Mà tầng thứ tám được coi như là gần với tầng thứ chín, võ công được bày ra ở nơi này tự nhiên cũng là gần với Tuyệt Thế Thần Công. Cũng chính là Cái Thế Thần Công trong truyền thuyết, loại võ công đẳng cấp này nếu như Thuần Dương Cung cũng có hơn một ngàn bản giống như số trang sách mà nói, vậy thì Thuần Dương Cung cũng không phải là một trong mười đại thánh địa võ đạo trong thiên hạ, mà là thánh địa võ đạo đệ nhất thiên hạ, nói đùa, toàn bộ giang hồ đều không nhất định có hơn một ngàn bản Cái Thế Thần Công.
Như vậy vấn đề đã đến.
Vì sao Thuần Dương Cung lại đặt một cuốn sách tràn đầy tính lừa gạt như vậy ở nơi này?
Có hai cái nguyên nhân, một cái tự nhiên là để trợ giúp đệ tử sàng lọc chọn lựa võ công thích hợp, cuốn sách nhìn qua chỉ là vật bài trí, nhưng trên thực tế lại liên thông với giá sách ở sau lưng, hơn nữa còn có hiệu quả thần dị, có thể tiếp nhận ý thức của võ giả, phối hợp với đặc tính cương khí nguyên thần của võ giả, giúp đỡ võ giả lựa chọn công pháp thích hợp. Qua nhiều năm như thế, công pháp mà cuốn sách này lựa chọn trên cơ bản đều không có lỗi lầm gì.
Mà nguyên nhân thứ hai, cũng rất đơn giản, chính là làm đại diện. Ngươi nghĩ xem, đệ tử nhà mình vừa đi đến tầng thứ tám, nhìn thấy cuốn sách này, ở phía trên có hơn một ngàn trang sách, lại nhìn thấy hàng giá sách thật dài kia, khẳng định là tự nhiên sẽ liên tưởng đến việc thánh địa nhà mình có nhiều Cái Thế Thần Công như vậy! Đó là cường hãn cỡ nào a! Trong nháy mắt lòng trung thành cùng với cảm giác vinh dự đối với tông môn sẽ tăng vọt.
Mặc dù sau khi hiểu rõ thì có một chút xấu hổ, nhưng người đến Tàng Kinh Điện đều là các đệ tử trẻ tuổi a.
Đệ tử trẻ tuổi chính là dễ lừa gạt nhất! Cho nên mới có như một cuốn sách dày như vậy để ở chỗ này.
Thuận tiện nhắc tới, ở bên trong giá sách dày đặc nhìn qua bày rất nhiều sách, nhưng trên thực tế có hơn hai phần ba số sách đều là trống không, có thể được gọi là Cái Thế Thần Công, tổng cộng có không quá mười bản, vẫn là nội tình mà Thuần Dương Cung góp nhặt qua vô số năm mới có.
Đương nhiên là không thể nào nói loại bí mật này cho những người khác.
Cho nên vào lúc này vô luận là Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, hay là Lạc Tương Tư cùng với Doanh Phượng Tiên, đều lộ ra vẻ mặt kích động nhìn cuốn sách cực lớn, biểu lộ ở trên mặt đều giống với rất nhiều đệ tử đã từng tới đây, đều là mang theo cảm giác vinh dự và lòng trung thành nồng đậm đối với tông môn, mà Trần Khuynh Địch đã biết rõ nội tình bởi vì nguyên nhân nghĩa phụ tiện nghi thì là bất đắc dĩ che mặt.
Không thể không thừa nhận, lão tổ Thuần Dương Cung lúc trước nghĩ ra cái cái biện pháp này tuyệt đối là một thiên tài, nhưng đúng là cũng quá không biết xấu hổ...
"Mấy vị sư muội, mau chọn võ công đi a, Dương Xuân, muội lên trước đi."
"Vâng!" Dương Xuân đáp lời, vui vẻ tiến lên, dựa theo hướng dẫn sử dụng ở bên cạnh cuốn sách, trực tiếp đưa tay đặt lên trên cuốn sách, bắt đầu đưa cương khí vào.
Sau khi đưa cương khí vào trong chốc lát, cuốn sách to lớn liền bắt đầu phát sáng, sau đó bắn cánh tay của Dương Xuân ra, có một tầng vầng sáng vàng óng dần dần lan tràn ra, cuốn sách to lớn bắt đầu lật ra, ở phía trên từng trang giấy đều mang theo hoa văn phức tạp, cuối cùng dừng lại ở trang thứ 361.
Không thể nghi ngờ, đây cũng là công đoạn làm màu, trên thực tế toàn bộ số trang đều là ngẫu nhiên, công pháp thì là trực tiếp rút ra từ bên trong giá sách phía sau lưng, cũng không có liên hệ trực tiếp gì, mà hoa văn ở trên trang giấy thì nghe nói là do lão tổ thiết kế Tàng Kinh Điện lúc trước khi còn bé tùy ý vẽ bậy ra...
Cuốn sách to lớn chấn động, từng đạo từng đạo quang mang rất nhanh liền chảy vào đỉnh đầu của Dương Xuân, hóa thành một thiên kinh văn màu vàng óng, toàn bộ tinh yếu trong đó giống như là quán đỉnh rót vào trong đầu của Dương Xuân, cỗ tin tức to lớn này, thậm chí còn khiến cho tiểu Yêu phát ra tiếng hô kinh ngạc.
"Có ý tứ a! Loại phương thức truyền thừa này nên nói không hổ là thánh địa võ đạo hay sao, thế mà có thể nghĩ đến loại biện pháp này, quả nhiên coi như là suy yếu, cũng vẫn còn lại nội tình a."
"Tiểu Yêu?"
"Để ta nhìn một chút, nhìn một chút..."
Dương Xuân nháy nháy mắt, lúc này mới bắt đầu xem kỹ võ công mà bản thân lấy được, mà Trần Khuynh Địch cùng với mấy người Trần Tiêm Tiêm cũng hiếu kì bu lại, Trần Khuynh Địch liếc nhìn số hiệu mà cuốn sách to lớn hiện ra, sau khi so đo ở trong lòng một phen liền nghĩ ra được môn võ công mà Dương Xuân lấy được đến tột cùng là gì.
"Luyện Hồn Cực Trảm Đao?"
Trần Khuynh Địch lộ ra thần sắc cổ quái, đây cũng không phải là một quyển võ công thích hợp với nhân vật chính a, nghe cái tên này liền biết, đây là một môn đao pháp thông qua đồ sát sinh linh, luyện hóa hồn phách của bọn hắn, sau đó mới có thể phát huy uy lực mạnh mẽ, uy lực mặc dù phi thường đáng sợ, nhưng trên bản chất lại là võ công ma đạo...
Chỉ thấy Dương Xuân lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên cởi hộp kiếm ở sau lưng ra, Hổ Phách Đao giống như phù dung sớm nở tối tàn ở Thiên Lan Kiếm Tông ngày xưa xuất hiện lần thứ hai, nặng nề mà rơi vào bên trên đại địa của Tàng Kinh Điện.
Đúng rồi, có chuôi Hổ Phách Đao được chế tạo từ hồn phách Yêu Vương này, cũng không cần phải đồ sát sinh linh gì...hồn phách Yêu Vương, không phải chính là đạo cụ thích hợp nhất để luyện hồn hay sao?
"Cuốn sách này quả nhiên là rất thần dị a!" Tiểu Yêu cũng kinh ngạc nói ở trong đầu của Dương Xuân, trong giọng nói tràn đầy sự bội phục.
Sau đó Trần Tiêm Tiêm cũng đi lên, bất quá khác biệt cùng với Dương Xuân, công pháp nàng lấy được chính lã võ công thiên hướng về Phật Môn, cũng là bản thăng cấp của Long Tượng Thiên Pháp mà Long Ngạo Thiên tu hành lúc trước, tên là [Đại Uy Long Tâm Kinh], khác biệt cùng với Long Tượng Bàn Nhược Công, là một môn nội công tiêu chuẩn. Cũng coi như là một môn nội công bổ túc cho quá trình Trần Tiêm Tiêm luyện thể.
Doanh Phượng Tiên thân làm nhân vật chính tương lai, tự nhiên cũng không kém, cũng chiếm được một môn võ công không tệ, tên là [Âm Dương Nhãn], nghe nói là võ công tham khảo trùng đồng của tiên hiền Thượng Cổ diễn sinh ra, có thể mượn nhờ sự đặc thù của công pháp mở ra trùng đồng Thượng Cổ, có đầy đủ các loại công hiệu, chỉ là uy lực bị giảm bớt.
Bất quá nên nói như thế nào đây, môn công pháp này lại khiến cho tâm tình của Trần Khuynh Địch trở nên khá phức tạp, không biết nên nói cái gì, nhưng chẳng được bao lâu, phần phức tạp này liền không còn tồn tại.
Bởi vì Lạc Tương Tư đã đi lên thử.
"Ầm ầm!"
Trong lúc nhất thời toàn bộ Tàng Kinh Điện đều chấn động, cuốn sách to lớn điên cuồng lật giấy, kết quả thế mà có một đạo quang mang xông ra trực tiếp phóng tới tầng không gian thứ chín, sau đó dẫn dắt một vệt kim quang sáp nhập vào trong đầu của Lạc Tương Tư, mà số hiệu hiện ra trên trang sách càng là khiến cho hai tay của Trần Khuynh Địch run rẩy.