Mà cùng lúc đó.
"Cái tràng cảnh này thật đúng là lớn a, lão đệ…?" Tiêu Nguyên Thần vừa mới tỉnh lại định gọi Trần Khuynh Địch, lại đột nhiên sững sờ.
Trần Khuynh Địch vừa rồi còn đứng ở chỗ cao nhất trong đại sảnh, lộ ra bộ dáng muốn xem trò hay, vào giờ khắc này lại thần bí biến mất.
Lúc này, đám người Trần Tiêm Tiêm đã lục soát xong toàn bộ Vân Tiên Lâu, ngay cả phần lớn căn phòng riêng trên lầu hai cũng đều đã bị các nàng lục soát toàn bộ, nhưng khiến cho bốn nữ cảm thấy ngoài ý muốn là, các nàng đều không nhìn thấy thân ảnh của Trần Khuynh Địch, thẳng đến khi mọi người đi tới căn phòng riêng cuối cùng ở lầu hai.
"Nơi này là gian phòng của cô nương Dao Hồ..."
"Hừ." Bốn nữ đồng thời phát ra một tiếng hừ lạnh không rõ ràng cho lắm, sau đó đồng thanh hạ lệnh: "Còn chờ cái gì? Chúng ta đây là đang phá án! Bất kể là ai cũng không có ngoại lệ! Phá cửa cho ta!"
"Vâng!" Mấy vị binh sĩ thế nhưng lại không biết biến báo, lập tức tiến lên, muốn động thủ phá cửa.
Nhưng mà đúng vào lúc này..
"A a a a a a a a a! Đau quá! Đây là có chuyện gì! Những vật này đến tột cùng là cái gì, a a a a! Đáng chết! Cứu ta! Ai đó mau tới cứu ta! Không! !! !!"
Ở bên trong gian phòng phát ra một tiếng kêu thảm thiết danh xứng với thực, mọi người nhất thời biến sắc, mấy vị binh sĩ cũng là ngây cả người, sau đó liền vội vàng tiến lên, dùng sức đánh về phía cửa phòng, kèm theo một tràng âm thanh chấn động to lớn, toàn bộ phòng riêng chính là run lên ầm ầm, cửa chính cũng là trực tiếp bị phá tan.
Sau đó, đập vào mắt của mọi người, chính là một mảnh huyết sắc, dưới đất có một vũng máu! Thậm chí là còn có cả thi thể, mà ở giữa vũng máu, Trần Khuynh Địch toàn thân áo trắng thì nằm vật xuống ở trong đó, lộ ra sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, hoàn toàn không có khí tức, nghiễm nhiên là đã thăng thiên.
"Chuyện này?!"
Sắc mặt của bốn nữ đồng thời biến đổi, Dương Xuân là người thứ nhất muốn tiến về phía trước, bất quá vào trước đó, Lạc Tương Tư đột nhiên khẽ vươn tay, trực tiếp cản nàng lại.
"Tương Tư tỷ? !"
"Tỉnh táo!"
Sắc mặt của Lạc Tương Tư khẽ biến, dùng thủ pháp truyền âm truyền một đạo thanh âm rất nhỏ vào tai của Dương Xuân, Dương Xuân cũng không phải là người ngu, thân hình có một chút trì trệ, sau đó sự bối rối vừa rồi liền biến mất trong nháy mắt, thay vào đó thì là vẻ khiếp sợ và phẫn nộ, nói: "Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? !"
"Vì sao nơi này lại có người chết!"
"Tránh ra, tránh ra..."
Đột nhiên, chỉ thấy trên lầu hai lại xảy ra một trận huyên náo, tiếp đó chỉ thấy gia chủ Tiêu gia Tiêu Nguyên Thần lộ ra vẻ mặt nghiêm túc đi tới, quanh người tản ra khí thế khủng bố cấp bậc Hợp Đạo Tôn Giả, sau khi bức lui rất nhiều binh sĩ, hắn càng là trực tiếp đi tới cửa phòng riêng, đứng song song cùng với bốn nữ.
"Đây là Trần lão đệ? !"
Sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch nằm trong vũng máu, Tiêu Nguyên Thần đầu tiên là sững sờ, sau đó không khỏi kêu lên sợ hãi.
"Trần lão đệ?.. A! Là vị Trần Chính Nghĩa đã giết lâu chủ Huyết Y Lâu kia, Trần đại hiệp? !"
"Làm sao có thể! Hắn đã chết?"
"Không có khả năng! Trần đại hiệp thế nhưng là Hợp Đạo Tôn Giả! Làm sao lại có thể dễ dàng chết như vậy!"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ lầu hai liền hỗn loạn cả lên, có không ít người vốn muốn xem náo nhiệt càng là lộ ra thần sắc kinh hoàng mang theo vài phần bối rối, không nghĩ tới vốn dĩ chỉ là một trận nháo kịch, lại đột nhiên xảy ra án mạng.
"Yên lặng!" Tiêu Nguyên Thần hét lớn một tiếng, tuôn trào ra khí tức Hợp Đạo Tôn Giả, trong nháy mắt liền trấn trụ tất cả mọi người, sau đó hắn vội vàng nhìn về phía bốn người Lạc Tương Tư, nói: "Các vị, Trần lão đệ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Hắn không phải là người của Lục Phiến Môn các ngươi hay sao? Ta còn tưởng rằng các ngươi là do hắn phái tới hiệp trợ phá án!"
Trần Tiêm Tiêm nhướng mày, sau đó chắp tay nói: "Mặc dù ta không biết Tiêu gia chủ nghe được lời đồn ở nơi nào, nhưng lần này chúng ta tới là bởi vì có người báo cáo, ở bên trong Vân Tiên Lâu có người âm thầm cấu kết cùng với Ma Giáo Tây Vực, cho nên mới đến đây dò xét, chỉ là không ngờ được vậy mà lại xảy ra chuyện này!"
"Ma Giáo Tây Vực?" Tiêu Nguyên Thần nhướng mày, sau đó vội vàng lắc đầu nói: "Mặc kệ, trước tiên cứu Trần lão đệ mới là chuyện quan trọng!"
Chỉ thấy Tiêu Nguyên Thần không để ý vết máu khắp phòng, trực tiếp nhanh chân đi vào trong phòng riêng, đưa tay thăm dò ở trên mũi của Trần Khuynh Địch, chốc lát sau mới thở phào nhẹ nhõm, lộ ra vẻ vui mừng từ trong thâm tâm: "Vẫn còn thở! Trần lão đệ còn chưa có chết! Chỉ là bị trọng thương sau đó hôn mê!"
"Không chết? Quá tốt rồi! Ta đã nói rồi, Hợp Đạo Tôn Giả làm sao có thể dễ dàng chết như vậy."
"Đúng vậy a."
"Bất quá rốt cuộc là tại sao Trần Chính Nghĩa lại bị trọng thương như vậy, sẽ không có khả năng là tẩu hỏa nhập ma a?"
"Nhìn vũng máu kia đi, là máu của người Huyết Y Lâu? !"
"Cái gì? !"
Một câu kinh hô "Huyết Y Lâu", lập tức khiến cho bầu không khí đã lắng xuống trở nên căng thẳng, có thể thấy được Huyết Y Lâu trong quá khứ rốt cuộc đã mang đến sự khủng bố lớn đến dường nào cho rất nhiều thế lực ở Tiêu Thành.
Bốn người Lạc Tương Tư nhìn đám người nói loạn thất bát tao, không khỏi hét lớn lên một tiếng: "Yên lặng!"
"Xin lỗi, các vị Lục Phiến Môn đại nhân." Tiêu Nguyên Thần đứng dậy, ôm Trần Khuynh Địch vào trong ngực, khá là gấp gáp nói ra: "Hơi thở hiện tại của Trần lão đệ đã rất yếu, nhất định phải nhận được sự cứu chữa, không bằng mấy vị hãy cùng đi với ta đến Tiêu gia, Tiêu gia chúng ta có đầy đủ đan dược có thể trợ giúp cho Trần lão đệ tỉnh lại, vừa vặn mấy vị cũng có thể hỏi Trần lão đệ một chút, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.."
"Chuyện này..." Doanh Phượng Tiên nhíu mày, bất quá liền lắc đầu nói: "Được rồi, Tiêu gia chủ sốt ruột cứu người, cũng được, ngài hãy mang người này về Tiêu gia trị liệu thật tốt trước đi, lát nữa chúng ta sẽ tới, hỏi thăm sau."
"Cũng được." Tiêu Nguyên Thần gật đầu một cái, trên mặt lộ ra mấy phần buông lỏng, nói: "Vậy ta sẽ mang Trần lão đệ rời đi."
"Xin cứ tự nhiên!"
"Tránh ra! Tranh thủ tránh ra!"
Sau một tràng huyên náo, Tiêu gia ở dưới sự dẫn đầu của Tiêu Nguyên Thần, cấp tốc rời khỏi Vân Tiên Lâu, mà nhiều thế lực khác thì lo lắng Huyết Y Lâu tro tàn lại cháy, cũng nhanh chóng rời đi, cuối cùng chỉ còn lại có bốn người Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên, Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm đứng ở trong phòng riêng. Sau khi bảo binh sĩ rút lui, Trần Tiêm Tiêm nhìn phòng riêng không có một bóng người, lúc này mới lên tiếng:
"Nói cho ta biết, vì sao?"
"Chúng ta cần một cái lý do hợp lý."
Vừa dứt lời, ở trong phỏng riêng chỉ có bốn người liền xuất hiện cái bóng thứ năm, sau đó chỉ thấy một thân ảnh chậm rãi đi ra từ bên trong cái bóng, đứng ở trước mặt bốn nữ.
Rõ ràng là Quỷ Ảnh biến mất đã lâu.
"Nói đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại bảo chúng ta làm bộ không nhận ra sư huynh, sư huynh thực sự bị trọng thương hay sao?"