Phản Diện Siêu Cấp ( Dịch Full )

Chương 1214 - Chương 960: Nói Năng Bậy Bạ

Danh Sách Chương - Phản Diện Siêu Cấp (Dịch FULL) - viptruyenfull.com Chương 960: Nói năng bậy bạ

 

 

 

"Cái gì! ?" Long Thiên Tứ trực tiếp hét lên.

"Ngươi truyền công pháp huỷ hoại bản thân kia cho Ngạo Thiên nhà ta! ?" Long Thiên Tứ nói chuyện cứ gọi là không có một chút khách khí nào.

Dù sao hắn cũng thấy rõ trạng thái bây giờ của Vô Vọng Ma Tôn, nguyên thần hồn ảnh, dùng để doạ người thì vẫn được, thật muốn so thực lực, khẳng định không phải là đối thủ của hắn.

Vậy thì phải sợ cái gì?

Hơn nữa quan trọng nhất là…

"Ngạo Thiên nhà ta hiền lành từ bé, cho tới bây giờ cũng chưa từng khi dễ sư huynh đệ đồng môn, ngươi thế mà để cho hắn tu luyện Ma Công? Còn là một môn Ma Công dễ dàng khiến cho người ta tẩu hỏa nhập ma, tên khốn!"

"Thế nhưng mà căn cứ theo phán đoán của ta, người cháu trai này của ngươi thật ra là thiên tài tu Ma thượng đẳng a!"

"Nói năng bậy bạ!" Long Thiên Tứ vung tay lên.

"Ngươi nhìn lầm rồi!"

"Nhưng ngay cả giáo chủ Minh Giáo cũng đã nói như vậy..."

Long Thiên Tứ đương nhiên là không dám chất vấn giáo chủ Minh Giáo.

Nhưng Vô Vọng Ma Tôn thì lại không giống.

Cho nên hắn cười lạnh một tiếng, nói: "Đó nhất định là do ngươi nghe lầm!"

Vô Vọng Ma Tôn: "..."

Trách ta sao! ?

Long Ngạo Thiên ở bên cạnh thấy ông nội nhà mình lộ ra bộ dáng lưu mạnh, trên mặt không khỏi có một chút không nhịn được, nhẹ giọng nói:

"Ông nội!"

"Ngạo Thiên ngươi bớt nói cho ta!

"Ngươi chính là có tính cách quá mềm yếu! '

"Người khác nói cái gì ngươi liền làm cái đó, như vậy sao được! ?"

"Ngày mai hãy lập tức phế Ma Công cho ta, Thuần Dương Cung chúng ta có nhiều võ công tuyệt học như vậy, chẳng lẽ còn không thể sánh bằng một quyển Vô Vọng Ma Công? Gặp quỷ, một quyển công pháp tẩu hỏa nhập ma, có một cái sơ hở liền sẽ có hai cái sơ hở, có trời mới biết có thể bị Minh Giáo khai thác sơ hở hay không?"

Ý tứ của Long Thiên Tứ kỳ thật rất đơn giản: hắn không hy vọng Long Ngạo Thiên lại tiếp tục tu luyện Ma Công, bởi vì Long Ngạo Thiên đã từng hãm sâu vào Minh Giáo, coi như ở bề ngoài Minh Giáo không có làm cái gì đối với hắn, nhưng có trời mới biết ở bên trong có sử dụng thủ đoạn gì hay không, mà nếu như Minh Giáo muốn dùng thủ đoạn đùa bỡn mà nói, chỗ tốt nhất...

Đó chính là công pháp của Long Ngạo Thiên.

Nói nhỏ chuyện đi, đây là một mối tai hoạ ngầm của Long Ngạo Thiên trong tương lai, nói lớn chuyện ra, đây thậm chí có thể là một loại thủ đoạn mà Minh Giáo nhằm vào Thuần Dương Cung.

Chuyện này làm sao có thể khiến cho Long Thiên Tứ an tâm?

So với sau này hối hận, Long Thiên Tứ tình nguyện phế bỏ Ma Công của Long Ngạo Thiên, như vậy ở trong lòng của hắn sẽ an tâm hơn một chút.

"Thế nhưng mà ông nội..." Long Ngạo Thiên cũng hiểu được ý tứ của Long Thiên Tứ, vốn lấy tu vi của hắn, nếu như phế bỏ Vô Vọng Ma Công, chỉ sợ là một thân tu vi nhất thời sẽ hạ xuống đến một cái cấp độ làm cho người giận sôi, vốn đang xem như là thiên kiêu chi tử ở bên trong Võ Đạo Tông Sư, sau khi phế Ma Công, nói không chừng sẽ chẳng khác gì so với người thường.

Như vậy hắn làm sao có thể tiếp nhận?

"Không có nhưng nhị cái gì cả!"

Long Thiên Tứ trực tiếp cắt đứt lời nói của Long Ngạo Thiên: "Ta không quan tâm đến cảm giác của ngươi, ta chỉ tin vào cảm giác của ta, nghe ta, yên tâm, sau khi phế bỏ Ma Công ta sẽ tự mình truyền công cho ngươi, sẽ không xảy ra vấn đề gì."

Tiếng rống to của Long Thiên Tứ vang lên một lần nữa ở bên trong chính điện Vạn Thọ Cung.

Đây là lần đầu tiên Long Thiên Tứ phát ra loại rống to thất thố này.

Đôi mắt già nua của hắn nhìn chằm chặp vào Long Ngạo Thiên, sau đó mới gằn từng chữ nói ra:

"Cha ngươi lúc trước chính là không nghe ta."

"Kết quả là ta tóc bạc tiễn người tóc đen."

"Tiểu tử thúi. '

"Ngươi còn muốn để cho ta tiễn thêm một lần nữa hay sao?"

Lúc này Long Ngạo Thiên chính là không nói chuyện, ngay cả Vô Vọng Ma Tôn cũng đều ngậm miệng lại.

Ngay sau đó…

"Khụ khụ." Trần Khuynh Địch có một chút lúng túng ho khan một tiếng.

Ở dưới góc nhìn của Trần Khuynh Địch, sự lo lắng của Long Thiên Tứ và sự kiên trì của Long Ngạo Thiên là hoàn toàn không cần thiết.

"Không cần phải phiền toái như vậy!"

"Vô Vọng tiền bối nói như thế nào cũng là võ giả Kích Toái Mệnh Tinh, tu vi không còn nhưng không phải là cảnh giới vẫn còn hay sao, coi như là giáo chủ Minh Giáo thực sự động tay động chân, hẳn là cũng không đến mức không phát hiện được chứ?"

"Có trời mới biết hắn có cái thực lực đó hay không?" Long Thiên Tứ quan tâm sẽ bị loạn cũng không có giọng điệu tốt với Vô Vọng Ma Tôn.

Hơn nữa có một câu nói rất hay.

Đồng hành là oan gia.

Mặc dù Long Thiên Tứ không biết xấu hổ, nhưng hắn ghét nhất chính là loại lão tặc vô liêm sỉ kia!

"Mặc dù tuyệt đại đa số võ giả đều sẽ có tu vi cùng với cảnh giới đặt chung một chỗ, nhưng trên thực tế hai thứ này cũng không phải là một vật, tu vi là tu vi, cảnh giới là cảnh giới, ở trong thời đại này, võ giả đạt đến cảnh giới, nhưng tu vi lại sống chết không thể tăng lên có nhiều lắm, sự khác nhau cũng là rất lớn."

Đúng như Long Thiên Tứ nói tới.

Tu vi cùng với cảnh giới cũng không thể nhập làm một, ở trong định nghĩa của giang hồ trước mắt, tu vi là chỉ tiến độ tu luyện cương khí, khí huyết, nguyên thần của võ giả, trực tiếp có quan hệ đến thực lực của võ giả, mà cảnh giới thì là cấp độ lĩnh ngộ và khống chế đối với lực lượng của võ giả.

Nếu như thực sự so sánh hai thứ này, tu vi không hề nghi ngờ là càng quan trọng hơn so với cảnh giới.

Giống như là có hai người đi ra ngoài mua sắm, trong túi quần của một người có 1000 khối tiền, trong túi quần một người khác chỉ có thẻ ngân hàng, nhưng ở bên trong thẻ ngân hàng có 100 vạn khối tiền, kết quả là thương gia chỉ lấy tiền mặt, vậy người thứ hai chính là có tiền không thể tiêu, có năng lực nhưng lại không sử dụng được.

Cái trước giống như là tu vi, cái sau thì là cảnh giới.

"Coi như hắn trước đó là Kích Toái Mệnh Tinh, không có tu vi đặt cơ sở, chỉ còn lại có một chút nguyên thần hồn ảnh, vậy thì có tác dụng gì? Lão phu dùng một bàn tay liền có thể đập nát!"

Vô Vọng Ma Tôn mở trừng hai mắt, khí thế hung lệ hùng bá thiên hạ ngày xưa tự nhiên sinh ra, nhưng Long Thiên Tứ lại không sợ chút nào, còn trừng mắt nhìn lại.

Cuối cùng vẫn là Vô Vọng Ma Tôn gác ánh mắt qua một bên.

Bởi vì hắn thật đúng là có một chút chột dạ.

Lấy nhãn lực, cảnh giới của hắn, thủ đoạn nhỏ từ Kích Toái Mệnh Tinh trở xuống đối với hắn mà nói là không đáng giá nhắc tới, nhưng giáo chủ Minh Giáo thân làm chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, cho dù là hắn ở trong thời kỳ toàn thịnh cũng không thể nắm chắc chiến thắng 100%, nếu như là do đích thân giáo chủ Minh Giáo ra tay, Vô Vọng Ma Tôn thật đúng là không dám chắc có thể phát hiện..."

Thấy bầu không khí lại có một chút cứng ngắc, Trần Khuynh Địch lên tiếng một lần nữa.

Nói thật, từ lúc ban đầu hắn kỳ thật chính là đang xem náo nhiệt.

Dù sao thì hắn cũng đã sớm có phương án giải quyết sự lo lắng của Long Thiên Tứ.

 

 

Bình Luận (0)
Comment