Thánh Thượng Đại Càn lập tức hít sâu vào một hơi, chợt ngồi vững vàng thân thể, nói: "Để cho hắn vào đi."
Một lát sau, Trần Khuynh Địch liền vội vàng hấp tấp mà chạy vào, Kim Loan Điện vừa đóng cửa, trên mặt của hắn lập tức lộ ra biểu lộ ảm đạm, khóc lóc kể lể nói: "Lão ca! Ngươi phải cứu ta! Hãy cho ta một chủ ý!"
Thánh Thượng Đại Càn: "! ! !"
Nghe một chút đi! Lời cầu khẩn bi thương mang theo vài phần giúp đỡ! Khuynh Địch nhất định cũng đã phát hiện ra trói buộc ở trên người của mình, cho nên mới chạy tới nhờ mình giúp đỡ, rõ ràng là mình đào hố hắn, hắn lại không chỉ không có nghi ngờ, ngược lại vẫn tín nhiệm mình như cũ, còn đặc biệt chạy tới xin mình chủ ý...hảo huynh đệ! Rất nghĩa khí!
"Ngươi không cần phải nói đâu Khuynh Địch! Chuyện của ngươi! Chính là chuyện của ta!"
Thánh Thượng Đại Càn vỗ ngực nặng nề một cái: "Lần này là lão ca ta không đúng, chuyện phiền phức này ta cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết giúp ngươi!"
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Con m* nó? Đồng hương đúng là đồng hương a! Ta còn chưa mở miệng đây, hắn liền biết mình đến là để trưng cầu ý kiến hắn về vấn đề tình cảm...hơn nữa nghe một chút ngữ khí trầm vang hữu lực với cùng kiên định không thay đổi này đi, không hổ là nam nhân làm Hoàng Đế mở hậu cung a! Nhìn cái bộ dáng này, chẳng lẽ thật sự muốn truyền cho mình diệu pháp vô thượng cân bằng quan hệ nam nữ?
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức chính là chắp tay nói: "Còn xin lão ca dạy ta?"
"Ấy!" Thánh Thượng Đại Càn chau mày, bị quốc vận Đại Càn trói buộc thật sự là quá mức phiền phức, nhưng hắn đã có nắm chắc thoát khỏi trói buộc của Tổ Long Trung Nguyên, vậy tự nhiên là cũng có đầu mối đối với loại vấn đề này.
"Ta cũng không rõ là có thích hợp hay không?"
"Nhưng ta có một chiêu."
Trần Khuynh Địch nghe vậy liền mừng lớn: "Mau nói mau nói!"
"Chỉ là chiêu này có một chút hung hiểm, nếu như ngươi tin lão ca ta..."
"Nói gì vậy!" Thần sắc của Trần Khuynh Địch nghiêm lại: "Chỉ là một chút rủi ro thì tính là cái gì? Lão ca ngươi có kinh nghiệm phong phú, lại là tiền bối của ta, khỏi nói, ta tin ngươi!"
Thánh Thượng Đại Càn: "! ! !"
Không ngờ được Trần Khuynh Địch cư nhiên lại tin tưởng mình như thế...nhận lấy thì ngại, nhận lấy thì ngại a!
Biện pháp của Thánh Thượng Đại Càn kỳ thật cũng rất đơn giản, loại vật quốc vận Đại Càn trói buộc cùng loại với Tổ Long Trung Nguyên này, muốn dựa vào bản thân thoát khỏi thật ra là rất khó khăn, muốn xông phá phần trói buộc này chỉ có hai loại biện pháp.
Một loại là lấy lực phá pháp, tiếng hành nghiền ép quốc vận Đại Càn, nhưng trên cơ bản là rất không có khả năng.
Loại thứ hai cũng là mượn nhờ ngoại vật. Mọi người đều biết, nhất định phải dùng ma pháp mới có thể đánh bại ma pháp. Cho nên cũng phải dùng ngoại lực mới có thể đánh vỡ ngoại lực.
Cho nên Thánh Thượng Đại Càn mới đích thân sắp đặt thế cục ở Trung Nguyên như lúc này, bây giờ Đại Càn cơ hồ là địch với cả thế gian, kỳ thật có một bộ phận nhân tố rất lớn là do Thánh Thượng Đại Càn cố ý dung túng, chính là vì mượn nhờ lực lượng của các chí cường giả khác dùng một hơi thoát khỏi trói buộc của Tổ Long Trung Nguyên.
Nhưng loại phương pháp này có rủi ro cực lớn, đạp sai một bước liền có khả năng lật xe.
"Cũng được."
"Ta sẽ nói phương pháp của ta cho ngươi biết."
"Ừm."
Trần Khuynh Địch dùng vẻ mặt mong đợi mà nhìn Thánh Thượng Đại Càn, mà Thánh Thượng Đại Càn thì là gằn từng chữ nói ra:
"Kỳ thật cũng không khó."
"Bị đánh một trận là được."
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Lão ca có ý tứ là...ôm giác ngộ bị chửi là nam nhân cặn bã thậm chí là bị đánh cho tê người, đi thổ lộ với các nàng sao? !
Thế cục hiện tại là rất nghiêm trọng.
Sau khi rời khỏi Tây Vực trở về bảo điện Đại Hùng, thần sắc của Ngô Không vẫn luôn hết sức nghiêm túc.
Mà ở trong lòng của hắn, uy hiếp của Thuần Dương Cung đã cất cao đến một cái trình độ khó có thể dùng lời để diễn tả được, ba vị Kích Toái Mệnh Tinh, bốn vị thiên kiêu có tiềm lực trấn áp thời đại, trong lúc bất tri bất giác, sự uy hiếp của Thuần Dương Cung thậm chí đã sắp có thể đánh đồng với Đại Càn, loại thực lực khủng bố này quả thực là khiến cho người ta sợ hãi.
Mà khiến cho người ta nhức đầu nhất, là hết lần này tới lần khác Thuần Dương Cung còn liên thủ với Đại Càn.
Hai phe cường đại liên hợp với nhau, đã tạo thành một cái cục diện đuôi to khó vẫy.
"A Di Đà Phật."
Hít sâu vào một hơi, Ngô Không tĩnh tọa ở bên trong nhóm Phật tượng tại bảo điện Đại Hùng, dùng phật quang trừ khử lửa giận không rõ cùng với nôn nóng khó tả ở trong lòng, một hồi lâu sau mới bình tĩnh lại một lần nữa.
"Các vị thí chủ."
"Nếu đã tới thì cũng không cần ẩn núp nữa đâu?"
Phật quang giống như là sóng nước nhộn nhạo lên, ngay tiếp theo hư không đồng thời chấn động, một lát sau, mấy đạo suy nghĩ khổng lồ lăng không hiện lên ở bên trong bảo điện Đại Hùng.
"Ta cũng chưa từng ẩn tàng qua."
"So với những thứ này, mọi người hẳn là cũng đã hiểu rõ tình huống."
"Rât cấp bách."
Thiên Khả Hãn Bắc Nhung, giáo chủ Minh Giáo, cung chủ Tiên Cung, giống như là Ngô Không vậy, ba vị này bởi vì nguyên nhân của riêng mình, cơ hồ là phái phản Càn kiên định, so sánh với nhau, Thiên Tôn Thái Bình Đạo Môn trái lại là quá mức lạnh nhạt, ở trong rất nhiều lần cũng chỉ là lộ mặt, căn bản không hề có ý tứ xung đột chính diện cùng với Đại Càn, còn muốn Phật hệ hơn so với Ngô Không.
"Không thể tiếp tục đợi người Thuần Dương Cung trưởng thành."
"Một vị Trần Khuynh Địch đã đầy đủ khiến cho chúng ta đau đầu, nếu như lại nhiều thêm bốn vị, Thuần Dương Cung sẽ có trọn vẹn bảy vị Kích Toái Mệnh Tinh, nếu ta nhớ không lầm mà nói, cho dù là ở thời kỳ Thượng Cổ, ba mạch Đạo, Phật, Ma cũng không có nhiều chí cường giả như vậy a? Đến lúc đó Thuần Dương Cung sẽ thực sự vô địch."
"Nếu thật sự trở thành như thế, vậy Bắc Nhung chúng ta còn không bằng dứt khoát trở về thảo nguyên chăn dê."
Ngô Không: "..."
"Khụ khụ!" Ho khan hai tiếng, Ngô Không tiếp tục nói: "Nhưng bây giờ Tổ Long Trung Nguyên mặc dù bị trọng thương, nhưng vẫn còn bảo lưu phần lớn lực lượng, chúng ta làm như thế nào để đấu với Đại Càn?"
"Mấy lần trước không phải là có người xuất thủ tính toán Tổ Long Trung Nguyên hay sao?"
"Hắn ở đâu?"
Lời còn chưa dứt, lại là một đạo suy nghĩ xông vào bên trong bảo điện Đại Hùng, trong lúc nhất thời bảo điện Đại Hùng nguyên bản tràn đầy phật quang vậy mà vang lên âm thanh đọc sách, quanh quẩn bên tai không dứt.
"Ở chỗ này."
"Ồ?"
"Nho gia...không đúng, Tắc Hạ Học Cung hẳn là không có người như ngươi mới đúng."
"Đại Tế Tửu đời trước?"
"Ngươi chưa có tọa hóa?"
Đạo áouy nghĩ vừa mới xuất hiện không thể nghi ngờ đã khiến cho mấy người Ngô Không rất là chấn kinh, mà đối mặt với nghi vấn của rất nhiều chí cường giả, người gọi là Đại Tế Tửu đời trước chỉ trả lời một câu:
"Ta sẽ nghĩ biện pháp về sự tình Tổ Long Trung Nguyên, các ngươi chỉ cần cân nhắc làm như thế nào để đối phó với Đại Càn sau khi Tổ Long Trung Nguyên biến mất là được rồi."