không dám quay đầu nhìn ba nữ Lạc Tương Tư, Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Trần Khuynh Địch vô thức tránh thoát khỏi Quỷ Ảnh, kết quả gần như đồng thời, Quỷ Ảnh thế mà cũng buông lỏng tay ra, cứ như vậy thuận thế thoát ly khỏi lồng ngực của Trần Khuynh Địch, nhìn qua vô cùng tự nhiên tùy ý.

"Phì phò..."

Thậm chí còn phát ra dạng tiếng thở gấp này.

"Cẩn thận một chút"

"Đừng quá thô bạo với ta."

Cũng dám nói ra lời ấy.

Rất tốt.

Trần Khuynh Địch cười một tiếng, vạn sự đều không quan trọng, phảng phất như lập tức hiểu rõ chân lý cuộc sống.

Chuyện cho tới bây giờ còn có thể nói cái gì đây? Mạng ta xong rồi!

Nhưng mà khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, ba nữ Lạc Tương Tư, Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm sau khi thật sự đi tới chẳng những không có trực tiếp nổi điên, trái lại còn cực kì bình tĩnh.

Chỉ là loại bình tĩnh này khiến cho Trần Khuynh Địch càng căng thẳng hơn.

Lên tiếng trước nhất chính là Lạc Tương Tư: "Không có chuyện gì cả, chỉ là nghe nói sư huynh đến Phi Tiên Nhai đón người, cho nên chúng ta cũng đến xem thử."

Dương Xuân theo sát phía sau: "Đúng vậy, muội đã rất lâu rồi không được gặp đại ca ca."

Trần Tiêm Tiêm chốt câu cuối cùng:

"Muội còn có một số nghi hoặc đối với Sinh Tử Quan, vừa rồi còn mời Xuân sư muội cùng với Tương Tư tỷ để thảo luận võ đạo với nhau đây, sư huynh có muốn đi cùng hay không? Tu vi của huynh cao hơn không ít so với ba người chúng ta, nếu có huynh hướng dẫn mà nói nhất định sẽ làm ít công to."

Không có nói chuyện, ba nữ chỉ dùng ánh mắt liền đạt thành sự thống nhất.

Chống lại! Nhất định phải chống lại kẻ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt sư huynh này.

Nhìn đi! Mái tóc đen dài đến eo, gương mặt mỹ lệ yêu mị, dáng người thành thục, khí chất già dặn, bất kể nhìn như thế nào kẻ này cũng đều là một sự uy hiếp rất lớn!

Ầm ầm! Ba nữ vừa dứt lời, cô gái tóc đen, hoặc có lẽ là Quỷ Ảnh đã khôi phục diện mạo lại như cũ liền chậm rãi ngẩng đầu lên, ở bên trong ngoài ý muốn mang theo vài phần vui vẻ nhìn các nàng, ba nữ tự nhiên cũng không yếu thế một chút nào trừng mắt nhìn trở về, một bầu không khí kỳ dị bắt đầu lan tràn ra từ bốn nữ.

Trần Khuynh Địch cảm thấy cả đời này mình chảy mồ hôi trán chỉ sợ đều không có nhiều như hôm nay.

Vì sao? Rõ ràng là ta cũng không có làm ra chuyện sai lầm gì! Vì sao lại trở thành dạng này?

Ngay vào thời điểm bầu không khí dần dần trở nên xấu hổ, hai mắt của Trần Khuynh Địch trở nên trống rỗng, bắt đầu đắm chìm ở trong tư tưởng triết học đại thống nhất, ở phía ba nữ, Lạc Tương Tư cuối cùng cũng mở miệng.

"Sư huynh?"

"Vị này là?"

"Chào ngươi!"

Không chờ Trần Khuynh Địch giới thiệu, Quỷ Ảnh chủ động đưa tay phải ra về phía Lạc Tương Tư, trên mặt mang theo nụ cười mê người, đồng thời ưỡn thẳng lưng lên.

"Ấy!"

"Ách!"

Ở phía sau Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân giống như nhận phải trọng kích rút lui về sau hai bước.

Nhìn thấy một màn này, nụ cười ở trên mặt của Quỷ Ảnh lại càng thêm xán lạn, bất quá ở phía sau nụ cười xán lạn, Quỷ Ảnh cũng là không tự chủ được mà nhe nhe răng, nói thật, mới vừa rồi nàng là thuần túy máu dồn lên não, mất lý trí mới làm ra loại sự tình này, hiện tại tỉnh táo nhớ lại một chút...

Có một chút không chống nổi, nếu không phải nàng có năng lực khống chế khuôn mặt, hiện tại Quỷ Ảnh đã sớm đỏ bừng mặt, sau đó nằm rạp trên mặt đất ôm mặt lăn qua lăn lại.

Bất quá ở một phương diện khác...Quỷ Ảnh liếc mắt nhìn Trần Khuynh Địch còn đang hai mắt vô thần, đột nhiên che miệng cười một tiếng, không thể không thừa nhận, làm như vậy mặc dù tạo thành một chút khốn nhiễu, nhưng vẫn rất thú vị.

 

 

Bình Luận (0)
Comment