Một vị Tôn Phật như vậy, bây giờ lại bị Trần Khuynh Địch kết hợp hai môn Cái Thế Thần Công của Đại Lôi Âm Tự, mạnh mẽ sáng chế ra một vị Đại Phật như thế này.
Đây là khinh nhờn đối với Phật Môn! Dạng người này, tuyệt đối không thể nào là người trong Phật Môn chuyển thế, càng không có khả năng là Phật Tử!
Vào giờ khắc này, Huyền Lưu Ly đã có thể xác định.
Trần Khuynh Địch tuyệt đối không phải là Phật Tử mà bản thân nàng muốn tìm! Thậm chí hắn còn là dị đoan mà Phật Môn đề cập tới! Vô Lượng Quang Như Lai của bản thân hắn, chính là một loại tồn tại nhục nhã phật!
"Bần ni đã minh bạch." Thu hồi cảm ứng, Huyền Lưu Ly nhìn Trần Khuynh Địch ở trước mắt, nặng nề gật gật đầu.
"Minh bạch? À, có phải là Lưu Ly tiểu thư đã minh bạch nỗi khổ tâm của ta rồi, ta cũng đã sớm nói, ta tuyệt đối không có bất kỳ ác ý gì đối với Tiêm Tiêm sư muội, thiên địa có thể chứng giám."
"Bần ni minh bạch, Trần thí chủ, thí chủ tuyệt đối không phải là Phật Tử!"
"Hả? Phật Tử? Đó là vật gì?"
"Trước đó là do bần ni có mắt không tròng, nhận lầm người, trên người của thí chủ cũng không có tuệ căn, vô duyên cùng với Phật, về phần võ công Phật Môn của thí chủ, bần ni đề nghị thí chủ nên sớm phế bỏ thì thỏa đáng hơn."
"Ha ha? !" Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn Huyền Lưu Ly, sửng sốt nửa ngày cũng không hiểu được Huyền Lưu Ly nói như vậy là có ý tứ gì.
Phế bỏ võ công? Muốn ta phế bỏ Vô Lượng Quang Như Lai? Đang nói đùa cái gì vậy! Đó chính là võ công áp đáy hòm đấy!
Ta có thể có được tu vi như ngày hôm nay, chính là nhờ hai môn Cái Thế võ công Đại Lôi Âm Tự, còn có Vô Lượng Quang Như Lai tuyệt đối là có công lao lớn nhất, làm sao có thể phế bỏ!
"Xem ra là thí chủ đã quyết tâm ý, vậy thì bần ni cũng sẽ không nói nhiều." Huyền Lưu Ly lắc đầu, chợt nhìn về phía Trần Khuynh Địch nghiêm túc nói: "Việc này sau này lại nói, hiện tại, bần ni muốn mang Tiêm Tiêm thí chủ đi, đưa vào Phật Môn, Phương Trượng sư thúc sẽ đích thân mở ra tuệ quang cho nàng, giúp nàng trở thành nhân vật thủ lĩnh đời kế tiếp của Phật Môn chúng ta."
"Cái gì? Mang Tiêm Tiêm sư muội đi? Đó là chuyện không có khả năng." Trần Khuynh Địch vội vàng nói ra, nói đùa cái gì thế, mang Trần Tiêm Tiêm đi? Nếu thật sự để cho Trần Tiêm Tiêm bị mang đi, vậy thì hắn phải làm sao bây giờ?
"Vậy thì bần ni đành phải truyền tin cho Phật Tông, để sư thúc trong Phật Tông tới đón Tiêm Tiêm thí chủ."
Trần Khuynh Địch nhìn Huyền Lưu Ly, cuối cùng cũng đã rõ ràng, phản ứng đầu tiên của hắn khi gặp người này quả nhiên là không có sai. Đối phương thật sự là một kẻ phiền toái. Hoàn toàn không chịu nghe người khác, chỉ làm theo ý nghĩ của bản thân, nhìn qua giống như là rất dễ nói chuyện, trên thực tế lại vô cùng bá đạo. Thủ lĩnh thế hệ này của Phật Môn vì sao lại có thể là loại người này.
Mà gần như đồng thời, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên.
"Tích! Chúc mừng kí chủ! Nhiệm vụ phụ [Lời mời của Phật Môn] đã được hoàn thành!"
"Huyền Lưu Ly ngoài ý muốn phát hiện ra chân tướng làm cho người ta giật mình, chủ động từ bỏ mời kí chủ gia nhập Phật Môn, thay vào đó thì mời Trần Tiêm Tiêm, vì thế hệ thống sẽ ban thưởng cho kí chủ Tam Vị Chân Hỏa phàm cấp, kí chủ có thể tùy thời đốt lên hạt giống chân hỏa, nhưng vì an toàn tính mạng của kí chủ, xin tạm thời không nên làm như vậy."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Không biết vì sao, Trần Khuynh Địch lại cảm thấy thanh âm của hệ thống lần này dường như rất biệt khuất.
"Cho nên nói, ngươi muốn cưỡng đoạt bắt Trần Tiêm Tiêm đi?" Trần Khuynh Địch lạnh lùng nhìn Huyền Lưu Ly, đồng thời nâng cao tinh thần, tiến hành phòng bị đối phương.
Mà Huyền Lưu Ly thì mỉm cười nói: "Thí chủ nói đùa rồi."
"Tiêm Tiêm thí chủ có phật tính nồng đậm bẩm sinh, bần ni không đủ tu vi, không có cách nào tiếp dẫn nàng vào Phật Môn, tự nhiên phải chờ sư thúc đến, để cho sư thúc đích thân giảng giải phật kinh cho Tiêm Tiêm thí chủ, tự nhiên là có thể giúp cho nàng tỉnh ngộ, gia nhập vào Phật Môn chúng ta, chỉ cần Trần thí chủ mở cửa sau, không ngăn cản là được."
Trần Khuynh Địch: "..."
Mở cửa sau? Mở cái đầu của ngươi!
Lời nói của Huyền Lưu Ly giống như là đặc biệt lễ phép, nhưng nếu hiểu theo một cách khác kỳ thật chính là: Bần ni không có đủ thực lực, không có cách nào đoạt được Trần Tiêm Tiêm, cho nên ta sẽ gọi sư thúc tới đoạt người.
Mặc kệ Huyền Lưu Ly có phải là có loại ý tứ này hay không, dù sao thì Trần Khuynh Địch nghe được cũng là cái ý tứ này. Cho nên người ở trên giang hồ mới không chào đón Phật Môn. Đám lừa trọc này thật sự là không biết nói chuyện. Trọng yếu hơn chính là, Trần Tiêm Tiêm cũng không giống như Doanh Phượng Tiên, Doanh Phượng Tiên ở trong tương lai coi như có trở thành đệ tử của Bái Hỏa Ma Giáo, đó cũng là do bị động, hơn nữa Thuần Dương Cung có nghĩa phụ của hắn, ở trên thực lực liền viễn siêu Bái Hỏa Ma Giáo, cho nên Doanh Phượng Tiên cho dù có trở thành đệ tử Bái Hỏa Ma Giáo thì là một chuyện cũng có thể tiếp nhận.
Nhưng mà Trần Tiêm Tiêm thì sao?
Nói đùa! Phật Môn ẩn chứa nội tình thâm hậu, người mạnh nhất ở bên trong cũng không yếu hơn nghĩa phụ của hắn, loại thế lực đồng đẳng này, Thuần Dương Cung làm sao có thể để cho đệ tử của mình gia nhập vào? Đây chính là lý giải ở trên công tâm, cho dù là từ góc độ tư tâm mà nói, Trần Khuynh Địch cũng sẽ không cho phép phát sinh loại chuyện này.
Gặp quỷ, nếu như Trần Tiêm Tiêm đi đến Phật Môn, bị đám lừa trọc kia tẩy não, cả ngày chỉ suy nghĩ đến cái gì là trừ ma vệ đạo, giúp đỡ võ lâm chính đạo mà nói, 5 năm sau gặp nếu gặp được một Sát Nhân Cuồng Ma như mình mà nói, còn không phải là sẽ lập tức hạ tử thủ, cho dù là một chút mặt mũi cũng sẽ không cho!
Vậy mình há không phải là sẽ chết chắc? Trần Khuynh Địch ta cho dù liều mạng cũng phải ngăn cản loại chuyện này phát sinh!
"Sư huynh!" Trần Tiêm Tiêm nhìn Trần Khuynh Địch trực tiếp kéo bản thân nàng qua, cản ở trước mặt mình, hai mắt toát ra vẻ cảm động nồng đậm.
Không nghĩ tới ca ca lại quan tâm ta như vậy!
Kỳ thật ở trong khoảng thời gian gần đây, Trần Tiêm Tiêm thường xuyên nhớ tới thời gian ở Thuần Dương Cung trước kia, lúc kia ca ca luôn luôn chiếu cố bản thân nàng, cũng chính là sự "Chờ mong" của ca ca, khiến cho nàng hăng hái cố gắng, nhưng từ sau khi rời khỏi Thuần Dương Cung, nàng và ca ca liền rất ít khi giao lưu với nhau.
Mặc dù cũng nhìn thấy được phương diện trí kế vô song của ca ca, nhưng nếu có thể, nàng vẫn muốn nhìn thấy nhiều hơn về lòng tốt của ca ca.
Nhìn tấm lưng rộng của Trần Khuynh Địch, Trần Tiêm Tiêm không tự chủ được muốn dựa vào.
Xoạt! Trần Tiêm Tiêm liền bị kéo về phía sau.
"Tiêm Tiêm tỷ, đi đến bên cạnh chúng ta này, cứ yên tâm! Chúng ta sẽ bảo vệ ngươi!"
"An toàn là quan trọng nhất."
Ở bên tay trái là Dương Xuân, ở bên tay phải là Lạc Tương Tư, chính là do hai người này đã kéo Trần Tiêm Tiêm ra.