"Cũng đúng!"
"Đúng là không đáng được nhắc đến!"
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Long Thiên Tứ vừa nói ra câu này liền khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy không vui, con m* nó, ta vẫn đã xem thường lão thất phu nhà ngươi! Ta nói ra lời này là để cho ngươi máu chảy đầu rơi hồi báo ta, kết quả ngươi nói một câu không đáng được nhắc đến liền bỏ qua chuyện này?
Đây cũng quá là không biết xấu hổ a! Đồ vô liêm sỉ!
"Khụ khụ!"
Ở một bên khác, từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn giữ yên lặng, Đại Thánh Huyền Vũ rốt cục cũng không nhịn nổi nữa, chỉ thấy hắn ho nhẹ một tiếng, sau đó lộ ra vẻ mặt nhức cả trứng chỉ chỉ về khe hở không gian to lớn vắt ngang qua hơn phân nửa bí cảnh Côn Lôn vừa mới bị một búa của Man Thần bổ ra.
"Chư vị, các ngươi định làm như thế nào với món đồ chơi này?"
Trần Khuynh Địch cùng với Long Thiên Tứ và Vô Vọng Ma Tôn đồng thời lấy lại tinh thần, sau đó lại cùng lộ ra thần sắc cổ quái liếc nhìn nhau.
Ngay sau đó, ba người đồng thời dứt bỏ ánh mắt.
"Chậc, Đại Thánh Huyền Vũ đang nói cái gì thế, tòa bí cảnh Côn Lôn chúng ta liền giao cho ngươi! Tiên Tôn đúng là có tội ác tày trời, trước khi chết còn muốn xé rách bí cảnh Côn Lôn, cá chết lưới rách cùng với các ngươi, thật sự là quá đáng quá mức, yên tâm, ta đã giết hắn giúp cho ngươi hả giận!"
Đại Thánh Huyền Vũ: "..."
Ngươi coi ta là người mù hay sao? Cái khe hở không gian này rõ ràng là do ngươi bổ ra!
Đại Thánh Huyền Vũ muốn nổi giận, nhưng hồi tưởng lại tình cảnh mới vừa rồi, nếu như Trần Khuynh Địch không phóng thích ra một búa của Man Thần mà nói, chỉ sợ phía bên mình ngược lại sẽ dữ nhiều lành ít, Đại Thánh Huyền Vũ vốn là người phúc hậu, da mặt cũng không có dày như người Thuần Dương Cung, cho nên cuối cùng hắn vẫn là bất đắc dĩ thở dài.
"Được rồi, rốt cuộc cũng lấy được bí cảnh trở về."
"Bất quá..."
Nói đến đây, Đại Thánh Huyền Vũ liếc mắt nhìn rất nhiều Tiên Nhân ở phía dưới, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo:
"Không thể lưu lại dư nghiệt Tiên Cung, vừa vặn bí cảnh Côn Lôn cũng phải bị quét sạch một lần nữa..."
"Chờ một chút!"
Đúng lúc này, Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ, Vô Vọng Ma Tôn đột nhiên đồng thời mở miệng ngăn cản Đại Thánh Huyền Vũ muốn xuất thủ.
"Ồ? Sao thế?"
"Chuyện này..."
Ba người Trần Khuynh Địch liếc nhìn nhau lần thứ hai, sau đó trăm miệng một lời.
Long Thiên Tứ: "Những Tiên Nhân này cũng là chiến lực a, dù là phế vật cũng có thể lợi dụng!"
Vô Vọng Ma Tôn: "Toàn bộ dòng chính của Tiên Cung đã bị tiêu diệt, Tiên Nhân còn dư lại, bao gồm cả Nghịch Thiên Minh đều lôi kéo về phía chúng ta, há không phải tốt thay?"
Trần Khuynh Địch: "Ta muốn tất cả!"
Đại Thánh Huyền Vũ: "..."
Nhìn mặt mũi tràn đầy nghĩa chính của ba người, Đại Thánh Huyền Vũ thở dài mệt mỏi lần thứ hai, sau đó nói ra: "Nếu ba vị muốn, lão đầu tử ta cũng sẽ không cự tuyệt."
"Cảm tạ Đại Thánh."
"Phải đa tạ Trần chưởng giáo mới đúng." Đại Thánh Huyền Vũ lắc đầu, hắn có thể sống nhiều năm như vậy, dựa vào chính là tâm tính tốt bụng, sau khi quên đi sự không thoải mái lúc trước, hắn vẫn là rất nghiêm túc cảm tạ Trần Khuynh Địch: "Lần này nếu như không có Trần chưởng giáo mà nói, chỉ sợ cuối cùng chúng ta sẽ đại bại mà chạy ra bí cảnh Côn Lôn."
"Không có gì." Trần Khuynh Địch cười lớn một tiếng nói: "Như vậy Đại Thánh Huyền Vũ dự định làm như thế nào để báo đáp ta?"
Cái thằng ranh con này thật đúng là không khách khí.
Đại Thánh Huyền Vũ hít vào một hơi thật sâu, đảo con ngươi một vòng, sau đó nói ra: "Không cần nhiều lời, ta tự nhiên muốn phải báo đáp ngươi một phen thật tốt, bất quá theo ta thấy, Tiên Tôn sau khi bị chém thành hai khúc, dường như là vừa rơi về chỗ kia, đã có không ít người chạy tới..."
Vừa nói Đại Thánh Huyền Vũ vừa chỉ chỉ về phía phương xa.
Đám người Trần Khuynh Địch chợt kinh ngạc.
Sau đó giận dữ!
"Con m* nó! Có người dám kiếm tiện nghi của chúng ta! ?
"Ma Tôn tiền bối! Lão thất phu!"
"Vù!"
Một đoàn người liền biến mất ở trước mặt Đại Thánh Huyền Vũ trong nháy mắt. Mà nhìn bóng lưng của bọn hắn, lúc này Đại Thánh Huyền Vũ mới quả thực là nhẹ nhàng thở ra, sau đó lật bàn tay một cái, chỉ thấy một khỏa ngọc giản hiện ra hắc khí liền xuất hiện ở trong tay của Đại Thánh Huyền Vũ, đây là đồ vật lúc trước giáo chủ Minh Giáo tới gặp hắn lưu lại, mượn nhờ nó có thể liên hệ với giáo chủ Minh Giáo.
Giới tông phái liên thủ phản Càn?
Đại Thánh Huyền Vũ yên lặng nhìn thoáng qua khe hở to lớn trong không trung.
Sau đó bật cười lớn, không có một chút do dự nào mà bóp vỡ ngọc giản, coi như là món đồ chơi này chưa từng xuất hiện qua.
Phản con m* nó.
---
Ở địa phương mà thi thể Tiên Tôn rơi xuống.
Vào giờ khắc này, nguyên một đám các Tiên Nhân trước đó còn ngây người bây giờ giống như hít thuốc lắc vọt lên.
Phải biết rằng một màn mới vừa rồi đối với các Tiên Nhân xuất thân từ bí cảnh Côn Lôn mà nói, có thể gọi là sự tình kinh thiên, bởi vì Thiên Đạo mà các Tiên Nhân tôn sùng trong vô số năm...
Đã chết!
Ngay cả thân thể cũng đều bị chém thành hai nửa, như vậy thì còn gì để nói nữa? Bất quá các Tiên Nhân đều là rất thực tế, chết? Chết thì cũng đã chết rồi, dù sao thì mình cũng còn sống, hơn nữa mọi người nghĩ lại, Thiên Đạo chết? Vậy nói không chừng sẽ còn lưu lại thứ tốt gì đó! Không thể không thừa nhận ở trong vòng một ngày, thế giới quan của các Tiên Nhân liền bị phá vỡ triệt để, nhưng sự kính sợ cùng với sùng bái đối với Thiên Đạo vẫn khiến cho bọn hắn lập tức hành động, dự định kiếm chút chỗ tốt từ địa phương Thiên Đạo bỏ mình kiếm, nói không chừng có vận khí tốt liền nhặt được truyền thừa hay bảo bối gì của Thiên Đạo.
Bất quá lần hành động này theo việc đoàn người Trần Khuynh Địch đến lập tức tuyên cáo phá sản.
"Tất cả mọi người đứng lại cho ta!"
"Khối địa vực này từ xưa đến nay đều là tài sản cố định của Thuần Dương Cung chúng ta!
"Ai dám loạn động! ?"
Khác biệt cùng với các Tiên Nhân hành động không có kết cấu gì, ba người Trần Khuynh Địch vừa đến, đó là lập tức hành động, Long Thiên Tứ bay quanh một vòng xung quanh mảnh đất Tiên Tôn, những nơi đi qua trực tiếp bị hắn vẽ xuống ánh sáng trắng, Vô Vọng Ma Tôn thì là thỏa thích phóng thích khí tức của mình, trấn áp tất cả mọi người tại chỗ, cuối cùng là Trần Khuynh Địch mang theo túi càn khôn, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bắt đầu vơ vét di vật của Tiên Tôn.
Đất đai dính máu của Tiên Tôn? Mang đi! Thân thể Tiên Tôn bị chém thành hai khúc? Mang đi! Cỏ cây được nguyên thần của Tiên Tôn điểm hóa? Mang đi! Phù văn lưu lại sau khi kiếp vân vỡ vụn? Mang đi! Địa phương Tiên Tôn chết tràn ngập đạo uẩn? Mang đi! Hết thảy đều mang đi!
Trần Khuynh Địch thi triển ra một thân tu vi, trực tiếp đuổi toàn bộ các Tiên Nhân ngoại trừ U Hồn Vô Thiên cùng với đồ đệ của hắn ra khỏi khu vực Tiên Tôn vẫn lạc, sau đó lại bắt đầu vơ vét điên cuồng, để đề phòng vạn nhất, Trần Khuynh Địch còn thuận tay thôi động Nam Mô Gatling Gun Bồ Tát niệm một đoạn vãng sinh chú.