Nói đến đây, Đại Thánh Huyền Vũ không khỏi cười lạnh một tiếng, nói: "Chỉ là bọn hắn cũng suy nghĩ quá đơn giản, đi đến cái địa phương quỷ quái chim không thèm ỉa Nam Cương kia? Vậy còn không bằng đợi ở bên trên mai rùa của lão phu, tối thiểu còn xa cách phân tranh, huống chi so với Nam Cương, Yêu Tộc chúng ta còn có một cái lựa chọn càng thích hợp hơn."
Trần Khuynh Địch bừng tỉnh đại ngộ nói: "Thiên Đình...không đúng, bí cảnh Côn Lôn?"
"Đúng là như thế." Đại Thánh Huyền Vũ gật đầu một cái, nói: "Trên thực tế từ sau khi tiên sinh đến, Yêu Tộc chúng ta vẫn đang chuẩn bị phản công Thiên Đình, đoạt lại căn cơ của tổ tiên một lần nữa."
"Tiên sinh là Tam Bất Hiểu?"
"Không sai." Nhắc đến Tam Bất Hiểu, dù là Đại Thánh Huyền Vũ thân làm siêu cấp hoá thạch sống trong vô số năm, ở trên mặt thế mà đều lộ ra một tia vẻ kính trọng: "Bói Toán chi thuật của tiên sinh, cho dù là đặt ở thời kỳ Thượng Cổ cũng chỉ sợ cũng là độc bộ thiên hạ, thậm chí là so với Đạo Tổ cũng chỉ kém một tia."
"Đạo Tổ?"
"Ngươi không biết sao? Bói Toán chi thuật vốn là bí pháp do Đạo Tổ sáng tạo ra, tam tổ Đạo, Phật, Ma mặc dù đều là tuyệt thế thiên kiêu trấn áp thời đại, nhưng nếu như thật sự so đấu thiên phú thuần túy, chỉ sợ là tài hoa của Đạo Tổ còn vượt qua hai Tổ còn lại, tài hoa đệ nhất từ xưa đến nay, nói đến chính là Đạo Tổ.
"Lợi hại như vậy sao?"
"Đương nhiên là lợi hại, nếu không thì cũng sẽ không có khả năng siêu thoát." Có lẽ là do duyên cớ đã sống quá lâu, lại khó được gặp được một vị tiểu bối tuổi trẻ có tư cách nói chuyện cùng với hắn, Đại Thánh Huyền Vũ khá là tích cực nói ra: "Tam tổ Đạo, Phật, Ma chiến thắng ở bên trong trận chiến chứng đạo, từ đó ba mạch Đạo, Phật, Ma trở thành đạo thống chính thống, ngươi cho rằng sẽ dễ dàng làm đạo thống chính thống hay sao?"
"Phật Tổ mở ra chúng sinh phật quốc, sáng tạo ra Đại Thừa Phật Kinh cùng với Tiểu Thừa Phật Kinh, độ nhân độ thế độ mình, lập ý cao xa, liên quan đến quá khứ tương lai, kiếp trước và kiếp này, nhưng lại quy về hiện tại, có thể nói là chỉ vì cung có thể cung cấp một con đường siêu thoát, lúc này mới có Phật Môn bây giờ."
"Ma Tổ đã từng nghe qua cách nói của Phật Tổ, có kinh lịch giống như Phật Tổ, lại đi ra một con đường hoàn toàn khác, cuối cùng mở ra Cáo Tử Minh Hà, liên thông với cảnh giới Sinh Tử, đồng dạng cũng chỉ ra một con đường có thể siêu thoát, hơn nữa còn tiến bộ thần tốc, lúc này mới có đạo thống Minh Giáo."
"Nhưng Đạo Tổ lại không giống nhau."
"Nếu như nói Phật Tổ cùng với Ma Tổ từ lúc ban đầu đã lập ra đạo thống, cũng kiên định đi ở trên con đường của mình mà nói, Đạo Tổ chính là đánh cá ba ngày phơi lưới hai ngày, ngày hôm nay đi trên con đường này, ngày mai đi con đường kia, thỉnh thoảng còn có ý tưởng đột phát đi một con đường khác, hoàn toàn chính là tùy tâm sở dục."
Nói đến đây Đại Thánh Huyền Vũ giật khóe miệng một cái, ở trong con mắt đều có một chút ghen tỵ đỏ lên: "Nhưng hết lần này tới lần khác tên kia chính là có thiên phú, đi trên con đường nào cũng có thể đi tới cuối cùng, cuối cùng Đạo Môn có tổng cộng 3000 đại đạo, 800 bàng môn, mỗi một con đường cũng đều có thể Kích Toái Mệnh Tinh, mà vô luận là 3000 đại đạo hay là 800 bàng môn, nếu thông hiểu toàn bộ liền có thể siêu thoát."
"Nói một cách khác."
"Phật Tổ cùng với Ma Tổ phí hết tâm tư cũng chỉ có thể tìm ra một con đường siêu thoát, còn Đạo Tổ thì có thể tìm ra một đống."
"Ngươi nói một chút xem chuyện này có công bằng hay không?"
Thân làm lão ngoan đồng tận mắt nhìn thấy sự huy hoàng của Đạo Tổ ngày xưa, Đại Thánh Huyền Vũ ghen tỵ nhất chính là Đạo Tổ, bởi vì sự tồn tại của tên kia là để nói cho ngươi biết: có thời điểm, hiện thực thường thường còn muốn khoa trương hơn so với tiểu thuyết, hơn nữa chênh lệch ở giữa người với người còn muốn lớn hơn giữa người và chó.
Như vậy ai mà chịu nổi chứ? Nghe đến đây, Trần Khuynh Địch cũng là lý giải gật gật đầu nói: "Đại Thánh Huyền Vũ không cần phải nói nhiều, ta hiểu được ý của ngài."
"Ngươi hiểu được?"
Đại Thánh Huyền Vũ ngẩng đầu nhìn Trần Khuynh Địch một cái, mà Trần Khuynh Địch thì nở một nụ cười với hàm răng trắng.
"Đương nhiên."
"Ta cũng thường xuyên nghe được sư đệ sư muội nhà mình thảo luận vì sao đại sư huynh ta lại có thể tu luyện nhanh như vậy, mấy vị đệ tử Chân Truyền ở dưới ta, ngoại trừ Long Ngạo Thiên, những người khác đều đi ra ngoài du lịch giang hồ, cũng không dám trở về gặp ta, sợ bị ta đả kích."
"Cho nên ta rất lý giải ý tưởng của ngài."
Đại Thánh Huyền Vũ gầm lên: "Im ngay! Ngươi căn bản là không có lý giải ta!"
Gương mặt vặn vẹo một hồi lâu, Đại Thánh Huyền Vũ vừa hít vào một hơi thật dài, vừa ổn định tâm tính, mà vì tránh để cho Trần Khuynh Địch tiếp tục trang bức vô hình ở trước mặt của hắn, hắn liền vội vàng nói sang chuyện khác: "Nói tóm lại, Bói Toán chi thuật của tiên sinh, đã nắm chặt được cốt lõi của đại đạo vận mệnh."
"Có thể nói là tình thế hướng đi trong thiên hạ, mười thành sự tình có chín thành cũng không chạy thoát khỏi ánh mắt của hắn."
"Đại đạo vận mệnh?"
"Không sai, ở bên trong 3000 đại đạo, không gian vi tôn, thời gian là vương, vận mệnh cầm đầu, xem như là đệ nhất đại đạo, sự ảo diệu cùng với độ khó tu luyện của đại đạo vận mệnh cũng là cao nhất, nhưng chỉ cần tu thành, tác dụng cũng là lớn nhất, chỉ đáng tiếc là tu vi võ đạo của tiên sinh không cao, nếu không thì chưa hẳn đã không có hi vọng siêu thoát..."
"Thì ra là vậy." Trần Khuynh Địch xoa cằm một cái, nói: "Đại đạo vận mệnh, Bói Toán chi thuật, nói như vậy..."
Vị Tam Bất Hiểu này, có phải là cũng có thể tính nhân duyên hay không? Con m* nó!
Trần Khuynh Địch cảm thấy mình đã phát hiện ra chân lý!
Mà cùng lúc đó...
Đoàn người Vô Vọng Ma Tôn cũng đi sâu vào bên trong Huyền Vũ Đảo, ở dưới sự hướng dẫn của Yêu Vương Huyền Quy, bọn hắn đi vào bên trong một tòa sơn cốc chim hót hoa nở, mà ở trong sơn cốc, có một căn nhà gỗ nhỏ ở bên bờ sông, ở cửa ra vào để một chiếc bàn đá, ở bên cạnh bàn đã thì có một lão giả tóc hoa râm đang ngồi.
"Các ngươi tới rồi?"
Lão nhân chậm rãi quay người, nhìn về phía đoàn người Vô Vọng Ma Tôn, lộ ra một nụ cười cao thâm mạt trắc.
"Ta biết ngay..."
"Vận mệnh nhất định sẽ để cho chúng ta gặp mặt ở chỗ này..."
"Bần đạo là Tam Bất Hiểu, gặp qua..."
Tam Bất Hiểu còn chưa nói hết lời, Dương Xuân, Doanh Phượng Tiên, Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm liền gần như là như mũi tên rời cung phi tốc thoát ra, mà Tịch Đồng thì là yên lặng đi theo sau..
Một giây sau, lời truyền âm của bốn nữ gần như đồng thời rơi vào trong tai của Tam Bất Hiểu.
"Đại sư!"
"Ngài có thể tính nhân duyên hay không!"
Tam Bất Hiểu: "..."
Tính nhân duyên? Ta tính cái đầu của các ngươi...
Tam Bất Hiểu đương nhiên là không dám nói loại lời này.
Mặc dù hắn là Đại Tông Sư bói toán đệ nhất thiên hạ, mặc dù nghiên cứu của hắn ở trên đại đạo vận mệnh là độc bộ thiên hạ, mặc dù tính tình của hắn cao ngạo nói là làm, coi như là khi ăn biển chữ vàng hắn cũng đều là không động lông mày một cái, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng như cũ, tu vi của bản thân chỉ có Võ Đạo Tông Sư.