Hoặc có lẽ là, thanh âm đều đã bị hắn bỏ lại ở đằng sau.
Ầm ầm! Thẳng đến khi một cước của A Sử Na Lam rơi vào bên trên cổ của Trần Khuynh Địch, đập hắn từ trên cao trực tiếp bay ra ngoài, sau khi rơi vào bên trong một chỗ gò núi ở bên ngoài thủ đô An Tức, tiếng nổ và sóng không khí mới cuốn tới, trực tiếp thổi bay vạn dặm mây trắng ở phía trên thủ đô An Tức.
"Chậc..."
"Cũng đâu có quá mạnh?"
A Sử Na Lam nhíu nhíu mày, đứng ở trong không trung phảng phất như đang đứng trên đất bằng vậy, tinh thần trở nên hăng hái, mặc dù ở ngoài miệng nói như vậy, nhưng ánh mắt thì vẫn ngưng trọng như cũ.
Nguyên nhân rất đơn giản, xúc cảm, cảm giác của chân không đúng.
Không có loại xé rách thân thể như trước kia, ngược lại còn có loại xúc cảm đụng phải tấm thép.
"Mục tiêu là nhân vật am hiểu luyện thể sao..."
"Nói như vậy?"
"Sẽ không có chuyện gì?"
Lời còn chưa dứt, gò núi mà Trần Khuynh Địch rơi xuống lại nổ vang một lần nữa, ngay sau đó phảng phất như động đất vậy, gò núi bắt đầu sụp đổ, một thanh âm phá đất mà lên, mang theo bụi mù đầy trời, lại trở về bầu trời mà A Sử Na Lam đang đứng, hai người nhìn lẫn nhau cách một đoạn không trung.
"Làm ta sợ muốn chết."
"Bất quá cuối cùng ngươi là người nào?"
Trần Khuynh Địch vừa xoa cổ vừa nói, bày ra biểu lộ ngủ bị sái cổ.
Không thể không thừa nhận, một chiêu này của A Sử Na Lam đã khiến cho hắn có một chút bị hù dọa, Trần Khuynh Địch cũng đã cẩn thận nghiên cứu qua võ học của cái thế giới này, tuyệt đại bộ phận đều là chú trọng vào uy lực của chiêu thức, mặc dù thiên kì bách quái, nhưng bản chất lại không thay đổi, còn cao cấp hơn thì là chú trọng các loại hình ý cảnh thời gian, sinh tử, luân hồi.
Nhưng A Sử Na Lam lại không giống.
Thứ hắn theo đuổi là tốc độ, hơn nữa còn không phải là tốc độ bình thường, mà là tốc độ của nhục thể. Nói một cách khác.
Võ công tầm thường không chỉ có không giảng đạo lý, còn không giảng vật lý, nhưng võ công của A Sử Na Lam hẳn là có thể giảng vật lý.
Tối thiểu là một cước có tốc độ siêu âm như vừa rồi, coi như là Trần Khuynh Địch cũng đều hoàn toàn không thể kịp phản ứng, chỉ có thể bị đánh một cách thụ động, sau khi hồi phục lại tinh thần đã bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa từ cảm giác phản hồi mà nói, tên gia hỏa đột nhiên xuất hiện công kích hắn ở bên trên Luyện Thể cũng có tạo nghệ rất sâu.
"Có loại lực lượng tầng thứ này."
"Ngươi là Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất của Minh Giáo sao?"
"Không phải."
Giống như là Trần Khuynh Địch rất hiếu kỳ đối với A Sử Na Lam vậy, A Sử Na Lam cũng rất có hứng thú đối với Trần Khuynh Địch.
"Ta gọi là A Sử Na Lam."
"Người Bắc Nhung."
"Minh Giáo mời ta tới đánh chết ngươi."
Trong lúc mơ hồ, bên trong lệnh bài truyền tin dường như truyền đến tiếng mắng chửi của người nào đó, nhưng A Sử Na Lam hoàn toàn không có ý tứ để ý đến, đến cái cảnh giới này, tâm cảnh của hắn kỳ thật đã rất tiếp cận với cấp bậc chí cường giả, mà thân làm Đại Thiên Lang trên thảo nguyên, ý tứ của A Sử Na Lam càng là rất tùy tâm sở dục.
Nói một cách khác, ta muốn làm cái gì liền làm cái đó.
Mà đổi thành một bên, Trần Khuynh Địch lấy được câu trả lời thì là có một chút hơi kinh ngạc: "Cái gì?"
Con m* nó? Minh Giáo mời người Bắc Nhung đến tiêu diệt ta? Không đúng, Minh Giáo cùng với Đại Chu hiện tại chính là nhất thể, Đại Chu cùng với Tây Vực lại là liên minh…
Chẳng lẽ...
Trong cái chớp nhoáng này, Trần Khuynh Địch bắt đầu vận chuyển đại não, Bắc Nhung xuất hiện ở Tây Vực, Bắc Nhung có biện pháp bí mật tiến vào Tây Vực, Bắc Nhung rất có thể đã đạt thành liên minh cùng với Tây Vực. Bắc Nhung phái binh trợ giúp Tây Vực, đại quân Bắc Nhung sắp ám độ trần thương, tiến công Trung Nguyên từ Tây Vực! Gặp quỷ! Minh tu sạn đạo ám độ trần thương, đây là hạng địch nhân xảo trá cỡ nào!
Nhìn Trần Khuynh Địch không biết vì sao thần sắc thiên biến vạn hóa, A Sử Na Lam hơi nghi hoặc một chút, nói: "Này!"
"Hả?"
"Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?" A Sử Na Lam hoạt động gân cốt một chút, nói: "Vừa rồi chỉ là chào hỏi, hiện tại sẽ đánh thật."
"Được." Trần Khuynh Địch chất phác thuần lương gật đầu một cái, nói: "Ngươi tới đi."
Lời còn chưa dứt, A Sử Na Lam liền mất đi bóng dáng một lần nữa, một dạng sáo lộ, một dạng chiêu thức, bất đồng chính là tốc độ của hắn lại tăng lên ròng rã gấp đôi, sóng không khí bắn nổ ở trước mặt của hắn tản ra, ở phía dưới tốc độ cực hạn, A Sử Na Lam nhất định chính là một chuôi lợi nhận vô song vượt qua mọi chông gai.
Mà gần như đồng thời, Trần Khuynh Địch cũng ra quyền.
Ầm ầm! Một cỗ pháp tướng Bồ Tát cầm Gatling Gun trong tay, ngậm thuốc lá, quanh người tản ra phật quang đi ra từ bên trong hư không.
"Nam Mô Gatling Gun Phục Ma Quyền! !"
Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp!
Trong nháy mắt, nắm đấm của Trần Khuynh Địch liền bao trùm mỗi một tấc không gian trước mặt!
Có lẽ là ta không theo kịp tốc độ của ngươi, nhưng chỉ cần ngươi ở trước mặt của ta, ta liền có thể đánh chết ngươi! Mở mang kiến thức một chút về lửa giận của ngã Phật!
Nam Mô Gatling Gun Phục Ma Quyền, thân làm võ học, nguyên lý của một chiêu này kỳ thật là vô cùng đơn giản, chính là đơn thuần dùng vô số quyền đập người mà thôi, nhưng độ khó ở trong đó lại vô cùng cao, bởi vì duyên cớ nhục thể nhận phải phụ tải quá lớn, một chiêu này yêu cầu cường độ nhục thể cực cao, cũng chỉ có Trần Khuynh Địch là có thể dùng một cách tùy tiện.
Nhưng có lúc, càng là võ công đơn thuần lại có uy lực càng lớn. Điểm này ở trên Nam Mô Gatling Gun Phục Ma Quyền đã đạt được hiệu quả rất cao, lực phá hoại do mấy vạn quyền bộc phát ra trong chớp mắt theo thực lực của võ giả mà không ngừng tăng lên, mà tới được cảnh giới như Trần Khuynh Địch, coi như là cái thế võ học bình thường chỉ sợ cũng không sánh bằng một trận loạn quyền này.
Bất quá, đối thủ của hắn cũng không phải là thường nhân. Ở bên trong không gian bị thiết quyền của Trần Khuynh Địch bao trùm, cuồng phong gào thét, rất nhanh thần sắc nguyên bản tự tin của Trần Khuynh Địch liền xuất hiện một chút biến hóa, bởi vì ở bên trong cảm ứng của hắn, bản thân đánh ra mấy vạn quyền, thế mà hoàn toàn không có cảm giác trúng mục tiêu, mà khiến cho hắn cũng đều có một chút sợ hãi là…
Trước mặt hắn cũng xuất hiện huyễn ảnh! Bình thường mà nói, ở bên trong phạm vi Nam Mô Gatling Gun Phục Ma Quyền bao trùm, quyền ảnh của Trần Khuynh Địch sẽ bao trùm tất cả, cơ hồ là đều không thể nhìn thấy thân ảnh của những người khác, nhưng mà bây giờ, rõ ràng là còn đang ở trong phạm vi công kích của mình, lại xuất hiện thân ảnh ở bên ngoài quyền ảnh, chồng chất lên nhau không thể nhìn thấy bản thể.
Vốn lấy nhãn lực của Trần Khuynh Địch là vẫn có thể phân biệt ra được A Sử Na Lam!
Trần Khuynh Địch chỉ mất chốc lát liền phản ứng lại: Đây là thân ảnh mà A Sử Na Lam tránh né, hắn thế mà lấy tốc độ giống với Gatling Gun Phục Ma Quyền để né tránh quyền ảnh của chính mình! Gặp quỷ!