Đây là lần đầu tiên Trần Khuynh Địch cảm nhận được, sau khi một lĩnh vực đạt tới cực hạn, lại còn có thể đánh hắn thành dạng này.
Nói một cách khác.
"Ta nguyên lai còn không phải là người mạnh nhất a..."
Đúng thế, bởi vì nguyên nhân lúc trước đại náo một trận tại Phật Môn, gần đây lại lấy được võ công Trúc Cơ của Minh Giáo cùng với Phật Môn, Trần Khuynh Địch kỳ thật đã có một chút bành trướng giống như Long Thiên Tứ, lúc trước hắn cũng không phải là chưa thấy qua Võ Nguyên Hanh nổi danh giống như A Sử Na Lam, nhưng theo hắn thì Võ Nguyên Hanh giống như cũng không quá mạnh...
Cho nên ở trong lúc mơ hồ Trần Khuynh Địch quả thật là đã có một loại cảm giác như thế này: Mình vô địch ở Hỏa Luyện Kim Đan!
Nhưng sự thật đã chứng minh, có lẽ tu vi và nội tình của hắn ở trong Hỏa Luyện Kim Đan đều là số một, số hai, nhưng thật sự muốn bàn về chiến lực, ở trong cái thiên hạ to lớn này hắn còn xa xa chưa thể đạt đến trình độ thiên hạ đệ nhất.
Bởi vậy có thể thấy được, Thánh Thượng Đại Càn được công nhận là vô địch thiên hạ, năm đó đến tột cùng là cường hãn đến cỡ nào.
"Ta vẫn còn kém xa lắm."
Như vậy nói đến nơi đây, sẽ có rất nhiều người muốn hỏi. Chẳng lẽ Trần Khuynh Địch sẽ thực sự đánh không lại hay sao? Chẳng lẽ hắn không còn sát chiêu hay sao?
Ha ha ha! Đương nhiên là không có rồi! Suy nghĩ kỹ một chút liền biết, chiêu thức của Trần Khuynh Địch kỳ thật chỉ có vài chiêu như vậy, ẩu đả phổ thông, ẩu đả nghiêm túc, ẩu đả toàn lực, về phần bí pháp hữu dụng, Đại Thuần Dương Công vô hiệu, quyền ý đánh không trúng, năng lực khôi phục bị ức chế, như vậy thì phải xử lý như thế nào? Chỉ có thể đứng tại chỗ chịu đánh.
Thậm chí là bởi vì nguyên nhân thời gian gia tốc, Trần Khuynh Địch muốn dùng bài cũ soạn lại để dùng thương tổn đổi thương tổn chỉ sợ là cũng đều không thể làm được.
Gặp quỷ!
Nếu không phải sở trường của A Sử Na Lam là lĩnh vực tốc độ, ở bên trên lực công kích mặc dù cũng xuất sắc, nhưng vẫn còn có một chút khiếm khuyết mà nói, Trần Khuynh Địch chỉ sợ đã sớm bị đối phương chặt đầu xuống, mà muốn trốn, lại không thể thoát khỏi đối phương, còn đánh nhau thì lại đánh không lại, cho nên tình cảnh hiện tại của Trần Khuynh Địch...thực sự là rất nghiêm trọng...cho nên phải làm thế nào? Kỳ thật đối phó với loại công kích tốc độ cao này, biện pháp tốt nhất là mặc giáp phản đòn, mặc cho ngươi đánh ta như thế nào, chí ít cũng sẽ trả về ba thành tổn thương, sau đó dựa vào thanh máu dày, đúng là có thể mài chết đối phương, nhưng rất đáng tiếc, Trần Khuynh Địch mặc dù rất muốn làm như thế, nhưng lại không có võ học tương ứng.
Mọi người đều biết. Trần Khuynh Địch ở bên trên phương diện võ học là một mực không có văn hóa gì. Biết duy nhất một môn võ công tương đối lòe loẹt chính là Đại Thuần Dương Công, vẫn là dựa vào Thuần Dương chi thể gian lận mới thắp sáng được kỹ năng, ngoài ra chiêu thức của hắn trên cơ bản cũng chỉ là huy quyền rồi lại huy quyền, ngẫu nhiên còn thêm một chút quyền ý, lấy năng lực của Trần Khuynh Địch là không thể sáng tạo ra võ học phản đòn.
À? Quyền ý? Trần Khuynh Địch xoa cằm một cái, mặc dù ở trên võ học không có tạo nghệ gì, nhưng từ khi ngưng tụ ra quyền ý, Trần Khuynh Địch vẫn là vô cùng có tâm đắc.
Cái gì là quyền ý? Nói trắng ra là chính là một loại tinh, khí, thần của võ giả, giống như là nước vậy, nước không có hình dáng cố định, quyền ý cũng không có, ngày xưa Trần Khuynh Địch đã từng thi triển qua kiếm ý, đao ý, thương ý, mà phương pháp thi triển, kỳ thật đều là căn cứ vào quyền ý của hắn, điểm này đã nói rõ quyền ý có nhiều biến tính.
Như vậy vấn đề đã đến...nếu quyền ý có thể trở thành đao ý, trở thành kiếm ý, trở thành thương ý.....
Vậy thì sẽ có thể trở thành khải ý hay không? Nếu làm ra một tầng khải ý mặc lên người mà nói, không chỉ có thể tăng cường lực phòng ngự tiến thêm một bước, quan trọng nhất là, cứ như vậy Trần Khuynh Địch sẽ không đến mức tiếp tục bị đánh, bởi vì nếu như A Sử Na Lam muốn công kích Trần Khuynh Địch, nhất định phải va chạm cùng với quyền ý của hắn, mà Trần Khuynh Địch cũng có thể thôi động quyền ý để phản kích.
Mẹ ơi! Con trai của mẹ thực sự là một thiên tài! Nghĩ đến là làm.
Trần Khuynh Địch khẽ động suy nghĩ, quyền ý mênh mông thoát ly từ bên trên quả đấm của hắn trong nháy mắt, sau đó bao trùm toàn thân, quyền ý xem như là vũ khí mà Trần Khuynh Địch sử dụng nhiều lần nhất, hắn cũng đã sớm có thể vận dụng nó như cánh tay, biến hóa ra khải ý cũng chỉ là một cái sự tình trong sát na.
Một giây sau, thân ảnh của A Sử Na Lam liền xuất hiện ở phía sau Trần Khuynh Địch, giống như trước đó vậy, dựng thẳng chưởng thành đao, vạch ra một đạo đao quang trăng lưỡi liềm sắc bén rơi vào trên lưng của Trần Khuynh Địch.
Ầm ầm! Quyền ý phản chấn! Mặc dù bản thân của quyền ý cũng không có lực công kích vật lý, quyền ý được ngưng tụ mà thành từ tinh, khí, thần, cho nên lực trùng kích cũng là tinh, khí, thần của võ giả.
Cho nên ở trong cái chớp nhoáng này, thân thể của A Sử Na Lam không có chịu ảnh hưởng, công kích cũng giống như bình thương lưu lại dấu vết ở trên thân thể của Trần Khuynh Địch, nhưng nguyên thần của hắn lại rung động một trận, phảng phất như ở bên tai có sấm sét nổ vang vậy, đầu u ám, thế mà hoảng hốt trong một cái nháy mắt.
Thành công! Mặc dù cũng không phải là tận lực, nhưng Trần Khuynh Địch xác thực đã bắt lấy được sơ hở của A Sử Na Lam.
Đúng như trước đó đã nói, thiên phú tài hoa của A Sử Na Lam từ xưa đến nay đều là số một, số hai, nhưng vì nắm vững thủ đoạn gian lận như lĩnh vực thời gian, A Sử Na Lam đã hao tốn thời gian dài cùng với tinh lực, mọi thứ của hắn đều là được xây dựng ở trên phương diện tốc độ, cho nên những thứ khác đều cực kỳ bình thường.
Hắn có thân thể cực kỳ bền bỉ, bởi vì như vậy mới có thể phụ tải tốc độ của hắn.
Hắn có cương khí khổng lồ và hùng hậu, bởi vì như vậy mới có thể phụ tải võ học của hắn.
Nhưng mà...hắn không có nguyên thần cường đại. Đây là thiếu hụt duy nhất của A Sử Na Lam, đương nhiên, ở phía dưới lĩnh vực thời gian, A Sử Na Lam căn bản sẽ không để vào mắt loại thiếu sót này, bởi vì tốc độ của hắn đủ khiến cho người ta căn bản là không có cách dùng nguyên thần công kích trúng hắn, huống hồ hắn yếu cũng chỉ là tương đối yếu so với võ giả cùng cảnh giới mà thôi.
Chỉ là rất đáng tiếc, hắn lại gặp phải một kẻ biến thái như Trần Khuynh Địch, Trần Khuynh Địch thế mà đã cứng rắn tìm ra được một loại phương pháp khiến cho nguyên thần của A Sử Na Lam chấn động.
Hơn nữa còn thành công, cho dù chỉ là ở trong một cái nháy mắt, nhưng đối với Trần Khuynh Địch mà nói, cái nháy mắt này cho dù có ngắn hơn gấp mười lần, hắn cũng tuyệt đối sẽ không có khả năng bỏ lỡ, Đại Thuần Dương Công bộc phát trong nháy mắt, lĩnh vực vàng óng khuếch trương, cũng không phải là khiến cho A Sử Na Lam đứng im, vẻn vẹn chỉ là vì kéo dài động tác của hắn.