Phản Diện Siêu Cấp ( Dịch Full )

Chương 140 - Chương 1036: Mệnh Mỏng Hơn Giấy

Danh Sách Chương - Phản Diện Siêu Cấp (Dịch FULL) - viptruyenfull.com Chương 1036: Mệnh mỏng hơn giấy

 

 

 

Lúc này mới dẫn đến cục diện nhìn qua giống như rất ngu này, hơn nữa trước đó Long Thiên Tứ an bài Vô Vọng Ma Tôn giám thị hai người, đã làm xong chuẩn bị vẹn toàn, cho nên đã lộ ra bộ dạng vững như bàn thạch, nhưng nếu như chuyển sang nơi khác và thay một đối thủ khác, hai người này nói không chừng sẽ thật sự đắc thủ, sau đó ung dung ở ngoài vòng pháp luật.

Nhưng may mắn thay, loại tình huống này là không thể nào xuất hiện.

Mà vào thời điểm đảo chủ Đào Hoa Đảo đang đại náo cùng với lão tổ Lâm gia tại Tàng Bảo Điện Thuần Dương Cung.

Ở phía Trần Khuynh Địch cũng rơi vào trong phiền toái.

Nói xác thực, là Tây Vực rơi vào trong phiền toái.

Hoành Võ Đế biết rõ đạo lý binh quý thần tốc, ở dưới sự đốc thúc của hắn, Tần Võ Dương ở bên kia cũng không trì hoãn, dựa vào tu vi Hỏa Luyện Kim Đan cấp tốc quay trở về Tây Vực.

Mà ở nơi đó, ở vị trí biên giới Xa Trì Quốc, quân đội của tân triều Đại Chu đã được tổ kiến xong xuôi, Đại Chu kinh doanh tại Tây Vực nhiều năm như vậy, mặc dù so ra hơi kém liên minh 36 Quốc Tây Vực, nhưng vẫn có thành tựu, đã tích lũy được 30 vạn quân đội tinh nhuệ.

Quan trọng nhất là, tiền thân của Đại Chu thế nhưng là hoàng triều Trung Nguyên, bọn họ hiểu biết quân sự.

Không giống với man di 36 Quốc Tây Vực, số lượng tinh nhuệ của Đại Chu mặc dù chỉ có 30 vạn, nhưng lại tinh thông quân trận, sau khi đại quân kết trận bộc phát ra uy lực, quân đội Tây Vực ở dưới tình huống có số lượng ngang nhau thật sự không phải là đối thủ của bọn hắn, hơn nữa ở bên trong 30 vạn đại quân tinh nhuệ này…

Còn có mười vạn quân đoàn Tượng Binh Mã, là quân đoàn của Tiên Tần mà thái tử Hoành Xương cướp đến tay tại Viêm Hán Quốc ngày xưa, một mực im lặng thật lâu, rốt cục cũng có một ngày tản ra vinh quang thuộc về bản thân, toàn bộ quân doanh Đại Chu được chia thành ba bộ phận, ở trung ương chính là vị trí của quân đoàn Tượng Binh Mã, bọn hắn không biết mệt nhọc, không sợ tổn thương, có thực lực cường đại...tuyệt đối đủ để sánh ngang với Phi Hùng Quân của Đại Càn, thậm chí là còn hơn một bậc.

Mà vào giờ khắc này, hư không ở phía trên quân doanh nứt ra, Tần Võ Dương sải bước đi ra, hắn vừa mới xuất hiện, trụ khí huyết Lang Yên của 30 vạn đại quân liền phảng phất như bị kích thích vậy, kịch liệt chấn động, nhắm thẳng vào Tần Võ Dương ở trên trời, nhất thời khiến cho toàn thân của Tần Võ Dương chấn động một cái.

Vốn đã bị thương, lần chấn động này suýt nữa khiến cho hắn rớt xuống từ không trung.

"Là ta!"

"Ồ."

Tần Võ Dương tức hổn hển gầm một tiếng, một giọng nói có vẻ hơi lúng túng liền truyền đến: "Là Tần bá phụ sao, xin lỗi, trực tiếp đi đến gần đại quân, khí huyết Lang Yên của quân đội sẽ tự động phản kích, trước đó ngài hẳn là nên nói một tiếng, nếu không ta sẽ không kịp chuẩn bị...‘’

"Hừ!"

Tần Võ Dương lạnh lẽo nhìn người đi ra từ trong biển người, rõ ràng là thái tử Hoành Xương đã đổi lại một thân nhung trang, xem như là một trong những tài tuấn trẻ tuổi đương thời, tiến bộ của thái tử Hoành Xương cũng rất hiển hách, thế mà cũng đã khám phá Sinh Tử Quan.

Nhưng chân chính khiến cho Tần Võ Dương bất mãn, là thanh trường kiếm mà thái tử Hoành Xương đeo ở bên hông kia.

"Hoành Võ Đế trái lại là rất tín nhiệm ngươi, ngay cả Định Tần Kiếm cũng giao cho ngươi."

"Nhận được sự tín nhiệm của phụ hoàng, ta cảm kích khôn cùng."

Thái tử Hoành Xương dùng sắc mặt lãnh đạm đáp lời, sau đó nhẹ nhàng kích thích Định Tần Kiếm, trong phút chốc, toàn bộ đại quân ở phía sau hắn đều chuyển động theo, đám binh sĩ trong quân đoàn Tượng Binh Mã cùng nhau quay đầu, nhìn về phía Tần Võ Dương ở trên không trung, khí huyết Lang Yên ở trong cõi u minh cũng khóa chặt Tần Võ Dương trong nháy mắt.

Loại cảm giác bị quân đội tinh nhuệ nhìn chăm chú này, cho dù là Tần Võ Dương cũng đều cảm thấy có một chút đau răng.

Có đại quân Tượng Binh Mã làm hậu thuẫn, thái tử Hoành Xương thân làm thống soái đại quân, ở dưới tình huống quân trận không loạn, chỉ sợ thật đúng là có thể liều mạng cùng với cường giả Hỏa Luyện Kim Đan, mà Tần Võ Dương lại bị thương, thực lực không ở trong trạng thái đỉnh phong, nếu như đánh thật, có thể sẽ không đánh lại.

Cuối cùng vẫn là Tần Võ Dương ghen ghét đơn phương, tình cảnh của hắn và Tần thị hiện tại cực kỳ không ổn, đầu nhập vào Đại Chu, cũng là vì lấy được cuộc sống yên ổn, mà Định Tần Kiếm cùng với quân đoàn Tượng Binh Mã chính là một trong những lựa chọn tốt nhất, chỉ đáng tiếc là, cho dù Tần Võ Dương đã bỏ ra cái giá không nhỏ để tranh thủ, vẫn không thể nào lấy được.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có sắc mặt không tốt đối với thái tử Hoành Xương.

Trọn vẹn 30 vạn tinh nhuệ, còn có quân đoàn Tượng Binh Mã của Thượng cổ Tiên Tần, uy lực phát huy ra sau khi liên hợp lại cũng không kém hơn so với một kiện Đạo Binh thượng phẩm.

Nếu như Tần gia có được quân đoàn Tượng Binh Mã, địa vị tại Đại Chu cũng sẽ càng thêm củng cố. Cũng sẽ không đến mức giống như bây giờ, rõ ràng là có tu vi không kém hơn Hoành Võ Đế bao nhiêu, nhưng vẫn chỉ có thể nghe lệnh của Hoành Võ Đế.

Nhưng vẫn là câu nói kia.

Ăn nhờ ở đậu chính là hèn mọn như vậy.

Cho nên sau khi Tần Võ Dương biến đổi sắc mặt trong chốc lát, vẫn là thu liễm tâm tình, chợt lộ ra một nụ cười hòa ái giống như trưởng bối, nói:

"Hoành Võ Đế truyền mệnh lệnh đến, Hoành Xương, đây là thời điểm để ngươi biểu hiện, lập tức phát động tiến công đối với Vạn Lý Liên Doanh, phối hợp tác chiến với đại quân Tây Vực ở Bôn Lôi Quan."

"Vậy sao?" Thái tử Hoành Xương không để ý đến ánh mắt của Tần Võ Dương, mà là chau mày hỏi: "Có thủ lệnh của phụ hoàng hay không?"

"Có." Tần Võ Dương vừa nghiến răng nghiến lợi ở trong lòng, vừa lấy ra thủ lệnh mà Hoành Võ Đế cho hắn trước đó, ném cho thái tử Hoành Xương.

Mà vào thời điểm nhìn thấy thủ lệnh, thái tử Hoành Xương vốn còn muốn cự tuyệt rốt cục cũng bất đắc dĩ thở dài: "Được thôi, Tần bá và Minh Tôn hãy hành động cùng với đại quân a."

Thua người không thua trận, Tần Võ Dương cười lạnh một tiếng, sau đó liền biến mất ở giữa không trung.

Bất quá thái tử Hoành Xương cũng không để ý.

Một lát sau, vị Hỏa Luyện Kim Đan Đại Chu thứ hai, ngày xưa đã từng tham dự qua trận chiến Thuần Dương Cung - Minh Tôn xuất hiện ở bên cạnh thái tử Hoành Xương:

"Xin chào điện hạ."

"Truyền lệnh xuống."

"Xuất động đại quân."

"Mục tiêu là Vạn Lý Liên Doanh."

"Hiểu rõ."

Minh Tôn gật đầu một cái, bất quá trước khi đi vẫn là chần chờ trong chốc lát, chợt nói khẽ: "Điện hạ, có cần ta âm thầm giám thị vị Tần Võ Dương kia hay không? Hôm nay ngài không cho hắn mặt mũi, hiện tại có đại quân chèo chống thì còn tốt, nhưng nếu như ngày sau hắn tiến hành trả thù mà nói…"

"Không cần phải lo lắng." Thái tử Hoành Xương lắc đầu, trên khóe miệng hiếm khi nở một nụ cười: "Nhân tiện, ngươi có biết phụ hoàng đánh giá vị Tần tộc trưởng kia như thế nào hay không?"

"Đánh giá như thế nào?"

Thái tử Hoành Xương nói một cách chắc chắn: "Tự cho mình là siêu phàm, chí lớn nhưng tài mọn, lòng cao hơn trời, mệnh mỏng hơn giấy."

 

 

Bình Luận (0)
Comment