Cũng chính vì như thế, danh tiếng của chưởng giáo Thuần Dương Cung - Tiên Nhân Ninh Thiên Cơ cũng đều là như sấm bên tai trong toàn bộ đại thế giới Trung Thổ. Mà tông chủ Thiên Hải Kiếm Tông năm đó, đường đường là Võ Đạo Tông Sư, nhưng đáng tiếc lại trở thành bàn đạp cho uy danh của Ninh Thiên Cơ. Mất đi Võ Đạo Tông Sư tọa trấn, cường giả cao tầng bên trong tông môn lại bị Ninh Thiên Cơ tàn sát qua một lần, cuối cùng tự nhiên là cây đổ bầy khỉ tán, Thiên Hải Kiếm Tông cũng bởi vì vậy mà hủy diệt, đệ tử dòng chính càng là bị một số thế lực bỏ đá xuống giếng tiến hành truy sát, Vương Lan cũng là trải qua cửu tử nhất sinh, lúc này mới chạy trốn được tới Viêm Hán Quốc. Sau khi thay tên đổi họ, Vương Lan mới khai sáng tông môn một lần nữa.
30 năm sau, mới có Thiên Lan Kiếm Tông bây giờ, Vương Lan cũng dần dần thích ứng với thân phận mới của mình.
Cho đến hôm nay.
"Các ngươi rốt cuộc muốn tìm ta để làm cái gì, Viêm Hán Quốc bất quá chỉ là một nước nhỏ chật hẹp, Đại Chu các ngươi cho dù là muốn phục quốc, cũng không có lý do để tìm ta chứ? !" Vương Lan lạnh lùng nhìn quỷ ảnh, không có một chút do dự mà nói ra tên thế lực sau lưng của đối phương.
Không sai, di tộc Đại Chu, chính là đám người lúc trước đã xuất hiện ở Thuần Dương Cung, sau đó liền không thấy tăm hơi!
"Chớ quên, Lục Phiến Môn bây giờ vẫn đang một mực tìm kiếm tung tích của các ngươi, coi như là ở Viêm Hán Quốc, Liệt Võ Hầu - một trong chín đại Võ Hầu thế nhưng lại toạ trấn ở cái khu vực này, nếu như các ngươi có động tác lớn gì, không quá một thời ba khắc, quân đội Đại Càn chắc chắn là sẽ xuất hiện!"
"Ha ha, quân đội xuất hiện? Ngươi quá coi thường chúng ta rồi." Quỷ ảnh cười ngạo nghễ, nói: "Cho dù là vào thời kỳ đỉnh phong nhất, Đại Càn cũng đều không thể huỷ diệt được chúng ta, chớ đừng nói chi là bây giờ Đại Càn đã xuống dốc, còn có Lục Phiến Môn, ngươi thực cho rằng là bọn hắn có thể phát hiện ra được chúng ta hay sao? Đừng nói giỡn! Ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!"
Vèo!
Lời còn chưa dứt, bên ngoài mật thất bỗng nhiên truyền đến một cỗ chấn động hết sức kinh khủng, sau đó chỉ thấy có một mũi tên sắc bén phá không bắn tới, trực tiếp xé rách mật thất bế quan của Vương Lan, ở trên mũi tên mang theo một tấm quyển trục, cắm thẳng tắp vào vách tường ở trên đỉnh đầu của quỷ ảnh, rung động phát ra tiếng ong ong.
Vương Lan: "..."
Quỷ ảnh: "..."
Cái tình cảnh này đúng là rất lúng túng.
---
"Sao rồi? Bắn trúng chưa?"
"Không biết a, ta đã ngắm rất chuẩn rồi."
Trần Khuynh Địch buông cung xuống, khá là thỏa mãn xoa cằm nói ra, hắn vào lúc ở Thành Thanh Đế cũng đã dùng qua cung tên, mặc dù hắn không tinh thông những thứ này, nhưng tục ngữ đã nói mọi con đường đều dẫn đến La Mã, lợi dụng quyền ý thì cũng có thể khóa chặt được phương hướng và mục tiêu.
Cho nên dựa theo tính toán của hắn, một tiễn này hẳn là có thể vững vàng bắn vào bên trong Thiên Lan Kiếm Tông. Về phần bắn tới nơi nào, Trần Khuynh Địch cũng không biết, bất quá hắn tin tưởng bằng vào thực lực của bản thân, uy lực của mũi tên bắn ra kia tuyệt đối là sẽ khiến cho Thiên Lan Kiếm Tông coi trọng, hơn nữa ở bên trên mũi tên còn mang theo thư tín nói rằng ít ngày nữa nhóm người của hắn sẽ tới bái phỏng, tin tưởng là Thiên Lan Kiếm Tông cũng không thể đều là một đám đui mù không nhìn thấy a.
Cứ như vậy, nhiệm vụ thông báo đã được hoàn thành.
"Tốt rồi, đại công cáo thành, chúng ta hãy trở về nghỉ ngơi thôi?"
Dương Xuân ở bên cạnh Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, ở trong mắt còn có mấy phần phấn khích và kích động. Cái này cũng khó trách, dù sao thì đối với nàng mà nói đây cũng là một việc phi thường có ý nghĩa, lúc trước nàng ra sức phấn đấu, vì mạnh lên mà không tiếc rời khỏi quê hương, ở một trình độ nào đó mà nói cũng là bởi vì Thiên Lan Kiếm Tông kích thích, bây giờ nàng có thể quang minh chính đại tiến về Thiên Lan Kiếm Tông, không thể nghi ngờ là một kiện đại sự.
Nếu như quả thật có thể hoàn thành ước hẹn ba năm ngày xưa ở trong Thiên Lan Kiếm Tông, như vậy tâm cảnh của Dương Xuân không thể nghi ngờ là sẽ được tăng cường lên trên diện rộng, tăng thêm tu vi cảnh giới hiện tại của nàng, coi như là bởi vì vậy mà đột phá bình cảnh Luyện Tinh Hóa Khí, đạt tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần cũng không phải là chuyện không thể.
Dù sao thì một đường võ đạo, cảnh giới Hậu Thiên coi trọng thiên phú, nhưng đến cảnh giới Tiên Thiên, ngoại trừ những loại thể chất phi thường đặc thù kia, ở trong phần lớn tình huống thì tâm cảnh mới là trọng yếu nhất, cho dù là Trần Khuynh Địch, nếu như không phải đã lĩnh ngộ ra quyền ý, lại trải qua trận chiến ở Thành Thanh Đế, tâm cảnh đã có một bước nhảy vọt rất lớn, nếu không cho dù là có sự trợ giúp của hệ thống cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới Hợp Đạo Phản Hư nhanh như vậy.
"Cái phương diện này đã được Lạc sư muội sắp xếp xong xuôi, đến lúc đó muội hãy đi lên núi một mình, chúng ta sẽ ở dưới chân núi yểm trợ cho muội, nếu như Thiên Lan Kiếm Tông thức thời, muội thắng xong liền xuống núi, nếu như bọn hắn không thức thời.. Hắc hắc hắc."
Trần Khuynh Địch cười cười, không thức thời? Nói đùa, bản thân hắn chính là một vị Hợp Đạo Tôn Giả, tăng thêm một vị đệ tử nội môn Thuần Dương Cung, một vị tướng quân Thành Thanh Đế, còn có một vị nhân vật chính, hơn nữa còn có đội thân vệ, chỉ là một cái Thiên Lan Kiếm Tông nếu dám không thức thời, bản thân hắn liền sẽ dạy cho bọn hắn biết cái gì là thức thời!
"Đây cũng là vì cân nhắc đến vấn đề mặt mũi, dù sao thì Thiên Lan Kiếm Tông cũng là tông môn đã đăng ký với hoàng triều Đại Càn, nếu không ta đã lập tức đánh lên, muội cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm."
"Ừm! Cám ơn đại ca ca!" Dương Xuân dùng sức gật đầu nói, nhìn Trần Khuynh Địch bằng ánh mắt tràn đầy cảm kích.
"Đại ca ca...ca ca cũng không muốn ta xảy ra chuyện đúng không?"
"Nói nhảm!" Trần Khuynh Địch nói ra mà không có một chút do dự nào, ngươi thế nhưng là trợ lực lớn để sau này ta đối phó với Trần Tiêm Tiêm, ta làm sao có thể để cho ngươi xảy ra chuyện đây? Đối với nhân vật chính đang trưởng thành mà nói, vai trò của người hộ tống giống như ta mới là trọng yếu nhất! Hiện tại ta bảo vệ ngươi, về sau liền đến phiên ngươi bảo vệ ta!
"Bất quá ta tin tưởng muội, chắc chắn là sẽ không xảy ra chuyện gì." Trần Khuynh Địch hết sức yên tâm nói, hắn rất có tự tin đối với Dương Xuân, nói thế nào thì đây cũng là một vị nhân vật chính. Thân làm nhân vật chính, làm sao có thể sẽ bị đánh bại bởi khối đá đặt chân đầu tiên đây, không tồn tại!
"Đại ca ca nguyên lai lại tín nhiệm ta như vậy!" Dương Xuân thấp giọng lẩm bẩm nói, sống lưng lập tức trở nên thẳng hơn, đại ca ca tín nhiệm bản thân như vậy, bản thân cũng không thể để cho hắn thất vọng!
Mình nhất định phải trở thành một người có thể đảm đương một phía mới được! Dương Xuân nhìn về phía Thiên Kiếm Phong cách đó không xa, đấu chí ở trong mắt cháy hừng hực giống như lửa, đồng thời còn lẩm bẩm nói ở trong lòng: "Tiểu Yêu, một lần này, ta nhất định phải thắng."