"Ngươi nói cái gì? Chiến bại bỏ mình! ?"
"Đánh rắm!"
Vừa nghe đến hai chữ Đạo Tôn này, ánh mắt của Long Thiên Tứ cùng với Vô Vọng Ma Tôn nhìn về phía Phương Lập còn có Vô Thiên lập tức trở nên hiền lành, nhưng vào thời điểm hai người bọn hắn nghe đến câu "Đạo Tôn chiến bại bỏ mình" liền lập tức không nhịn được, trực tiếp bùng nổ, giận đến mức râu tóc dựng lên, cuồng nộ không thôi.
"Tổ sư Thuần Dương Cung chúng ta đánh khắp thiên hạ vô địch thủ!"
"Sẽ có thể chiến bại bỏ mình! ?"
"Nói nhảm!"
Ta chưa bao giờ thấy qua kẻ nào vô liêm sỉ như thế!
Sau khi biết cái tin tức gọi là "Đạo Tôn chiến bại bỏ mình", toàn bộ ba người Trần Khuynh Địch, Vô Vọng Ma Tôn, Long Thiên Tứ đều là cười lạnh một tiếng.
Quả thật, Tiên Tôn rất cường hãn, xem như là một trong 6 đại cự đầu ở thời đại Thượng Cổ, nắm giữ tu vi Chí Tôn nhân gian, ở trong quá khứ hay tương lai đều là nhân kiệt nhất đẳng, nhưng như vậy thì sao? Thuần Dương Cung chúng ta chẳng lẽ là không cường hãn hay sao? Tổ sư Thuần Dương Đạo Tôn còn đã siêu thoát rồi đấy! Tiên Tôn có thể siêu thoát hay sao?
Nhìn lại cái hành động này của Tiên Tôn.
Rõ ràng là bị tổ sư nhà mình đè xuống đất hành hung một trận, lại chẳng biết xấu hổ nói là đã giết chết tổ sư, đây quả thực là vô liêm sỉ tới cực điểm! Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
Ba người Trần Khuynh Địch nguyên bản đã tràn đầy nhiệt tình đối với việc tiêu diệt Tiên Tôn, mà sau khi nghe U Hồn Vô Thiên nói như vậy, sự nhiệt tình của ba người lập tức tăng vọt. Hơn nữa phải biết rằng Tiên Tôn hiện tại thế nhưng là rất hư nhược, cho nên lúc này há không phải chính là thời cơ tốt nhất để đánh chó mù đường hay sao?
"Không cần phải nói nữa."
"Lần này nhất định phải cho Tiên Tôn một bài học!"
"Tiếp tục đè hắn xuống đất hành hung thêm một trận!"
Nghe lời nghị luận của đám người Trần Khuynh Địch, U Hồn Vô Thiên lộ ra thần sắc rất là mê mang.
"Các vị tiền bối? Các ngài không phải là đến để đối kháng với Tam Thánh hay sao? Tiên Tôn là người phương nào?"
Thấy Vô Thiên đặt câu hỏi, đám người Trần Khuynh Địch nhất thời thay đổi ánh mắt nhìn về phía hắn, trong lúc nhất thời Vô Thiên chỉ cảm thấy thể nguyên thần của mình đều đang khẽ run, phảng phất như vào một giây sau sẽ vỡ nát, bất quá rất nhanh ba người Trần Khuynh Địch liền thu hồi ánh mắt, chợt khá là thương hại mà nhìn U Hồn Vô Thiên.
"Các ngươi đúng là rất khổ."
"Giới tu tiên, hừ!"
"Tốt cho một cái giới tu tiên."
Ba người Trần Khuynh Địch có tu vi như thế nào? Cho dù là Long Thiên Tứ yếu nhất, ở trong khoảng thời gian này cũng là hậu tích bạc phát (* tích lũy lâu dài sử dụng một lần*), Đại Đạo Huyền Quang tiếp cận hai mươi vạn dặm, chiến lực càng là vững vàng đứng vững ở Đại Đạo Huyền Quang hai mươi vạn dặm, nếu như bộc phát toàn lực mà nói, Đại Đạo Huyền Quang 30 vạn dặm cũng không phải là không làm được, mà Trần Khuynh Địch cùng với Vô Vọng Ma Tôn thì lại càng không cần phải nói.
Mà so sánh cùng với nhau, bản thân của U Hồn Vô Thiên đã là trọng thương khó lành, cảnh giới thì còn có thể, nhưng mà bất quá chỉ là đang kéo dài hơi tàn, bằng không hắn cũng sẽ không hao tổn tâm cơ nhập thân vào trên người của Phương Lập, hơn nữa chiến lực của bản thân tu tiên giả lại yếu hơn võ giả đồng cảnh giới, cho nên ở giữa song phương là không có gì để so sánh.
"Bí cảnh Côn Lôn Lớn như vậy, 32 Nhân Giới tranh phong với nhau, người mạnh nhất sẽ phi thăng tới Tiên Giới, đây không phải là đang nuôi Cổ hay sao, hơn nữa tu tiên tu tiên, tu đến cuối cùng lục thân không nhận, còn tu cái rắm à!"
"Trách không được lúc trước giới tu tiên bại vong nhanh nhất, thật sự là không có một chút thích hợp nào."
"Kết cấu kim tự tháp mặc dù ổn định nhưng lại mục nát, tu tiên giả vốn có tuổi thọ rất dài, thượng tầng chiếm cứ tài nguyên và địa vị lâu dài mà không có một chút thành tích nào, cho dù có sinh ra một vị cái thế thiên kiêu, ở dưới loại hoàn cảnh như thế này chỉ sợ cũng không bột đố gột nên hồ, toàn bộ xã hội đều ngừng trệ."
"Đây là chủ nghĩa bóc lột tiêu chuẩn a."
Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ, Vô Vọng Ma Tôn, ngươi một câu ta một câu, trực tiếp bóc trần vấn đề căn bản nhất của giới tu tiên.
Tu Tiên Chi Đạo, không thể phủ nhận là có chỗ tốt, đó chính là tuổi thọ kéo dài, thật giống như là Đại Thánh Huyền Vũ, có khả năng đánh không lại ngươi, nhưng lại sống lâu hơn ngươi, điểm này từ trên người của Phương Lập liền có thể nhìn ra, bất quá là chỉ là một võ giả vừa mới đột phá Hỏa Luyện Kim Đan, liền có thể sống trọn vẹn trong hơn ba nghìn năm.
Tính toán như thế mà nói, chỉ sợ là tuổi thọ của cung chủ Tiên Cung cũng không ít, nói không chừng ở trong đám người bị Thuần Dương Đạo Tôn đè xuống đất hành hung năm đó cũng có cả hắn.
Nhưng tương đối mà nói, chỗ không tốt của Tu Tiên Chi Đạo lại càng lớn, tuổi thọ dài đã chú định là thay đổi chậm, sau khi cường giả đạt đến một số lượng nhất định, sẽ tự động đả kích người đến sau, theo thời gian trôi qua, cường giả sẽ càng mạnh, người yếu sẽ càng yếu, toàn bộ kết cấu xã hội sẽ biến thành một đầm nước đọng không thể tiến thêm một tấc nào.
So sánh với võ đạo thì là hoàn toàn khác biệt, cường giả thay đổi đời đời, mặc dù cũng không thể tránh khỏi chênh lệch giai cấp, nhưng chỉ cần ngươi có thiên phú có năng lực, đồng ý cố gắng không buông bỏ, như vậy cho dù là kẻ đến sau cũng đều có hi vọng nghịch thế mà lên, có lẽ phần hi vọng này không phải là rất lớn, nhưng chung quy là vẫn có tồn tại.
Cho dù là hoàng triều nhân gian, cũng đã thay đổi không biết bao nhiêu lần, cho dù là thánh địa võ đạo, không phải là cũng sinh ra một Thuần Dương Cung hay sao? Nhưng giới tu tiên thì sao? Ở trong một chỗ như vậy, trừ phi là ngươi sinh ra sớm, có nền tảng thâm hậu, hoặc là ở phía trên có chỗ dựa, nếu không thì nhất định cả một đời cũng đều không thể ngóc đầu lên được.
Thật đáng buồn.
"Đối người Tiên Cung mà nói, các ngươi chỉ sợ chính là heo vỗ béo a."
"Vỗ béo xong sẽ làm thịt."
"Coi như là Nghịch Thiên Minh, chỉ sợ cũng chỉ là vài ba con tiểu hổ mà thôi."
U Hồn Vô Thiên: "..."
Đánh giá của ba người Trần Khuynh Địch khiến cho hắn trực tiếp cúi đầu, ở trên mặt lộ ra sự phẫn hận khó có thể đè nén.
"Tiền bối nói cực phải."
"Đối với Thiên Đình mà nói, chúng ta bất quá chỉ là heo vỗ béo mà thôi."
"Thiên Đình."
"Không sai, Thiên Đình chính là chỗ mà chúng tiên hội tụ, chính là nơi do Thiên Thánh Càn trong Tam Thánh lập ra, bất quá Thiên Thánh Càn thường xuyên bế quan, cho nên lúc bình thường là do Địa Thánh Vân chấp chưởng Phong Thần Bảng, phụ trách thống lĩnh quần tiên, mà Nhân Thánh Ngô thì là phân ra 33 đạo hóa thân, dùng để giám sát Nhân Giới cùng với Tiên Giới."
"Khẩu khí đúng là càng lúc càng lớn." Vô Vọng Ma Tôn cười lạnh nói: "Không nghĩ đến qua nhiều năm Tiên Cung ẩn thế không ra như thế, thì ra là chơi trò gia đình ở trong nhà, cái gì mà Thiên Đình, đúng là nói khoác mà không biết ngượng."