"Các ngươi đừng mơ tưởng làm bậy!"
"Ngừng bước!"
Ngọn lửa ở trên người của Thượng Thanh Tiên sáng rực bức người, loại ý cảnh hủy diệt tất cả kia càng là khiến cho đám người Vô Vọng Ma Tôn có một chút kiêng kị, cuối cùng vẫn là Đại Thánh Huyền Vũ ỷ vào lực phòng ngự mạnh xuất thủ trước, giống với Yêu Vương Huyền Quy, thủ đoạn chiến đấu của Đại Thánh Huyền Vũ chính là tế ra mai rùa của mình.
Nhắc tới mai rùa, đó thật đúng là có diệu dụng vô tận a.
Tiến có thể làm thiết chùy đập người, lui có thể làm tấm chắn tự vệ, vào thời khắc mấu chốt còn có thể vứt bỏ để chạy trốn.
Trước đó ba người Vô Vọng Ma Tôn vây công Thượng Thanh Tiên có thể đánh vui vẻ như vậy, có một bộ phận nguyên nhân rất lớn chính là do mai rùa của Đại Thánh Huyền Vũ cơ hồ đã chặn lại tất cả công kích của Thượng Thanh Tiên.
Bất quá lần này.
Đối mặt ngọn lửa màu đỏ quỷ dị này, cho dù là Đại Thánh Huyền Vũ cũng không khỏi chau mày, bên trên mai rùa vốn nên vạn kiếp bất hủ càng là lộ ra mấy phần cháy đen.
"Gặp quỷ."
"Lửa thật là lợi hại."
"Không cần phải sợ!" Vô Vọng Ma Tôn vừa núp ở trong mai rùa, vừa lớn tiếng kêu gào: "Nhìn cái bộ dạng này của hắn, chiêu này sẽ kéo dài không được bao lâu, Đại Thánh Huyền Vũ hãy cố gắng chống đỡ! Ta sẽ cho ngươi sự ủng hộ ở hậu phương!"
Đại Thánh Huyền Vũ: "..."
Vậy ta thật đúng là phải cám ơn ngươi!
Trong lúc nhất thời, rõ ràng là nhiều thêm một người Trần Khuynh Địch, thế cục giữa song phương lại bắt đầu giằng co một lần nữa, bất quá loại cục diện này chính là do Thượng Thanh Tiên thiêu đốt nguyên thần mới đổi lấy được, cho nên đám người Vô Vọng Ma Tôn cũng không nóng nảy, chờ sau khi Thượng Thanh Tiên rơi vào tình trạng kiệt sức, bọn hắn sẽ tiêu diệt đối phương một cách nhẹ nhõm.
Về phần Tiên Tôn có khả năng lật bàn duy nhất...
"Yên tâm!"
"Ở bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện không có bất kỳ cảm ứng nào, sẽ không thể xảy ra vấn đề, huống hồ coi như Tiên Tôn hồi phục, cũng sẽ không có khả năng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong ngày xưa, cùng lắm thì chính là tái chiến một trận."
"Nói cũng phải."
Đối mặt với thái độ thản nhiên của đám người Trần Khuynh Địch, Thượng Thanh Tiên ở bên ngoài là nghiến răng nghiến lợi...
Nhưng ở trong lòng lại là cười lạnh một tiếng.
Lăng Tiêu Bảo Điện? Ngây thơ!
Nếu như đã dự liệu được là sẽ có người tiến công Thiên Đình, Tiên Tôn làm sao lại có thể lựa chọn bế quan tại loại địa phương vừa lớn vừa nổi bật như Lăng Tiêu Bảo Điện? Đương nhiên là địa phương càng nhỏ càng bình thường thì mới tốt! Trên thực tế, ở bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện bất quá chỉ là để đánh lạc hướng mà thôi, mặc dù có đại trận do Tiên Tôn bày ra, nhưng Tiên Tôn chính chủ lại không có ở trong đại trận, mà vì che giấu tai mắt người khác, vào mấy tháng trước đó hắn đã bí mật rời khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện, tiến vào Phong Thần Điện để phòng ngừa.
Không sai, chính là Phong Thần Điện đã bị Trần Khuynh Địch đánh thành đống đổ nát kia.
Bất quá đống đổ nát chỉ là biểu tượng, Phong Thần Điện ở trong lòng đất mới là địa phương Tiên Tôn bế quan chân chính.
Vì thoát ly khỏi sự trói buộc, Tiên Tôn xưa nay cẩn thận đã làm ra hai loại chuẩn bị.
Một loại là chuẩn bị trực tiếp, nếu như hóa thân Tam Thanh phân ra có thể khiến cho đám người Vân Tuyệt Ảnh chống đỡ được, vậy thì tự nhiên không cần phải nói, vạn sự đại cát, chờ đến khi hắn bình an xuất quan liền có thể xưng bá Trung Nguyên, từ đó trải rộng đạo thống tu tiên, nhất cử đặt vững cơ sở siêu thoát, nhưng mọi thứ cũng đều sợ vạn nhất.
Cho nên Tiên Tôn đã làm thêm chuẩn bị.
Đó chính là Tiên Cung đại bại, hóa thân Tam Thanh không ngăn được sự tấn công của đạo tặc, đám người Vân Tuyệt Ảnh lại không đáng tin cậy, cũng chính là tình huống lúc này, ở dưới loại tình cảnh này, Tiên Tôn minh tu sạn đạo ám độ trần thương, trực tiếp ở trong Phong Thần Điện trong lòng đất thu nạp lực lượng nguyên thần của các Tiên Nhân vẫn lạc.
Nói một cách khác…
Thua cũng không thành vấn đề, các Tiên Nhân chết đi sẽ hoá thành chất dinh dưỡng cho Tiên Tôn.
"Ăn không được các Tiên Nhân khác, vậy liền ăn người một nhà, Ngọc Thanh Tiên vừa mới rồi đối với ta mà nói chính là vật đại bổ, chờ Thượng Thanh Tiên vẫn lạc, ta cũng có thể ăn hắn, đến lúc đó lại ngầm thi triển độc thủ, tiêu diệt Vân Tuyệt Ảnh cùng với Nhân Thánh Ngô đã bất tỉnh, số lượng mà mình cần hẳn là sẽ không sai biệt lắm."
"Ha ha ha."
Tại Phong Thần Điện trong lòng đất, Tiên Tôn vừa nghĩ tới đám người Trần Khuynh Địch hoàn toàn bị kế hoạch của mình nắm mũi dắt đi, còn tự cho Lăng Tiêu Bảo Điện chính là địa phương mình bế quan, loại cảm giác ưu việt nghiền ép người khác ở bên trên IQ này khiến cho Tiên Tôn không khỏi cười ra tiếng, quả nhiên, gừng đúng là càng già càng cay a!
Lúc trước tranh chấp đạo thống cùng với tam tổ Đạo, Phật, Ma, vì sao Thủy Đế cùng với Yêu Hoàng lại chết, chỉ còn lại có một mình mình là sống tiếp được?
Chính là bởi vì chính mình đủ cẩn thận! Mắt thấy không có phần thắng, lập tức bứt ra lui về, về phần Thủy Đế cùng với Yêu Hoàng lòng cao hơn trời, cuối cùng không chỉ là bản thân chết đi, ngay cả một sợi lông cũng đều không lưu lại, Yêu Hoàng không phải là rất cường hãn hay sao? Thiên Đình của Yêu Tộc còn không phải là đã bị mình chiếm cứ, cho nên nói, chỉ biết hành động theo cảm tính là không có đường ra!
Tu hành không dễ, đại đạo vô tình, tình người ấm lạnh, họa phúc tự biết.
Đừng nhìn thấy thời đại Thượng Cổ ở trong mắt thế nhân là đại danh từ huy hoàng, là thời điểm tam tổ Đạo, Phật, Ma lập nghiệp, trước có Tiên Tần bình định Nhân tộc, sau có Yêu Tộc độc chiếm hai phần Trung Nguyên, võ đạo ở cái thời đại kia cũng đạt đến huy hoàng trước đó chưa từng có, nhưng trên thực tế, ở phía dưới sự huy hoàng đó lại là giấu giếm sát cơ.
So sánh cùng với thời đại mà Đại Càn thống trị bây giờ, thời đại Thượng Cổ có thể dùng bốn chữ để hình dung sít sao nhất: Ăn tươi nuốt sống.
Nói một cách khác…
Thời đại Thượng Cổ là rất dã man, người người tu võ, đổi lấy chính là tranh chấp không ngừng, vì một món binh khí, vì một viên đan dược, vì một chút cảnh giới, chém giết giữa người và người còn muốn kịch liệt hơn so với hiện tại không biết bao nhiêu lần, cho dù là trận chiến chứng đạo được miêu tả ngăn nắp xinh đẹp, cuối cùng còn không phải là chém giết lẫn nhau để bài trừ đối lập hay sao?
Chỉ bất quá sáu đại cự đầu có tu vi cao, thực lực mạnh, hơn nữa ba mạch Đạo, Phật, Ma trở thành chính thống, hoàng triều nhân gian lại là đời đời kéo dài không dứt, đối với phần dã man này đã sửa đổi một phen, lúc này mới khiến cho rất nhiều người cảm thấy không khí của thời đại Thượng Cổ còn muốn tốt hơn không ít so với cái thời đại bây giờ này. Nhưng ở dưới ánh mắt của Tiên Tôn, cái thời đại bây giờ này mới là thịnh thế võ đạo chân chính.
Mặc dù vẫn không thể tránh được sự sát phạt ở giữa võ giả, nhưng ít ra vẫn còn tốt hơn nhiều so với số lượng tai bay vạ gió ở thời đại Thượng Cổ,