Cửu Trọng Kim Tháp, xem như là dị tượng võ đạo, bản chất của nó chính là tinh khí lang yên của Trần Khuynh Địch, là do một thân huyết khí của Trần Khuynh Địch biến thành, bây giờ được quyền ý của Trần Khuynh Địch rót vào, bản thân của Cửu Trọng Kim Tháp vốn tỏa ra ánh vàng vạn trượng, đường hoàng chính đại, vào giờ khắc này lại chấn động kịch liệt, lộ ra một cỗ khí thế vô cùng bá đạo.
Quyền ý của Trần Khuynh Địch, ban đầu chính là hợp nhất tinh, khí, thần đơn giản, sau khi tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công cùng với Trượng Lục Kim Thân liền trở nên bá đạo hơn, còn chân chính thuế biến, thì là sau trận đại chiến ở Thành Thanh Đế, sau khi trận chiến kia kết thúc, Trần Khuynh Địch đã lấy huyết khí và ý chí trong chiến trường làm cối xay, rèn luyện quyền ý một lần nữa.
Trần Khuynh Địch đánh ra một quyền, Cửu Trọng Kim Tháp trên đỉnh đầu cũng di chuyển về phía trước. Một quyền này, ẩn chứa ý chí cùng với tinh thần của vô số chiến sĩ ở Nam Cương Đạo, những người đã lấy thân thể máu thịt, bình Man tộc, phá Yêu Vương, định thiên hạ, đánh ra một tòa giang sơn vững chắc vạn thế không đổi!
Thiên Tử Thuật!
"Ầm ầm!"
Thiết quyền trực tiếp đánh vào bên trên biển kiếm khí, quyền ấn khiến cho vô số sóng biển nổ tung, phân biển phá sóng, suýt chút nữa đã trực tiếp xuyên qua biển kiếm khí!
"Hít hà!"
Một quyền này của Trần Khuynh Địch có uy thế hết sức kinh người, có rất nhiều đệ tử Thiên Lan Kiếm Tông phụ trách bày trận chính là cùng nhau phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc cũng trở nên tái nhợt không ít, mà Vương Lan cùng với Quỷ Ảnh ở vị trí trung tâm cũng lộ ra thần sắc kinh hãi, nhất là Quỷ Ảnh, trong ánh mắt nhìn Trần Khuynh Địch càng là tràn đầy sự kinh ngạc.
"Điều này làm sao có thể, Thuần Dương Cung rõ ràng là có thiên hướng về phía Đạo Môn a, làm sao lại có thể tu luyện ra Thiên Tử Thuật."
Thiên Tử Thuật, ở bên trong võ công thiên hạ có địa vị phi thường đặc thù, bởi vì loại công pháp này ở dưới phần lớn tình huống, đều có uy lực áp đảo ở phía trên các loại hình công pháp khác, hơn nữa loại công pháp này còn coi trọng ý cảnh, hơn nữa còn là loại ý cảnh chúa tể, khống chế và mở ra kia, phi thường đặc thù.
Không nói đến những cái khác, phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ hiện tại, cũng chỉ có hoàng triều Đại Càn, Vương đình Bắc Nhung, Man tộc Man Vương, Đông Hải Thiên Đảo, còn có Tây Vực Bái Hỏa Ma Giáo, Thiên Tử Thuật mà bốn đại thế lực này tu luyện mới được coi là chính thống nhất, mà đương nhiên, tiền triều Đại Chu cũng được coi là có Thiên Tử Thuật chính thống, mà ngoại trừ Thiên Tử Thuật chính thống cũng có một chút Thiên Tử Thuật không chính thống, mà tu luyện loại công pháp này, trên cơ bản đều là cự kình giang hồ.
Một ví dụ đơn giản đơn cử nhất, nghe nói Thần Tử Đạo Môn, Thiên Tôn Thái Bình trước mắt chính là đã luyện thành Thiên Tử Thuật.
Mà quyền ý bây giờ Trần Khuynh Địch thể hiện ra, mặc dù không được tính là Thiên Tử Thuật chân chính, nhưng đã có mấy phần bóng dáng của Thiên Tử Thuật, loại bá đạo cùng với cường thế kia, khiến cho người ta chỉ cần nhìn thoáng qua liền không có cách nào quên.
"Bất quá còn tốt, chỉ là một quyền căn bản không có cách nào đánh vỡ đại trận..." Vương Lan còn chưa nói hết lời, Trần Khuynh Địch lại đánh thêm một quyền.
Lại thêm một quyền nữa.
"Chỉ, chỉ có ba quyền mà nói..."
Lại thêm một quyền nữa.
Một quyền tiếp lấy một quyền, mười quyền, trăm quyền, Trần Khuynh Địch thi triển quyền cước ở bên trong đại trận, phát huy ra toàn bộ 8 đại chiêu Bát Cực Quyền không giữ lại một chút nào, càng ra quyền thì tâm tình càng sảng khoái, quyền ý càng bá liệt, mà biển kiếm khí thì cũng không ngừng chấn động, giống như là biển động vậy.
"Lập Địa Thông Thiên Pháo!" Trần Khuynh Địch lui lại, sau đó bỗng nhiên giang hai chân ra, thu quyền vào bên eo sau đó ra quyền!
Cửu Trọng Kim Tháp cũng triệt để đổ sụp theo một quyền này, giống như trụ chống trời nghiêng đổ, trực tiếp chẻ đôi biển kiếm khí, đụng gãy vô tận kiếm khí, cuối cùng vọt tới trước mặt của Vương Lan!
Ở dưới tình thế cấp bách, Vương Lan chỉ có thể rút Thiên Lan Kiếm ở bên hông ra, chuôi Thần Binh Thiên Lan Kiếm này sau khi va chạm với Cửu Trọng Kim Tháp liền trực tiếp phát ra một tiếng kiếm reo giống như âm thanh giòn nứt, sau đó toàn bộ thân kiếm run lên, sau đó nổ tung! Những mảnh vỡ của lưỡi kiếm phân tán ra bốn phía, lộ ra khuôn mặt tái nhợt của Vương Lan.
Mà trận pháp mất đi sự chủ trì của Thiên Lan Kiếm, cũng bắt đầu trở nên tán loạn, nước biển bị tách ra một lần nữa hóa thành từng đạo từng đạo kiếm khí tán lạc rơi vào bên trong cơ thể của rất nhiều đệ tử Thiên Lan Kiếm Tông trên quảng trường, sau đó là kiếm khí phản phệ, cơ hồ là tất cả các đệ tử đều phun máu tươi, những người có tu vi yếu thậm chí là còn trực tiếp ngã xuống đất ngất đi.
Trần Khuynh Địch dẫn bốn người Dương Xuân chậm rãi đi ra khỏi quảng trường, ở dưới ánh mắt sợ hãi thán phục của bốn nữ... Trong lòng của hắn vẫn còn sợ hãi, nuốt một ngụm nước bọt.
"Đậu xanh rau má, lần sau cũng đừng giao cho ta loại vấn đề khó khăn này." Qua sự tính toán cẩn thẩn của Trần Khuynh Địch, cuối cùng hắn đã lựa chọn phương pháp dùng bạo lực phá trận đơn giản nhất: chính là dựa vào tu vi cùng với quyền ý của bản thân đánh vỡ Vô Lượng Thiên Hải Kiếm Trận, loại phương pháp phá trận ngu xuẩn này khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy vô cùng xấu hổ, đồng thời còn thề rằng sau khi trở về nhất định phải đi học hỏi thật tốt, khiến cho kiến thức trở nên phong phú hơn.
Nhưng hắn không biết là, loại phương pháp phá trận này, lại là không có sai biệt cùng với Ninh Thiên Cơ năm đó.
"Vương Lan!" Quỷ Ảnh giận dữ hét, âm thanh bị phá vỡ, mang theo sự kinh khủng cùng với phẫn nộ nồng đậm.
Thằng chó đáng chết này! Không phải đã nói là có thể vây khốn Trần Khuynh Địch hay sao! Thế mà còn chưa tới vài phút đã bị người ta đánh vỡ, quả nhiên là toàn bộ Thiên Hải Kiếm Tông đều là phế vật, năm đó cũng được mọi người ký thác kỳ vọng, kết quả là liền bị ba kiếm của Ninh Thiên Cơ phá biển kiếm khí, lần này đổi thành Trần Khuynh Địch, cũng giống y như vậy!
"Đáng chết!" Vương Lan cũng lộ ra sắc mặt tái xanh, hắn đương nhiên là biết rõ chuyện gì đã xảy ra, nhìn Trần Khuynh Địch đang chậm rãi đi ra từ trong mưa ánh sáng, hắn phảng phất lại thấy được vị kia dùng ba kiếm chém vỡ biển kiếm khí năm đó, chém giết Thái Hoa Tiên Nhân phụ thân của hắn, cái bóng lưng cao ngất cùng với khí chất cao ngạo kia, quả thực là không có một chút khác biệt nào. Nhưng chuyện cho tới bây giờ bản thân hắn đã là không thể quay đầu.
Quỷ Ảnh tràn ngập phẫn nộ đối với Vương Lan, Vương Lan làm sao lại không tràn đầy phẫn nộ đối với Quỷ Ảnh. Phải biết rằng, thân làm người thừa kế còn sót lại duy nhất của Thiên Hải Kiếm Tông, hắn kỳ thật đã sớm buông cừu hận năm xưa xuống, chỉ muốn khiến cho võ công của phụ thân được truyền thừa tiếp, sau đó bản thân hắn sẽ chậm rãi trưởng thành, dù sao thì sự đáng sợ của Thuần Dương Cung cũng đã ăn sâu vào lòng hắn, vị Thái Hoa Tiên Nhân kia càng là khiến cho Vương Lan không thể sinh ra một chút ý nghĩ phản kháng nào.