Các ngươi nhìn Trần Khuynh Địch ta anh minh thần võ như vậy, sẽ tin tưởng hay sao?!
"Còn có a, quả táo này thế nhưng là do chúng ta đặc biệt lấy ra từ Linh Dược Viên trong tông, nghe nói có thể giúp điều tiết Âm Dương Chi Khí, cũng tính là một khỏa linh quả, mặc dù không có tác dụng gì đối với đại ca ca, nhưng là một phần tâm ý của chúng ta.."
Có thể điều tiết Âm Dương Chi Khí?
Trong đầu của Trần Khuynh Địch cấp tốc lóe lên một đạo công thức: Điều tiết Âm Dương Chi Khí = trợ giúp bản thân tu luyện võ công = nhanh chóng đột phá đến Võ Đạo Tông Sư = đi đến nhân sinh đỉnh phong, cưới vợ đẹp, sinh sống khoái hoạt ở dị thế giới!
"Ta xin tâm lĩnh hảo ý của hai vị sư muội!"
Trần Khuynh Địch trực tiếp cầm táo lên gặm, thật đúng là không thể nói, cắn quả táo một cái, thịt quả non mà nhiều chất lỏng, vị đạo lưu luyến giữa răng môi, làm cho người ta không khỏi say mê...
Thật là thơm!
Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch dự định cắn thêm mấy ngụm nữa ăn hết quả táo, đột nhiên hai cái tay nhỏ lại vươn tới, trực tiếp đoạt lại quả táo mà Trần Khuynh Địch đã cắn một nửa.
Trần Khuynh Địch: "? ??
Ặc? Quả táo của ta đâu?
"Này hai vị sư muội? Các muội đây là...?"
"Ách, kỳ thật chúng ta chỉ là muốn để cho sư huynh nếm thử khoả linh quả này ăn có ngon hay không mà thôi, bây giờ nhìn phản ứng của sư huynh, đúng là ăn thật ngon đây! Chúng ta phải đi trước!"
"Hả? !" Trần Khuynh Địch trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hai người Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân rõ ràng là tùy tiện tìm một cái cớ, sau đó quay người liền chuồn mất, chỉ chốc lát sau liền biến mất ở trong tầm mắt của hắn.
Quả nhiên bản thân bẩm sinh là không hợp cùng với những nhân vật chính này a! Căn bản là không làm rõ ràng được những người này đang suy nghĩ cái gì!
"Tới tay!" Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân lén lút tìm một nơi hẻo lánh, Trần Tiêm Tiêm liền lập tức lấy ra "Nửa quả táo", khá là không tình nguyện đưa cho Dương Xuân, nói: "Nhanh, nhanh lấy khí tức ở bên trên quả táo này."
Bị Tiêm Tiêm nói như thế, Dương Xuân lập tức đỏ mặt, mang theo khuôn mặt nhăn nhăn nhó nhó nói: "Tiêm Tiêm tỷ, ngươi nói đây có được tính là gián tiếp hôn môi...
Oanh! Một quyền đánh xuống, trực tiếp đánh xuyên vách đá bên cạnh Dương Xuân.
"Ngươi nói cái gì vậy Xuân nhi sư muội?"
Dương Xuân liếc nhìn cái hố ở bên cạnh, nhếch nhếch miệng, dùng nắm tay nhỏ gõ gõ vào cái đầu nhỏ của bản thân: "À ờ?"
"Nhanh lên!"
"Chậc...ngay cả một chút tế bào hài hước cũng đều không có, Tiêm Tiêm tỷ cứ tiếp tục như vậy thì đại ca ca sẽ không thích miệng của ngươi."
"Dương ---- Xuân ------!"
"Hiện tại ta chuẩn bị bắt đầu thi triển bí pháp! Không thể bị động vào!"
Thấy bộ dáng bất mãn nhưng lại không thể phát tác của Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân che miệng cười trộm, bất quá vẫn ngoan ngoãn nâng quả táo lên bắt đầu thi triển bí pháp, ừm, không thể không thừa nhận linh quả có thể điều tiết Âm Dương Chi Khí này thật đúng là ăn thật ngon, thịt quả thơm ngọt vào miệng liền tan đi.
"Đã được chưa! Chớ ăn! Ăn như thế nào cũng chỉ là gián tiếp, cũng không phải là trực tiếp!"
"Hì hì…" Dương Xuân cười cười, đột nhiên tiến tới trước mặt của Trần Tiêm Tiêm, nói: "Tiêm Tiêm tỷ, ta đã nắm được khí tức của đại ca ca a."
"Nhanh lên, chúng ta hãy nhanh đi giám định những người khác, Phượng Tiên sư tỷ còn có Tương Tư tỷ đều..."
"Không không không, Tiêm Tiêm tỷ, ngươi quên rồi sao?" Dương Xuân nghiêm túc nói ra: "So với Phượng Tiên sư tỷ còn có Tương Tư tỷ, ngươi mới là người có hiềm nghi lớn nhất, không đúng sao!"
"Cái gì..."
"Xem chiêu!"
Dương Xuân đứng ở trước mặt của Trần Tiêm Tiêm, trực tiếp nhảy lấy đà tại chỗ, dùng tay phải vòng qua cổ của Trần Tiêm Tiêm, mạnh mẽ kéo đầu của nàng xuống thấp, theo đó khuôn mặt nhỏ nhắn liền trực tiếp xẹt tới, miệng và môi của hai người trong nháy mắt chồng lên nhau, khiến cho Trần Tiêm Tiêm mở to hai mắt chính là, Dương Xuân thậm chí còn tách hàm răng của nàng ra, một đầu lưỡi linh hoạt trực tiếp mò vào…
"Ngươi đang làm cái gì, a a a! Bát Bộ Thiên Long! Quyền ý duy ngã độc tôn! Vạn pháp giai không, phật pháp không không, sắc tức thị không, không tức thị sắc..."
Trong cái chớp nhoáng này, toàn thân cao thấp của Trần Tiêm Tiêm nở rộ phật quang, một cỗ đại lực tràn trề tuôn ra, trực tiếp đẩy Dương Xuân ra bên ngoài, nếu như không phải ở quanh người của Dương Xuân cũng có yêu khí phồn vinh mạnh mẽ, triệt tiêu phật quang mà nói, chỉ sợ chỉ là một lần đẩy này, liền có thể trực tiếp đánh bay Dương Xuân ra mấy trăm mét.
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi!"
"Ta, ta, ta, ta, ta, ta, ta, ta, ta!"
Nằm ngoài dự liệu của Trần Tiêm Tiêm là, bản thân của Dương Xuân thế mà cũng vô cùng bối rối.
"Tiểu Yêu!"
"Không ngờ được ngươi thế mà thực sự dám làm loại hôn lưỡi có chiều sâu này a!"
"Ta chỉ là nghe người khác nói qua mà thôi...chỉ là do ngươi bảo ta hôn môi nên mới làm a!"
Dương Xuân vừa tranh luận cùng với tiểu Yêu ở trong đầu, vừa vẫy tay, dùng vẻ mặt đổ mồ hôi lạnh mà nhìn Trần Tiêm Tiêm.
"Cái kia...Tiêm Tiêm tỷ?"
"Có chuyện gì a Xuân nhi sư muội thân yêu?" Trần Tiêm Tiêm mỉm cười, hiển thị rõ phong phạm thục nữ, đại gia khuê tú. Sau đó đưa tay dùng một quyền đập về phía Dương Xuân.
"Đi chết đi!"
"Không cần phải kích động như vậy a!"
Dương Xuân ôm đầu ngồi xổm xuống, né tránh một quyền không lưu tình của Trần Tiêm Tiêm, đồng thời ủy khuất hét lớn.
"Xéo đi! Đây chính là nụ hôn đầu của ta!"
"Ta cũng vậy a!"
Trong hỗn loạn hai người không đánh theo đạo lý nào, cho nên trận chiến đấu này kéo dài trong trọn vẹn 15 phút đồng hồ, thẳng đến khi Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân đều đổ mồ hôi như trời mưa, mệt đến mức không muốn đánh nhau nữa, mới xem như ngừng lại.
Mà ở một bên khác, Trần Khuynh Địch lại là một lần được nghĩa phụ tiện nghi của bản thân, Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ triệu kiến.
"Xin chào nghĩa phụ."
Ở bên trong Vạn Thọ Cung, Ninh Thiên Cơ khá là thỏa mãn nhìn Trần Khuynh Địch, lấy tu vi của hắn tự nhiên là có thể nhìn ra Trần Khuynh Địch bây giờ lại có tiến bộ không ít so với trước khi đi đến Tiêu Thành, hơn nữa còn là tăng lên bên trên tu vi, kể từ đó, bản thân hắn lần này cũng có thể an tâm giao phó xong sự tình.
"Khuynh Địch, lần này gọi ngươi tới, là bởi vì ta có thể phải tạm thời rời khỏi Thuần Dương Cung."
"Ấy? !" Trần Khuynh Địch kinh ngạc, nghĩa phụ tiện nghi muốn rời khỏi Thuần Dương Cung? Vị Thái Hoa Tiên Nhân này vào thời điểm đánh bại các lộ đạo chích, trọng chấn uy danh của Thuần Dương Cung, vì bảo trụ địa vị thánh địa võ đạo của Thuần Dương Cung, thế nhưng đã trọn vẹn khốn thủ ở trên Thái Hoa Sơn trong 30 năm, chưa từng đi ra khỏi Thuần Dương Cung nửa bước, thế mà bây giờ hắn lại muốn rời đi? !
Ninh Thiên Cơ dường như cũng nhìn ra sự chấn kinh của Trần Khuynh Địch, kiên nhẫn giải thích: "Tu vi của Thiên Tứ có chỗ đột phá, Thuần Dương Cung chúng ta bây giờ cũng xem như là có thêm vài phần nội tình, hơn nữa có triều đình hiệp trợ, ta xem như cũng có thể rảnh tay, hơn nữa Khuynh Địch ngươi cũng đừng quên, sự tình của Ngạo Thiên còn chưa được giải quyết đây."