Sau đó, một cỗ khí thế ngập trời từ bên trong Tiêu gia quét ngang mà ra, hóa thành một cột Hạo Nhiên Kiếm Khí phóng lên tận trời, phảng phất như có thể chống đỡ thiên địa vậy, ngay cả mây đen ở trên bầu trời Tiêu gia cũng đều bị cột Hạo Nhiên Kiếm Khí này tách ra, trong lúc nhất thời ánh nắng rơi xuống, phảng phất như muốn xua tan tất cả hắc ám và tội ác vậy.
"Đây là."
"Võ Đạo Tông Sư? !"
Thẩm Trường Không thu thương lui lại, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh ngạc. Không sai, cỗ khí tức này, cột Hạo Nhiên Kiếm Khí ngất trời kia, còn muốn viễn siêu Tiêu Nguyên Thần, rõ ràng là lực lượng của Võ Đạo Tông Sư!
"Lão tổ Tiêu gia, hắn vẫn còn sống sót? !" Sắc mặt của Thẩm Trường Không hoàn toàn thay đổi, trong lòng thầm mắng bản thân đã tính sai, không nghĩ tới Tiêu gia lại còn có bậc át chủ bài này.
Hở? Thẩm Trường Không vô thức nhìn về phía Tiêu Nguyên Thần lại đột nhiên sững sờ.
Bởi vì hắn phát hiện ra, Tiêu Nguyên Thần cũng không lộ ra nụ cười lạnh đối với hắn như trong tưởng tượng, không bằng nói là đối phương cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phương hướng phát ra cột Hạo Nhiên Kiếm Khí, mà biểu lộ ở trên mặt...dường như, còn có mấy phần sợ hãi?
Quang mang tiêu tán, cột Hạo Nhiên Kiếm Khí trụ ngất trời kia chậm rãi tiêu tán, mà sau đó, có một vị lão nhân nhìn qua còn muốn gầy gò và hư yếu hơn so với Tiêu Lâm Thân, ở dưới sự nâng đỡ của một người trẻ tuổi chậm rãi xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, mà cỗ khí thế Võ Đạo Tông Sư thông thiên kia, thì chính là truyền ra từ trên người của lão nhân.
"Sư huynh!"
"Đại ca ca!"
Sau khi nhìn thấy người trẻ tuổi đang nâng đỡ lão nhân, bốn nữ gần như đồng thời kéo dài khoảng cách với Tiêu Lâm Thân, lộ ra vẻ mặt vui mừng nói, mà ngược lại, Tiêu Nguyên Thần còn có Tiêu Lâm Thân thì lộ ra sắc mặt tái xanh, nhất là Tiêu Nguyên Thần, trên mặt càng là mất đi vẻ ung dung, thay vào đó là tràn đầy vẻ ngạc nhiên cùng với kinh sợ.
Mà theo việc một vị Võ Đạo Tông Sư xuất hiện, chiến trường mới vừa rồi còn vô cùng huyên náo lúc này lại rơi vào trong yên tĩnh quỷ dị, thật lâu sau mới có một vị võ giả thấp giọng mở miệng hỏi:
"Là lão tổ sao?"
"Bộ dáng kia, hẳn là lão tổ a?"
"Lão tổ không phải là đã tẩu hỏa nhập ma hay sao, tại sao lại đột nhiên xuất hiện, người trẻ tuổi ở bên cạnh ông ấy là ai?"
Những lời này là do đệ tử Tiêu gia không gia nhập vào Tiêu Nguyên Thần nói, mà những người đã gia nhập vào Tiêu Nguyên Thần, đệ tử cùng các trưởng lão Tiêu gia mặc một thân huyết y kia, thì đều lộ ra biểu tình hoảng sợ, mà Tiêu Nguyên Thần càng là thu liễm sự kinh sợ lúc trước, dùng vẻ mặt phức tạp nhìn lão nhân đang chậm rãi đi tới.
"Xin chào lão tổ." Dừng lại một chút, Tiêu Nguyên Thần thu kiếm, sau đó hướng chắp tay về phía lão tổ Tiêu gia, nhưng cũng không hề cúi đầu.
"Vì sao?" Lão tổ Tiêu gia nhìn bốn phía chung quanh một cái, lấy năng lực của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra lúc này Tiêu gia đang phân làm hai phái, một phương tự nhiên là đệ tử Tiêu gia trong ấn tượng của hắn, chỉ là lại bị cấm chế võ công, còn bên kia, mặc dù cũng đều là những gương mặt quen thuộc với lão tổ Tiêu gia, nhưng lại không còn là người quen. Một thân huyết y, khuôn mặt lạnh lùng, trong hai mắt tràn đầy lửa phục thù...
"Cuối cùng là vì sao?"
"Xem ra lão tổ đã biết rõ hết thảy."
Tiêu Nguyên Thần nhìn thoáng qua Trần Khuynh Địch ở bên cạnh lão tổ Tiêu gia, nhếch nhếch miệng cười khổ, lần đầu tiên có một chút hối hận đối với quyết định của bản thân, hắn không biết vì sao Trần Khuynh Địch có thể lôi lão tổ đột nhiên mất tích từ bên trong bí cảnh Hạo Nhiên ra, nhưng một vị Võ Đạo Tông Sư, hoàn toàn có thể quyết định thế cục.
"Đây chính là nguyên nhân." Tiêu Nguyên Thần vẫn trấn định như cũ, hắn trực tiếp lấy ra hồ sơ mà trước đó hắn đã cho mọi người Tiêu gia thấy qua, là chứng cứ còn có tin tức tình báo có quan hệ đến từng cái thế lực trong Tiêu Thành đã âm thầm hãm hại Tiêu gia, lấy cái gọi là hiệp nghĩa và danh tiếng để tính toán Tiêu gia, thậm chí còn tăng cường thế lực của bản thân, sau đó ném hồ sơ cho lão tổ Tiêu gia.
Đối với hồ sơ mà Tiêu Nguyên Thần ném tới, lão tổ Tiêu gia dùng thần niệm khẽ quét qua, sau đó trên gương mặt già nua cũng lộ ra sự trì trệ. Sau đó giống như những người Tiêu gia đã đọc qua phần hồ sơ này vậy, có một cỗ lửa giận khó tả dâng lên từ trong lòng, thẳng đến khi xem hết tất cả nội dung ở bên trong hồ sơ, hắn mới nặng nề phun ra một ngụm trọc khí.
"Lão tổ, hiện tại ngài đã hiểu rõ hay chưa?" Tiêu Nguyên Thần lạnh lùng nhìn lão tổ Tiêu gia, nói: "Đây chính là hiệp nghĩa của Tiêu gia."
"Nguyên Thần, ngươi..."
"Lão tổ, ngài có biết loại chuyện này đã phát sinh qua bao nhiêu lần hay không?" Tiêu Nguyên Thần trực tiếp cắt dứt lời nói của lão tổ Tiêu gia: "Trọn vẹn 23 lần! Tây Vực cũng chỉ xâm lấn tổng cộng 23 lần thôi a! Từ khi Tiêu gia chúng ta dựng lên Tiêu Thành, lấy tinh thần hiệp nghĩa của tổ tiên, vào thời điểm chúng ta vì bách tính Trung Nguyên, không chối từ xông pha khói lửa, đám sâu mọt này, đám chó chết này, lại đang làm cái gì? !"
"Vào thời điểm cần chúng ta, mỗi một kẻ đều là hạng người nghĩa hiệp, nguyên một đám thế lực phảng phất như đều là nguyện ý liều sống liều chết vì Tiêu Thành, nhưng vào thời điểm không cần chúng ta thì sao? Ha ha, ai chạy cũng đều nhanh hơn so với chúng ta!"
Tiêu Nguyên Thần chỉ về phía trước một cái, nói: "Ngài nhìn một chút đi! Các đại thế lực ở trong khu Đông Thành, cái nào không phải đã nói cùng nhau trông coi với Tiêu gia chúng ta? Kết quả hiện tại đại quân triều đình đã xông tới trước cửa Tiêu gia, đám người đó đâu rồi? Không có một người nào! Thế mà không có một người nào xuất hiện ở chỗ này! Lão tổ chẳng lẽ còn chưa nhìn ra? !"
"Thiên hạ nhốn nháo, tất cả đều là vì lợi ích, Tiêu gia chúng ta cũng cần phải cải biến, lão tổ cần phải ủng hộ ta.."
"Im ngay!"
Tiêu Nguyên Thần cũng không có nói tiếp, bởi vì lời rống giận của lão tổ Tiêu gia đã cắt đứt hắn.
"Tiêu Nguyên Thần! Những việc này không có bất cứ quan hệ nào cùng với việc ngươi cấu kết với Ma Giáo Tây Vực!" Lồng ngực của lão tổ Tiêu gia chập trùng, nổi giận đùng đùng nói ra:"Coi như những thế lực này đối đãi như thế đối với Tiêu gia chúng ta, như vậy sau khi sau tra ra liền trả thù là được, nhưng cấu kết với Ma Giáo, họa loạn Trung Nguyên, Tiêu Nguyên Thần! Ngươi muốn đem thanh danh hơn bốn trăm năm của Tiêu gia chúng ta, còn có anh liệt tiên tổ ném đến chỗ nào, năm đó ngươi thừa hành hiệp nghĩa, chẳng lẽ bây giờ đều đã quên toàn bộ...
"Người im miệng là ngươi mới đúng!" Lời của lão tổ Tiêu gia còn chưa dứt, Tiêu Nguyên Thần thế mà trực tiếp rống giận cắt đứt hắn.
"Ngươi cho rằng vì sao lại phát sinh loại chuyện này? ! Còn không phải tất cả đều là bởi vì cái gọi là danh tiếng hiệp nghĩa hơn bốn trăm năm của Tiêu gia chúng ta! Chính là bởi vì hiệp nghĩa, mới có một đám đạo chích dám tính toán Tiêu gia chúng ta, nếu như Tiêu gia chúng ta giết một người răn trăm người, giết hết những người mạo phạm, người nào sẽ dám làm như thế? Lão tổ! Ngươi căn bản là không hiểu rõ!"