Lúc này toàn bộ chúng sinh ở trong phật quốc cũng chính là như thế, lấy dị tượng Kim Thân Phật Đà mà Ngô Không chống lên làm trung tâm, sự gia trì của Chư Thiên Thần Phật cũng vì thế mà tăng lên. Mặc dù có không ít Thần Phật đã bị Thánh Thượng Đại Càn bóp nát, nhưng vẫn thực sự chống đỡ được, thậm chí còn chống ra một khe hở trên trảo rồng.
Chính là lúc này!
Trong nháy mắt chống ra khe hở, Ngô Không liền bỗng nhiên tung người nhảy lên, thiêu đốt tín ngưỡng lực, muốn thừa cơ thoát ly khỏi sự trói buộc ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không mà Thánh Thượng Đại Càn bày ra.
"Hừm..." Ở trong cái chớp nhoáng này, ngay cả chính Thánh Thượng Đại Càn cũng cảm thấy mình có khả năng không vây khốn được đối phương.
Bất quá cũng không sao, dù sao thì lần này cũng đã vớt được đủ vốn, cùng lắm thì chính là rút lui, chỉ đáng tiếc là không thể vớt được nhiều chỗ tốt hơn, trước đó mình thế nhưng đã đặc biệt ám chỉ Trần Khuynh Địch nhiều lần, cần phải chú trọng vào vô số điển tàng của Phật Môn trong Tàng Kinh Các, hi vọng hắn có thể mang trở về hai, ba quyển tuyệt thế võ công...
Như vậy xem ra chỉ có thể chờ đợi lần sau.
Ngay vào thời điểm Ngô Không sắp thoát khốn mà ra...một đạo ánh đen đột nhiên lóe lên một cái rồi biến mất ở trong Vận Mệnh Tinh Không, hơn nữa còn rất đúng lúc, vừa vặn đập vào bên trên cái đầu trọc bóng loáng của Ngô Không, thế mà đánh cho Ngô Không thật vất vả mới ngoi được đầu lên xuống trở lại.
"Là ai! ?" Hai mắt của Ngô Không liền đỏ ngầu trong nháy mắt.
Hắn như thế nào cũng không ngờ được lại còn có cường giả Kích Toái Mệnh Tinh ám toán mình!
Phải biết rằng bây giờ mọi người đều đang nhằm vào Thánh Thượng Đại Càn!
Ngô Không có thể lý giải tâm lý của rất nhiều chí cường giả hiện tại chỉ nhìn mà không ra tay, đơn giản chính là muốn thấy hắn xuất thủ, thuận tiện nhìn nội tình của Phật Môn, nhưng Ngô Không một mực tin tưởng chuyện đối phó với Thánh Thượng Đại Càn này, mục tiêu của tất cả mọi người đều là nhất trí, kết quả hết lần này tới lần khác lại có người xuất thủ. Mà đạo ánh đen này cũng đã hấp dẫn sự chú ý của các chí cường giả khác.
"Đó là ai?"
"Không rõ ràng."
"Toàn bộ khí tức đã bị xóa đi."
"Có ý tứ."
So sánh cùng với đám người kinh ngạc, Thánh Thượng Đại Càn thì không khỏi cười to lên.
"Ha ha ha!"
"Đã nói là đắc đạo có nhiều người giúp đỡ, mất đạo có ít người giúp đỡ, như vậy xem ra trẫm mới là chính đạo a!"
Ầm ầm! Đã có người cho cơ hội, vậy Thánh Thượng Đại Càn đương nhiên sẽ không buông tha, trực tiếp ra tay toàn lực, mạnh mẽ áp chế Ngô Không đang bùng nổ toàn lực trở về.
"Hành hung lừa trọc quyền!"
Thánh Thượng Đại Càn đấm ra một quyền, Thần Long vàng óng ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không cũng là huy động theo, trấn áp tinh vân Đại Phật của Ngô Không.
"Đầu trọc hoàn tục chưởng!"
Thánh Thượng Đại Càn vỗ ra một chưởng, Thần Long vàng óng ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không giống như xiềng xích còng ở phía trên tinh vân Đại Phật.
"Nhị Cẩu phá giới cước!"
Thánh Thượng Đại Càn tung ra một cước, toàn bộ tinh vân Đại Phật tản ra ánh vàng vạn trượng cũng đều ảm đạm không ít.
Không thể nghi ngờ, Ngô Không bị đánh rất thảm.
Đừng nhìn tất cả mấy chiêu thức của Thánh Thượng Đại Càn đều rất bất cần, nhưng trên thực tế lại có lực lượng vô cùng lớn, chí cường giả xem cuộc chiến cơ hồ là không có mấy người nắm chắc có thể tiếp được, mà tới được cảnh giới như Thánh Thượng Đại Càn, kỳ thật đã thoát ly khỏi sự trói buộc của chiêu thức, chỉ còn lại lực lượng trực tiếp nhất thuần túy nhất...
Đối với Thánh Thượng Đại Càn mà nói, phổ thông võ công, cái thế võ công, tuyệt thế võ công, ba loại này cơ bản tương đương với đấm thường tùy ý, đấm thường thông thường, còn có đấm thường nghiêm túc, ở trên đó còn có đấm thường siêu cấp nghiêm túc, chứ cũng không có nhiều đồ vật lòe loẹt. (cái này ai đọc Onepunch Man thì biết ^^!).
Mà sự thật đã chứng minh.
Ngô Không ngay cả đấm thường của Thánh Thượng Đại Càn cũng đều không nhịn được.
Một quyền một chưởng một cước đánh xuống, cái gì mà Phật Tổ Kim Thân, cái gì mà Kim Thân Phật Đà, toàn bộ đều bị đánh cho thất linh bát toái, khí tức của bản thân Ngô Không càng là suy giảm.
Cùng lúc đó, ở bên trong Tu Di Sơn, bởi vì trên núi đột nhiên truyền tới tiếng nổ rất lớn, ánh mắt của mọi người đều không tự chủ được mà nhìn về phía phương hướng bảo điện Đại Hùng.
Ngay cả Trần Khuynh Địch đang kịch chiến cùng với Giới Lộc cũng đều ngừng lại, nhất là Trần Khuynh Địch, càng là khẩn trương nhìn về phía bảo điện Đại Hùng, hạ quyết tâm chỉ cần ở bên trong có người đi ra, hắn không nói hai lời sẽ lập tức dẫn người chạy trốn, mà đám người Phật Môn thì đều trở nên hưng phấn.
"Phương Trượng đã xuất quan!"
"Ha ha ha, đám ác tặc các ngươi!"
"Mạo phạm thánh địa võ đạo Phật Môn, toàn bộ các ngươi đều sẽ bị vĩnh trấn ở Hàng Ma Tháp!"
"Cung nghênh Phương Trượng!"
"A Di Đà Phật!"
Tiếng hoan hô vang lên liên tiếp, một trận nối tiếp một trận, cứ phải gọi là chiêng trống vang trời, pháo nổ đùng đùng, hồng kỳ phấp phới, người ta tấp nập...
Sau đó?
Sau đó liền không có sau đó.
Bảo điện Đại Hùng sau khi bộc phát ra một tiếng nổ mạnh cứ như vậy trở nên yên lặng một lần nữa, cửa lớn vẫn đóng chặt như cũ, thân ảnh Phương Trượng Ngô Không mà vô số đệ tử Phật Môn mong đợi cũng chưa từng xuất hiện, thậm chí là khí tức của bảo điện Đại Hùng trái lại còn giảm xuống không ít, quả thực giống như là đang nói "coi như không có chuyện gì phát sinh" vậy.
Một phút đồng hồ trôi qua.
Năm phút đồng hồ trôi qua.
Mười phút đồng hồ...
Nam Thần Võ đã từng có kinh nghiệm cùng loại là người thứ nhất bộc phát: "Chớ bị đám lừa trọc này hù dọa! Có Thánh Thượng ở đó, chỉ là một vị Phương Trượng Phật Môn cũng muốn đi ra?"
Thân làm fan cuồng của Thánh Thượng Đại Càn.
Nam Thần Võ một mực có một cỗ tự tin như mê tín đối với Thánh Thượng Đại Càn.
Theo hắn thấy, tất cả sự tình ở dưới cái gầm trời này, trên cơ bản chỉ được chia làm hai loại, một loại là không thể nào giải quyết, một loại là Thánh Thượng Đại Càn có thể giải quyết.
Mà rất rõ ràng, Thánh Thượng Đại Càn có thể giải quyết vấn đề lúc này.
Vậy thì còn sợ cái gì?
"Giết cho lão tử!"
Tu Di Sơn yên tĩnh một hồi lâu vang lên tiếng la giết lần thứ hai, hơn nữa chiến đấu càng thêm kịch liệt, bởi vì không thể không thừa nhận chính là sự chấn động mới vừa rồi của bảo điện Đại Hùng xác thực đã hù dọa không ít người, điều này cũng làm cho đám người này tương đối cảm thấy mất mặt....
Trước đó mặc dù khai chiến, nhưng vẫn còn đang ở trong giai đoạn giằng co, Ngô Không còn chưa có xuất hiện, ít nhiều cũng đều giữ lại một chút lực.
Nhưng bây giờ, vô số cường giả ở dưới sự thẹn quá hoá giận, lại phát hiện ra Ngô Không giống như cũng không có năng lực để ý tới bọn họ, thế là đều xuất thủ không còn cố kỵ gì nữa.
Trước hết đánh cho đến chết lại nói!
Mà ở trong loạn chiến bộc phát, tất cả mọi người đều không có lòng dạ nào bận tâm đến thời gian.
Ở phía sau phật tự Phật Môn, lại nghênh đón ba vị khách...